Editor: Vy Vy
Beta-er: LalaliAn.
Đại Mễ đến như đã hẹn.
Tôi cố tình trốn vào bếp rửa chén và nhờ mẹ ra mở cửa.
Tôi bí mật quan sát thái độ của mẹ, nhưng không thấy bà có biểu tình gì đặc biệt.
Giống như mọi chủ nhà khi có khách đến, bà đối với Đại Mễ rất niềm nở và lịch sự.
Tôi không biết nên cảm thấy may mắn hay thất vọng.
Khi Đại Mễ chuẩn bị ra về, mẹ tôi còn nhiệt tình mời cô ấy thường xuyên tới chơi, trong lúc ngẩn ngơ, tôi lờ mờ thấy một tia sáng xanh lóe lên trong mắt bà.
Nó giống như ánh nhìn thương hại dành cho người sắp chết, lại phảng phất tựa như cơn khát vọng mãnh liệt của người đói khi nhìn thấy đồ ăn.
Làm sao có thể? Nhất định là tôi đã nhìn lầm rồi!
Nhất định là như vậy!.