Nhật Kí Tự Cứu Vớt - Chương 1: Xuyên Không, Không Có Tiến Đồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Nhật Kí Tự Cứu Vớt


Chương 1: Xuyên Không, Không Có Tiến Đồ


Người ta nói tốt gỗ hơn tốt nước sơn, cái nết đánh chết cái đẹp thì Nguyễn Tâm cô sẽ là người đầu tiên phủ quyết nó là sai bét, sai đến không thể sai hơn. Cô là người dùng gần 26 năm cuộc đời của mình để kiểm nghiệm điều đó và dĩ nhiên cô không tin vào mấy cái lời tầm xàm ba láp đó.

Nguyễn Tâm là cô nhi bị bỏ rơi ở bệnh viện, sau đó được đưa tới cô nhi viện. Cuộc sống trong cô nhi viện thì không có bao nhiêu thoải mái, bản thân cô lớn lên không ưa nhìn nên 18 tuổi bị đuổi ra cô nhi viện, sau đó vất vả tự làm tự học đại học. Qua đi mấy năm cầm tấm bằng đại học xuất sắc loại ưu trên tay, cô đây hi vọng sẽ kiếm được công việc tốt. Nhưng mà sự thật phũ phàng hơn cô nghĩ rất nhiều, cô chân chính biết, nhan sắc không đẹp thì cái cũng khó, bằng chứng là cô xin vào công ti lớn thì trượt, xin vào công ty nhỏ thì lương thấp bất luận cố gắng bao nhiêu cũng không có khả năng thăng cấp.

Qua đi 4 năm cô cảm thấy rất bất lực không đúng là lực bất tòng tâm thì đúng hơn, công việc mệt mỏi đồng lương ít ỏi, áp lực cuộc sống, cô đơn cùng tự ti dường như ăn mòn cô từng chút một. Trước đây cô vài phần tự tin để nói rằng dùng năng lực để thay đổi kết quả thì lại không như vậy, chính mắt nhìn thấy người ta dùng sắc đẹp để đổi quyền lợi, qua nhiều năm cố gắng không thay đổi đã bóp nát tự tin của cô không còn một mảnh.

Lướt web truyện cô đọc một bộ truyện đam mỹ mạt thế, dạo này cô tìm được,thú vui mới đó chính là đọc truyện đam mỹ. Cô cười cợt, loại nữ phụ ngu ngốc kết thúc vô cùng ngược này làm người thấy trào phúng, tự làm tự chịu. Nếu cô có một nhan sắc thì cuộc đời cô không thất bại như thế này.

Mệt thì ngủ, ngủ vù vù tới sáng thì tiếng điện thoại loạn thất bát tao reo bên tai, cô mò mẫm điện áp tai nghe giọng khàn khàn:

_ Alo, Tâm nghe.

_ Xin hỏi cô có phải Nguyễn Tâm.

_ Không sai.

_ Chúc mừng cô đã chúng giải thưởng đặc biệt của bệnh viện thẩm mỹ Eva. Mời cô sắp xếp thời gian tới.

Cô nhất thời im lặng, mấy tháng trước cô có rút thăm, hiện tại trúng giải có cơ hội trở thành xinh đẹp hơn. Cô cảm xúc muốn khóc, bao nhiêu năm trải nghiệm cô cuối cùng cũng có cơ hội thoát khỏi bộ dạng xấu xí này, có thể không bị người khác khi dễ, đường hoàng bắt đầu cuộc sống mới. Cô không sợ đau không sợ chết chỉ sợ vĩnh viễn xấu xí như này, chỉ cần xinh đẹp thì loại đau đớn trả giá cô chấp nhận.

Trải qua một đống xét nghiệm, tư vấn và kí giấy cuối cùng ngày cô lên bàn mổ cũng đến, không sợ hãi ngược lại phi thường bình thản đến bác sĩ cũng phải nhìn. Cô nhìn đèn trần sáng đợi thuốc mê có tác dụng rồi cô chìm vào bóng tối.

*******

Tỉnh dậy trong căn phòng xa lạ đầy xa hoa, cô sớm đã khó hiểu thẳng đến khi nhìn khuôn mặt trong gương, cô chỉ biết trợn mắt. Khuôn mặt xinh đẹp, mặt hạnh má đào mắt câu mày liễu, môi hồng răng trắng, vóng dáng thon dài xinh đẹp. Ngốc nửa ngày, cô còn hồ hồ không hiểu thì một dòng kí ức tựa thủy triều đánh úp, cô oanh liệt ngất xỉu.

Tỉnh dậy thì chính lại là ngu ngốc, cô có phải hay không rất xui xẻo a. Cô không dễ gì mới có cơ hội trở mình thì lại chết trên bàn mổ, xuyên vào cuốn truyện mạt thế mới xem mấy ngày trước ‘ Độc giả cứu vớt tình nhân ‘, này chưa đủ còn xuyên vào nữ phụ vật hy sinh Bạch Tâm Băng, nhận vật này chính là loại nữ nhân ngực đi trước đầu tiêu biểu bị lợi dụng rồi ngược đến sống không được chết không xong, đơn giản nữ nhân này từ đầu đến cuối chính là dùng loại từ để miêu tả ‘ ngu xuẩn ‘.

Xuyên như vậy không có tiết tháo không tiền đồ, loại xuyên ngược đến loạn thất bát tao này cô không cam lòng muốn. Đại thần xuyên không, đâu năm nay có nhiều người xuyên không vậy tại sao còn kéo cô vào, quả thật ông ngứa cúc rồi. Ta chính mong ông bị bạo cúc, n+1 ngày không xuống giường được.

Ai oán nửa ngày nhưng mà nhìn là thân thể xinh đẹp này khi trước cô chỉ dám mơ ước hiện tại nhìn lại thực thõa mãn nhưng mạt thế khó phụ nữ rất khó sống, nếu không có thực lực thì sống không bằng chết. Ủ dột thêm nửa ngày, cô chợt nghe thấy âm thanh trong đầu, chất giọng non nớt của bé nam:

‘ Hệ thống Cứu vớt đã câu thông thành công, quét sợ lược:

_ Tên: Bạch Tâm Băng

_ Tuổi: 20. Giới tính: Nữ

_ Cốt tủy: 3/10. Tinh thần 6/10(khá)

_Thể trạng: 4/10(yếu)

_ Level: 0. Exp: 0/2000

_ Dị năng: Chưa kích phát

_ Chiêu thức: Không có

_ Kĩ năng: Không có

_ Trang bị: Không có

_ Sủng vật: Không có

_ Tiền tệ: 0 htt(hệ thống tệ).

Đã quét hoàn toàn. Chào mừng đến với hệ thống thưa kí chủ.”

Cô cảm thấy mình rất mạc dạng kì diệu, bất quá xem như đại thần tiết tháo còn yêu thương mình. Aiz…. Nhân sinh vô thường a…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN