Nhất Kiếm Nghịch Thiên
Một Thiếu Niên
Hôm nay là một ngày bình thường trên Nguyên Thiên Đại lục nhưng ở Đông Hoang của đại lục này trong Vân Quốc lại không bình thường vì đây là ngày Phi Vân Tông tuyển chọn môn hạ đệ tử.
Những người nghĩ mình có tư chất tu luyện đều ồ ạt kéo nhau lên Phi Vân Tông để tham gia khảo hạch nên những con đường dẫn lên tông môn đều tấp nập người qua lại.
Nói về PVT đây là một môn phái truyền thừa lâu đời nhất ở Đông Hoang tính từ tổ sư lập phái đến nay đã trải qua gần vạn năm lịch sử mặt dù hiện nay môn phái đã không còn như thời hoàng kim nhưng vẫn là một trong những môn phái mạnh mẽ nhất ở Đông Hoang
PVT nằm ở lưng chừng ngọn Tuyết Phong nơi hội tụ 2 đầu thượng phẩm long mạch cho nên cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp đủ loại hoa cỏ kì dị sản sinh trên ngọn núi này.
Trong dòng người đi khảo thí có một thanh niên dáng vẻ cao gầy gương mặt thanh tú đang bước đi về nơi khảo thí hắn vốn chẳng muốn đi làm gì nhưng ba mẹ hắn rất thích tiên nhân và dọa sẽ làm thịt hắc cẩu nếu hắn không đi khảo hạch. Nên hắn đành uất ức ra đi, vừa đi hắn vừa lẩm bẩm “ta chẳng muốn làm tiên nhân chút nào” hắn tên Dạ Vũ
Khi đến quãng trường của PVT hắn liền kiếm một chỗ vắng người để chờ đợi thì bỗng trong tông môn thông báo “khảo hạch chuẩn bị bắt đầu”
Lượng người khảo hạch năm nay rất đông gần ba ngàn người nên kì khảo hạch này chắc sẽ không giống như những lần trước .quả giống suy đoán của hắn từ trong núi mở ra một bậc thang dài lên tận đỉnh núi sau đó một trưởng lão thông báo:” lần tuyển này mọi người trải qua 2 đợt khảo nghiệm đầu tiên mọi người sẽ đi qua vạn bậc cầu đạo trong vòng 2 canh giờ từ vị trí cao nhất lấy xuống 1000 người sau đó sẽ đến kiểm tra tư chất, khảo thí bắt đầu”
Dòng người ùn ùn kéo lên bậc thang duy chỉ có Dạ Vũ lại chậm rãi bước tới. đến khi mọi người ai cũng đã đi qua 200 bậc đầu thì hắn chỉ mới đi được 50 bậc mà thôi. Vạn bậc cầu đạo cứ lên 100 bậc lực hút ở dưới sẽ mạnh gấp hai lần cứ thế thì càng lên cao sẽ càng khó đi đó chính là quy tắc 1 của Vạn bậc cầu đạo còn quy tắc 2 thì chỉ có những đệ tử có ngộ tính cao mới biết được.
Lúc này đã qua một canh giờ ai cũng vượt qua 1000 bậc thang duy chỉ có Dạ Vũ một mình ở bậc thang thứ 700 mang bánh bao và bầu rượu ra vừa ăn uống vừa ngắm cảnh hành động của hắn đã khiến cho các Thái thượng trưởng lão và Tông chủ chú ý.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!