Nhất Kiếp Tân Sinh - Chương 5: Lời Vĩnh biệt của phụ thân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Nhất Kiếp Tân Sinh


Chương 5: Lời Vĩnh biệt của phụ thân


Kỳ Thương Thiên nói xong thì xuất thủ chụp vào vòng xoáy màu đen đang tản ra ma khí đậm đặc kia rồi đưa nó xuống dưới bụng chổ cách rún ba phân của kỳ phong.

Cái vòng xoáy chui vào trong bụng của Kỳ Phong xong thì nằm bể nghễ ở nơi đó. Rồi đột nhiên nó quang mang đại thịnh rồi tản ra ma khí vô cùng vô tận lan khắp thân thể của Kỳ Phong.

Ngay lúc này khí tức của Kỳ Thương Thiên đạt tới mức đỉnh phong. Hắn xuất ra một cái lô đỉnh vô cùng đẹp mắt rồi đưa Kỳ Phong vào đó.

Hắn đưa một đoạn thông tin vào trong đầu Kỳ Phong rồi hắn thôi động huyết khí toàn thân dung nhập vào cơ thể của Kỳ Phong, dùng lô đỉnh để dung nạp huyết mạch và tế luyện thân thể của Kỳ Phong.

Hắn tế luyện ba ngày ba đêm thì đan điền ma thần chi tử cũng dung nhập hoàn mỹ với thân thể Kỳ Phong.

Huyết khí trôi đi khiến khuôn mặt hắn già nua trông thấy. Nhưng hắn lại mỉm cười thật tươi.

– Phong nhi, khổ cực cho con rồi.

Khi Kỳ Phong tỉnh lại thì phát hiện hắn vẫn đang ngồi ở gốc linh thụ. Mọi chuyện dường như chỉ là một giấc mơ. Khi hắn tưởng mọi thứ chỉ là mơ thì một giọng nói vang lên ở trong đầu hắn, khiến hắn biết mọi thứ điều là thật.

– Phong nhi, chắc con cũng rất không hiểu vì sao ta lại ở trong giới chỉ của con đúng không. Giới chỉ của con được phụ thân đánh vào pháp tắc thần giai. Ta dịch chuyển không gian vào trong đây tạo thành một không gian độc lập. Đây là thủ đoạn mà chỉ thần giai mới làm ra được.

Phụ thân bây giờ sẽ kể cho ngươi một câu chuyện.

100 năm trước ta lĩnh ngộ pháp tắc, đột phá thần giai. Sau đó ta đi khắp các nơi để du ngoạn rồi tìm kiếm cơ duyên để tăng nội tình của bản thân.

Ta đi khắp các nơi trên Thiên Khung này. Rồi một ngày ta phát hiện một bí cảnh cổ lão xa xưa bị phong ấn ở Thiên Thủy đại lục.

Ta vì muốn tầm bảo nên sử xuất vô địch chi thuật mà ta sáng tạo ra toàn lực đánh tan giới bích để tìm hiểu. Nhưng chắc do thiên mệnh an bài, ta đã phát hiện một trận hạo kiếp của nhân tộc sắp xảy ra.

Ma tộc tro tàn lại cháy.

Ma thần chi chủ trước khi chết để lại ma chủng của hắn trong bí cảnh này.

Nói tới thì cũng phải khâm phục Ma Thần chi chủ. Hắn vẫn lạc nhưng để lại bố cục vô cùng sâu. Chỉ cần con hắn đột phá thần giai, từ trong phế tích đi ra thì ma tộc sẽ lại tái hiện huy hoàng năm đó.

Nhưng hắn trăm tính vạn tính cũng không ngờ có người phát hiện cấm địa đổ nát của ma tộc. Lại có thể cường hoành phá giới bích mà hắn phong cấm.

Từ sau khi nhân ma đại chiến kết thúc thì thần giai trên Thiên Khung này cũng chẳng còn vài người, nên muốn phá vỡ giới bích là một điều không thể.

Ta kinh diễm thì hắn vô pháp mà biết được. Ta dùng bổn mạng tinh huyết thôi động Tam Hoa Tá Đạo để đổi lấy lực lượng vô địch đánh tan giới bích.

Nhưng hậu chiêu mà ma thần chi chủ để lại quá cường đại. Con trai hắn lại vô cùng quỷ quyệt, giả vờ yếu nhược đỡ lấy thế công của ta. Ta vì thích chơi trò mèo vờn chuột nên lại để cho hắn đủ thời gian để kích phát tổ khí vô địch của ma tộc.

Thần cách ta mới nhưng tụ khá yếu nhược nên chịu không nổi công phạt của tổ khí ma tộc mà nức vỡ. Nhưng dẫu sao thì ta cũng là Thần giai vĩnh hằng, nên trong lúc sinh tử quan đầu ta tế ra bí thuật tạm thời hàn gắn lại thần cách đang nức vỡ.

Rồi dước cơn thịnh nộ của ta thì ma tộc cũng phải xóa sổ vĩnh viễn. Nhưng vĩnh hằng chi lộ của ta cũng chấm dứt.

Thần cách vỡ vụn thì chính là thần giai vẫn lạc. Ta sử dụng nội tình mà ma tộc lưu lại để áp chế Thần cách đang nức vỡ, nhưng thọ nguyên cũng không còn lại bao nhiêu.

Sau đó ta che giấu thân phận đi bắt cóc truyền nhân của Thủy Vân cung ở Thần Thủy đại lục về làm lô đỉnh.

Dùng bí thuật tà ác cướp lấy tinh hoa sinh mệnh cùng thiên phú linh căn của nàng truyền vào cơ thể ngươi.

Khi ngươi ra đời thì nàng cũng vẫn lạc. Nàng tên Thủy Nhược Yên cũng là mẫu thân của ngươi. Nếu có dịp thì ngươi hãy đi Thủy Vân cung một chuyến, nơi đó có thứ mà ngươi cần.

Ta biết làm vậy là tàn nhẫn. Nhưng cũng không còn cách nào khác.

Thanh Vân tông cây cao đón gió. Ta thì phải áp chế sự nức vỡ của Thần Cách nên không phải vạn bất đắc dĩ thì ta sẽ không dễ dàng xuất thủ đâu.

Bởi thế ta mới tạo ra ngươi để trấn áp số mệnh tông môn. Chỉ cần ngươi trưởng thành thì mọi thứ sẽ ổn thôi.

Ta đã đem đan điền của ma thần chi tử ghép vào cơ thể ngươi, nay ta quán thông vô địch chi thuật Tam Hoa Tá Đạo của ta vào trong não hải ngươi.

Đây là thuật thức có thể tăng lực lượng của ngươi lên gấp 5 lần. Nó hội tụ tinh khí thần của ngươi vào giữa lòng ngực rồi làm cho chúng hòa hợp thăng hoa để sản sinh ra lực lượng vô cùng cường đại. Nhưng chỉ khi tu vi ngươi đạt tới Võ Hoàng thì mới nên dùng thuật này.

Ngươi chính là kỳ tích vạn cổ, con đường tu luyện của ngươi vẫn là một bí ẩn, nên con đường này ngươi phải tự đi rồi. Nhưng ta tin ngươi có thể siêu việt phụ thân, trở thành một tồn tại vĩng hằng tuyên cổ.

Trên bàn có một nhẫn trữ vật, trong đó chứa tài nguyên ta tích góp cả đời cùng với lấy được từ phế tích của Ma tộc. Ngươi hãy cố gắng mà tu luyện rồi tọa trấn tông môn.

Ta thọ nguyên đả tận. Vốn là tính nhìn ngươi trưởng thành rồi ta mới yên tâm mà chết. Nhưng gắn ghép đan điền cho ngươi tốn quá nhiều thần lực, thọ nguyên ta cũng không còn bao nhiêu nên chắc cũng không sống nổi rồi.

Kỳ Phong nghe được cha hắn rất có thể vẫn lạc thì thất hồn lạc phách, hắn cố gắng nghe cho hết những gì mà phụ thân hắn nói.

– Ngươi hảo hảo mà sống tốt. Đừng quá đau buồn cùng tự trách, ta sớm muộn cũng sẽ vẫn lạc thôi.

Hài nhi, nhớ là đừng bao giờ chủ quan với địch nhân, bắt thỏ cũng phải dùng toàn lực, đừng để lật thuyền trong mương giống như phụ thân.

Thanh Huyền lão nhân là một cường giả bị trọng thương được ta cứu lúc ta còn trẻ. Sau khi ta cứu hắn từ quỷ môn quan trở về thì hắn nguyện ý đi theo bên cạnh ta làm nô bộc, hắn đả từng theo ta chinh chiến khắp thiên hạ, đã từng vào sinh ra tử với ta, hắn là người con có thể tin tưởng.

Còn Như Nguyệt là một bé gái có thiên phú cực cao ở một thôn trang phàm nhân ở biên giới thần thủy đại lục.

Khi ta đem mẫu thân ngươi về làm lô đỉnh thì phát hiện ra nàng nên ta mới đem nàng về làm đệ quan môn của ta. Nàng chính là thiên chi kiều nữ. Nàng là nữ nhân rất tốt, ngươi phải biết hưởng dụng a.

Ngươi phải biết hưởng thụ cuộc sống này, làm nam nhân thì phải phong lưu, phải thu phục nhiều nữ nhân để hoan ái, đừng có như ta, cả đời chỉ biết truy cầu đại đạo mà bỏ qua những điều quan trọng trong cuộc sống này, ta thì chỉ có ngươi là đứa con duy nhất, ngươi phải cố gắng làm khai chi tán diệp mạch ta.

Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, mọi việc đã có định sẳng rồi, “hài nhi” đại đạo quan trọng đạo tâm, chỉ cần tâm không lay đông thì tất thành tuyên cổ, nhưng đôi lúc phải biết nắm biết bỏ đừng nên chấp nhất quá. Lạc hoa hữu ý nhưng lưu thủy vô tình nên không phải cứ muốn là được, có vài đạo khảm không phải ai cũng vượt qua được, cho dù ngươi đã vô địch đã tiến vào vĩnh hằng thì có vài việc ngươi cũng không đủ khả năng đảm đương nỗi, Thánh giai vô địch có lúc cũng không đủ dùng, Thần giai vĩnh hằng tuyên cổ cũng có lúc bất đắc dĩ. Nên nhớ trên đầu có lão tặc thiên.

Thân thể của phụ thân trấn phong ở đầu nguồn tổ địa tông môn. Phiến thiên địa này đã bị ta thay đổi huyền cơ rồi, nên ngoài ngươi ra thì không có một ai biết được ta nằm đây.

Khi ngươi đủ cường đại thì dùng huyết mạch cảm ứng thì có thể tìm thấy ta. Nếu ngươi không cường đại thì cả đời này đừng mong gặp được thi thể ta. Hài nhi ngoan, hảo hảo mà sống thật tốt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN