Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1470


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 10


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 10
Tập 2 : Quan niệm về tình dục của tuổi mới lớn.
Hắn mải mê với tình mới đến mức quên cả mình còn có một người con gái vừa mang thai đứa con của hắn. Mấy ngày Trang không đi học. Hay có thể là không đến tìm hắn thôi. Cho nên hắn và người tình mới cứ quấn quýt như vợ chồng. Khao khát được thỏa mãn mỗi đêm khiến hắn gầy đi và hay buồn ngủ hơn. Nay hắn đang cắp sách vào lớp thì Trang đi xuống.
-Chồng.
Hắn nghe tiếng gọi quen thuộc thì ngẩng lên. Giật mình khi thấy Trang gầy đi và xanh xao.
-Vợ sao đấy.
-Vợ ốm.
-Sao ốm. Máu vẫn còn ra. Bác sĩ bảo bị rong huyết.
-Thế có sao không.
-Không sao. Vợ uống thuốc rồi.
Hắn gật đầu yên tâm.
-Nhưng mà…
Trang nhìn hắn ngập ngừng.
-Mẹ biết chuyện rồi.
-Sao mẹ lại biết.
-Thì mẹ nghi ngờ. Mẹ là người lớn mà.
-Mẹ nói gì.
-Mẹ muốn gặp chồng.
-Có chuyện gì.
-Vợ không biết nữa. Nhưng vợ sợ mẹ cấm chúng mình bên nhau.
Hắn đang lo.. Nhỡ bà ấy bắt hắn chịu trách nhiệm. Bắt hắn cưới Trang về thì sao. Ngày xưa thì có thể chứ giờ thì hắn không muốn tí nào.
-Vợ nhớ chồng lắm.
-Chồng cũng nhớ.
Hắn nhìn Trang. Hắn diễn.
-Trưa nay về hai đứa mình qua gặp mẹ nhé.
-Gặp ngay à.
-Mẹ muốn gặp. Giờ hai đứa mình đi gặp. Nếu không mẹ tìm đến phòng trọ. Còn khổ hơn.
Hắn gật đầu. Giờ chạy không được. Gia đình Trang là người ở đây. Hắn còn muốn học ở đây thì không tài nào chạy nổi. Cho nên đành phải gặp. Và tùy cơ ứng biến thôi.
Trưa đến. Hắn đi cùng Trang về nhà. Yêu Trang lâu rồi giờ mới biết nhà Trang.
Nhà Trang ở trung tâm thị trấn. Ngôi nhà khang trang. Mẹ Trang vẫn còn trẻ trung, nhìn rất sang trọng. Thấy hắn thì ngồi thẳng lên nhìn chằm chằm.
-Cháu Chào bác.
-Chào cháu. Cháu là Mừng đấy à.
-Vâng ạ.
-Cao lớn thế nhỉ.
Hắn cúi đầu.
-Bác trai hôm nay không có nhà. Không phải lo. Với bác chưa nói với bác trai đâu.
-Vâng.
-Hai đứa liều quá. Học không chịu học. Còn yêu đương.
-Cháu xin lỗi bác.
-Còn giấu đi phá nữa. Nhỡ có chuyện gì thì sao.
-Cháu xin lỗi. Lúc ấy chúng cháu bàn nhau. Giờ đang đi học. Thì cho ra. Sau này sẽ sinh đứa khác.
Mẹ Trang nghe vậy có lẽ thấy hắn là người có trách nhiệm nên gật đầu. Trách mắng một hồi cũng cho hắn về. Nhưng kể từ đó không cho Trang đi học thêm mà kèm sát để hai đứa không có thời gian bên nhau. Càng vậy càng tạo điều kiện cho hắn với tình mới.
Nay hắn về nhà sớm như đã hẹn. Đang hi hoay mở cửa. Bà chị vẫn chưa về. Trang bám theo hắn từ khi nào. Quàng tay ôm hắn từ phía sau khiến hắn giật mình.
-Vợ nhớ chồng lắm.
Hắn quay lại ngay. Nắm tay Trang.
-Vợ đến không sợ mẹ biết à.
-Không. Vợ nhờ chúng nó điểm danh hộ rồi.
-Trời.
Hắn mắt trước mắt sau. Nắm tay Trang đi ra cửa.
-Chồng đưa vợ đi đâu đấy.
-Hai đứa mình đi ra kia nói chuyện.
-Sao lại ra chỗ khác.
-Phòng bên có mấy bà đi làm đêm. Lần trước mình làm ồn. Bà nhắc khéo, chồng ngại.
Hắn lý do. Giờ đưa Trang đi chỗ nào ngồi hay dẫn đi đâu còn chưa biết. Chỉ cần đừng để bà kia nhìn thấy. Không thì rắc rối to.
-Vợ nhớ chồng lắm. Hay là chúng mình.
-Có phải kiêng nữa không.
-Không… Không kiêng nữa. Làm được rồi.
-Giờ phải cẩn thận đấy nhé. Nhỡ có nữa thì chồng không biết nói sao với mẹ.
-Vợ sẽ giữ. Mình đi về đi.
-Về đâu.
-Về nhà.
Hắn nhanh trí gợi ý.
-Hay mình vào nhà nghỉ đi. Cho thoải mái. Chứ ở phòng bên có người nghe. Ngại chết.
Hắn lý do. Dắt Trang vào nhà nghỉ. Trong túi hắn còn ít tiền. Nếu hết tiền cũng chả lo. Hắn có người nuôi rồi. Yêu thương chiều chuộng hắn chỉ vì hắn biết làm tình xuyên thời gian. Khiến cho người ta đê mê. Và cung phụng hắn. Chỉ cần hắn muốn thôi.
Sau khi đóng cửa phòng. Trang không ngại ngần vồ lấy hắn.
-Vợ nhớ chồng lắm. Thèm chồng lắm.
Trang hôn hắn. Không ngừng vuốt ve. Thò tay vào nắm khẩu súng đã lên. Hắn cũng không ngại ngùng đáp lại. Cơ thể Trang non hơn. Nhưng mà không hấp dẫn bằng tình mới của hắn. Hắn chẳng buồn so đo. Vì Trang đã vạch quần xử lý thằng em hắn rồi. Hắn rít lên vì khoái. Tay giữ đầu Trang đẩy ra đẩy vào nhè nhẹ. Khoái lắm. Rồi cuối cùng cũng lao vào cho Trang một cuộc mây mưa đầy cảm xúc. Đến lúc xong nàng ta nằm im tủm tỉm xoa lưng hắn rồi rúc vào.
-Vợ yêu chồng nhiều lắm.
-Chồng cũng yêu vợ.
-Nhưng mà có khi vợ phải về rồi.
-Uh. Về đi. Chồng về đi ngủ.
-Sao ngủ.
-Thì cho vợ hết sức rồi. Ngủ lấy sức mà phục vụ vợ chứ.
-Có mà vợ phải phục vụ ý.
Hắn cười mặc áo cho Trang.
-Về đi không mẹ biết.
Trang phụng phịu.
-Hay là mình mình cưới nhau đi.
Hắn bật cười.
-Giờ chồng đã học xong đâu mà nuôi được vợ.
-Thì có bố mẹ vợ sẽ tính cho hai đứa.
-Vẫn là chồng phải lo chứ dựa vào bố mẹ làm gì.
-Vợ sợ chồng chán vợ.
-Chán làm sao được. Yêu còn không hết.
Hắn diễn sâu. Thơm lên má Trang rồi đứng lên mặc quần áo đi về. Vừa về đến cửa khuôn mặt cảnh sát đã thò ra. Cau có vì lúc chiều không thấy hắn về. Hắn tủm tỉm đi vào phòng. Người ta cầm cái đèn pin đi sang phòng nhìn hắn.
-Đi đâu mới về đấy.
-Đi học về.
-Học à. Chúng nó về hết rồi kìa.
-Hôm nay có tiết cô chủ nhiệm trông thay. Xong chúng nó rủ chơi vài ván.
-Thật không.
-Ai nói dối làm gì.
-Léng phéng con nào đừng có trách.
Hắn gật đầu rồi cười. Đứng lên lấy bộ quần áo đi vào nhà tắm chủ yếu để trốn phải trả lời. Nếu tối sang hỏi tiếp thì đóng cửa quật cho cái là quên ngay. Đàn bà dễ dụ lắm.
Mấy hôm sau trong túi hắn chẳng còn xu nào. Bữa trưa ra mua tạm gói mì tôm để trên cửa sổ rồi lên giường nằm. Bà chị đi về thấy hé cửa thì chạy vào ngay. Thấy hắn thì nhảy lên giường sờ mó.
-Sao… Mệt à.
Hắn nằm im. Không trả lời.
-Ăn gì chưa.
-Chưa.
-Sao không dậy ăn đi.
-Ăn mì mãi cũng chán.
-Hết tiền rồi à.
Hắn chả buồn nói. Tự đi mà hiểu. Chị ấy biết ý. Rút trong túi ra hai tờ hai trăm nhét vào túi quần đùi của hắn.
-Cầm lấy mà tiêu.
-Thôi. Đừng đưa tiền nữa.
Hắn nói như dỗi nhưng trong lòng hí hửng có tiền.
-Cầm lấy đi. Không có tiền có tiền thì ăn bằng gì. Uống bằng gì.
-Mấy hôm nữa bố mẹ gửi lên.
-Thế cứ tiêu tạm bao giờ bố mẹ gửi lên rồi tính.
Hắn quay sang nhìn người ta rồi cảm kích hôn. Người ta đáp lại là hắn lại hành động như thể để cảm ơn vì đã chống cháy giúp hắn.
Được chiều chuộng, được che chở khiến hắn trở lên càng ngày càng lao dốc. Sa đà vào những cuộc vui của bản thân.
Cuối năm công ty bà chị bận. Làm ca ngày mười mấy tiếng. Giờ cũng chả có thời gian dành cho hắn.
Đúng dịp này Trang cũng khoẻ lại. Vậy là hắn cứ mê mải với quán nét. Ngoài chơi game còn cùng Trang xem phim người lớn để thực hành.
Nay đứng lên anh Chủ quán tiến lại nhìn hai đứa.
-Mừng nợ anh Ba trăm rồi đấy nhé.
-Em… Mấy hôm nữa mẹ em gửi tiền. Em trả anh. Em nói rồi mà.
Trang đứng bên cạnh nhìn hắn rồi nhìn anh kia. Đôi mắt vẫn còn phê vì lúc nãy hắn làm cho người ngợm lung tung. Phê cần mấy lần.
Trang rút trong túi ra hai tờ một trăm đưa cho anh Chủ quán.
-Em trả trước hai trăm. Mai anh ý đưa nốt ạ.
Hắn giật tay trang. Anh kia chả ngại cầm luôn.
-Đấy. Có vợ như mày anh muốn lấy vợ cả đời.
Hắn vừa ngại vừa thấy mình hèn. Đi thẳng ra vì giận Trang. Trang chạy theo.
-Chồng sao đấy.
-Vợ làm thế không nghĩ chồng sẽ ngại à.
-Vợ cũng không muốn người ta đòi chông thôi mà.
-Nhưng mà người ta coi thường chồng. Bám váy vợ.
-Thì chồng không đi làm được. Giờ vợ giúp. Sau này cưới nhau. Chồng nuôi vợ còn gì.
Câu nói của Trang khiến hắn thấy buồn cười. Nhưng hắn vẫn làm bộ.
-Vợ chồng với nhau thì không sao. Nhưng người ngoài nhìn vào….
-Vợ biết rồi. Mai vợ đưa tiền cho chồng trả nốt cho anh ấy.
-Còn nợ ai trả nốt đi.
-Có nợ anh Đa mấy trăm nữa.
-Mai vợ đưa tiền cho.
-Vợ lấy đâu ra tiền
-Bố mẹ cho. Các bác cho. Với vợ có tiền để dành. Chồng đừng lo. Không Không nhiều nhưng đủ sống đấy.
Hắn tủm tỉm. Đời hắn nhờ con cu này mà sang trang. Giờ vừa sướng lại được cung phụng thế này. Thôi thì do các em tự nguyện dâng hiến. Hắn có trách nhiệm phục vụ yêu thương các em. Còn các vấn đề khác. Để các em tự xử lý.
Hắn thấy cuộc đời bắt đầu có ý nghĩa rồi các bác ạ.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN