Nhật Ký Của Tú Ông
Phần 7
NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 7
Tập 2 : Quan niệm về tình dục của tuổi mới lớn.
Chiều đến hắn đi ra khỏi phòng. Bọn con gái mấy phòng bên đang hò nhau rửa rau nấu cơm. Hôm nay phòng bên nhốn nháo, tiếng cười đùa rôm rả đến lạ.
-Mừng ơi. Nay về sớm thế.
-Nay tớ nghỉ..
-Sao đấy.
-À… Đau đầu tí thôi mà.
-Đã uống thuốc chưa
-Khỏi rồi.
-Trốn học thì có.
Hắn cười trừ.
-Ốm ở nhà mà ồn ào lắm.
Một cô gái bước qua liếc hắn. Hắn đảo mắt nhìn theo.
-Chị Xuân tớ mới chuyển lên đây ở tạm cùng bọn tớ. Tối Mừng sang ăn cơm nhé.
Hắn cười ngại. Người ta hình như biết hắn làm gì rồi. Ở nhà mà im lặng, thế thì bọn hắn làm những gì… Nói những gì chị ta nghe hết rồi.
Hắn tự nghĩ rồi bật cười. Kệ đi. Cùng lắm chị ta nằm bên đó cũng thèm muốn được như Trang. Nước lôi có khi cũng như suối ý. Hắn đắc ý mà chả thèm ngại.
Liếc bà chị thêm phát nữa. Mông ra mông, ngực ra ngực. Đã thế hai quả bưởi khá to. Mặc cái áo ôm sát eo với cái quần đùi. Nom cũng ngon lành lắm.
Tối đến hắn vác mặt sang phòng bên ăn liên hoan cùng hội con gái. Vì toàn con gái nên Hắn cũng không thấy tự nhiên. Chiều đã đi kiếm cái ăn trước rồi. Giờ lưng lửng chả buồn ăn nữa.
Mấy đứa con gái gắp cho hắn rất nhiệt tình.
-Mừng ăn đi. Ăn đi không về bố mẹ lại xót vì đi học gầy đi.
-Đâu có phải đi học là gầy. Nhiều cái còn khiến người ta gầy hơn đấy.
Bà chị Xuân này có vẻ không thích hắn. Hay nói mỉa hắn. Hắn chấp làm gì đâu. Chỉ biết cười trừ rồi đứng lên. Hắn đâu cần ai thích hay ghét mình. Hắn cũng chả cần quan tâm. Ai nghĩ thế nào… Kệ.
Bà chị này đi làm ca ở công ty dưới Thị trấn. Vào đây ở cùng đứa em gái ngay bên cạnh phòng hắn. Hơn hắn ba tuổi nhưng nhìn vẫn trẻ trung. Tất nhiên đi làm thì ăn mặc có khác bọn học sinh. Sexy hơn. Và người ta cũng trưởng thành hơn cả về suy nghĩ lẫn hình hài.
Hắn và Trang vẫn bên nhau, vẫn quan hệ bình thường dù biết bên kia tường có thể có bà chị đang ở đó.
Có ngày hắn biết bà ta trong đó. Hắn còn cố tình chọc tức. Làm cho Trang phải sướng đến hét lên cho bà ta thèm. Bõ công ghét hắn.
Nhưng mà khó khăn của những đứa trẻ yêu nhau chính là thiếu hiểu biết về các biện pháp tránh thai. Lúc ban đầu. Ngày nào Trang cũng uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Sau này phát hiện ra nó có hại thì hắn phải dùng bao. Nhưng mà có những ngày làm nhiều chả đủ tiền mua bao nữa thì Trang đành uống thuốc hàng ngày. Tuy vậy, hàng ngày mà không dùng đúng cách thì cũng rủi ro lắm.
Sáng nay hắn đón Trang. Mặt Trang xanh xao. Vẻ mặt mệt mỏi. Hắn nhìn Trang lo lắng.
-Vợ sao đấy.
-Vợ thấy mệt. Buồn nôn.
-Vợ ăn cái gì lạ không.
-Không. Từ hôm qua buồn nôn không ăn được gì.
Hắn thở dài.
– Hay uống cái gì.
-Không mà.
-Có mệt lắm không hay chồng đưa về nhà nghỉ nhé.
-Thôi. Người ta đang mệt. Về chồng vật cho còn mệt hơn.
-Thì nay không làm gì.
-Ai mà tin được. Đến ngày đèn đỏ chồng còn đòi cơ mà.
Hắn tủm tỉm nịnh.
-Ai bảo vợ đẹp. Ai bảo vợ quyến rũ cho chồng chết vì vợ.
Trang cười sướng. Nhưng vẫn đi vào lớp. Hôm sau sang gặp hắn mếu máo. Hắn nhìn mà lo.
-Vợ sao đấy.
-Vợ có… Có thai rồi.
Trang khóc. Hắn đứng im. Hắn bất ngờ. Vì lâu nay có dính đâu. Sao bây giờ lại dính.
-Vợ không uống thuốc à.
-Vợ có.
-Sao lại dính.
Trang khóc vì sợ.
-Vợ không biết. Giờ phải làm sao đây. Vợ sợ lắm.
Hắn thở dài.
-Hay là đi phá đi.
Trang nhìn hắn. Nước mắt chảy ra không ngừng. Tay run run.
-Vợ sợ lắm.
-Giờ để đẻ thì chúng mình đang đi học. Mà không biết bố mẹ vợ có đồng ý không.
-Bố không bao giờ chấp nhận đâu. Có khi bố đánh chết.
Hắn thở dài.
-Để đi khám xem bác sĩ nói thế nào.
Hắn lôi trong túi ra ít tiền bố mẹ gửi cho. Giờ đưa Trang đi khám hết tiền thì cuối tháng ăn mì tôm. Nhưng mà cũng đành chịu. Bởi đó là kết quả của hắn mà. Tự nhiên hắn lại thấy hối hận vì đã không kiểm soát ham muốn của bản thân.
Cái cảm giác lần đầu được làm bố… Có cái gì đó lạ lắm. Nhưng mà vì hoàn cảnh mà không giữ lại được. Cho nên hắn thấy đau lòng đau lòng các bác ạ.
Cảm giác của một thằng đàn ông phải bỏ đi đứa con của mình như là một sự bất lực. Hắn suy nghĩ như người lớn ý. Cả đêm không ngủ được. Sáng mai dậy đi lên lớp vay mỗi đứa vài chục gom lại lấy thêm tiền chiều cho Trang đi khám thai.
Ngồi nhìn cái bọc bé tí trong bụng Trang hắn thấy đau lòng. Trang quay sang nhìn hắn rồi nắm tay hắn.
-Rồi mình sẽ có những đứa khác mà chồng.
-Uh.
Hắn trả lời lạnh lùng. Vẫn nắm tay Trang dắt theo cô y tá. Ngồi chờ đến lượt, mà bác sĩ gọi là làm thủ thuật. Hút ra. Mà hút ra đứa con của hắn thì ống nào hút ra được hay người ta đưa cái ống bơm nước vào rồi hút ra như hút nước nhỉ. Hắn cũng tò mò vì thương con. Một lát sau bác sĩ gọi đến tên thì Trang run run đứng dậy. Hắn nắm tay Trang động viên.
-Không sao đâu vợ. Có chồng ở đây rồi. Đừng lo.
Trang sợ nhưng bác sĩ giục phải đi theo vào.
Tim hắn như ngừng đập kể từ giây phút Trang bước vào đó. Cảm giác được làm cha sao lại ngắn ngủi đến như vậy. Dẫu biết hắn còn trẻ và đời còn dài. Nhưng mà đó cũng là sinh linh đầu tiên mà hắn tạo ra. Và hắn thương nó, hắn thấy có lỗi với nó. Cảm giác bất lực một lần nữa khiến hắn thở dài.
Một lúc sau Trang đi ra. Khuôn mặt tái nhợt. Dáng đi khom khom ôm bụng.
-Đi vào phòng bác sĩ đưa đơn thuốc.
Hắn đi lại chỗ bác sĩ cầm tờ giấy mua thuốc rồi nghe bác sĩ dặn.
-Kiêng quan hệ ít nhất một tháng nhé. Cơ thể phụ nữ đang yếu. Quan hệ dễ gặp nguy hiểm. Với lại giờ mang thai tiếp bỏ là nguy cơ vô sinh rất cao. Nhớ dùng biện pháp tránh thai an toàn nhé.
-Vâng.
Hắn gật đầu dắt Trang xuống mua thuốc. Mua xong thì túi cũng gần như cạn hết tiền. Ngày tiếp theo hắn sống bằng gì hắn không quan tâm. Vì giờ lòng hắn đang suy tư lắm.
Hắn chở Trang về bằng xe đạp của Trang. Trang vẫn đeo bao lô đi như đi học bình thường. Mọi chuyện vẫn diễn ra như chưa từng có đứa con của hắn tồn tại trên đời.
Chỉ khác là hắn và Trang không quan hệ với nhau nữa. Nên gặp riêng ở nhà hắn cũng ít đi. Và một điều mà bản thân hắn tự cảm thấy… Đó là hắn chẳng còn yêu Trang nữa rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!