Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm - Quyển 1 - Chương 31
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm


Quyển 1 - Chương 31


Giles nói với Pu Nasen: “Xem ra Hách Thuần không thích món ăn ở chỗ chúng ta.”

“Đúng đó! Mỗi lần chị ghé chỗ nàng ăn ké là chị sẽ cảm thấy ghét thức ăn của chúng ta một khoảng thời gian rất lâu!” Darklin nghe hắn nói vậy cũng nghĩ đến những món ăn vừa ngon, vừa đẹp mắt đầy màu sắc của Hách Thuần. Thức ăn trong công hội không thể nói là khó ăn nhưng cũng không thể nói là ăn không ngon nhưng Darklin nhìn cũng chẳng muốn ăn nữa là! Ngay cả Hội trưởng cũng thường xuyên ghé chỗ Hách Thuần ăn chực nên những hội viên lão làng cũng thường lôi kéo làm quen, chạy sang chỗ Hách Thuần để ăn ké. Thức ăn của công hội kém xa thức ăn trong khách sạn, mà thức ăn trong khách sạn vẫn không ngon bằng thức ăn của Hách Thuần nhưng được cái trông vẫn chấp nhận được!

Nhóm Pu Nasen gọi thức ăn, đến khi thức ăn đặt trên bàn, ai cũng cầm muỗng nhưng không xuống tay được, sau vài lần đấu tranh, cả bọn quyết định bỏ ăn luôn. Ba người không thể trách Hách Thuần nuôi bọn họ quá tốt được. Tối nay chỉ đành ăn trái cây cho đỡ đói vậy. Sau đó họ định đi dạo, cũng hỏi qua Hách Thuần có đi hay không nhưng cô trả lời không đi, nhờ họ mua hoa quả về cho mình. Mọi người mua hoa quả cho Hách Thuần, mỗi loại mua chừng mười cân.

Darklin thắc mắc: “Hách Thuần muốn cho Airavata ăn trái cây thật sao?”

Pu Nasen đáp lại: “Em cũng không biết nhưng với mấy cái thường thức sinh hoạt có thể gọi là ngu ngốc của nàng thì phỏng chừng nàng không nghe chúng ta khuyên mà cho Airavata ăn trái cây thiệt đó!”

Bọn họ vẫn còn nhớ cái cảnh Hách Thuần cầm thấy ma tinh của Hỏa Lưu Thú xem như “bảo thạch” mà chơi, còn lấy phấn hoa Lưu Ngân để vẽ tranh nữa! Phấn hoa Lưu Ngân là một thành phần dùng để chế tạo ma dược, vô cùng quý giá, thế mà cô nàng lại nói: Cái này dính trên người sẽ phát sáng, lấy vẽ tranh để tối mang ra ngắm thì đã con mắt luôn.

Một loạt hành động của cô khiến cho người trong công hội phải nghiến răng nghiến lợi, đồ tốt gì vào tay cô cũng bị phá cho hư hết! Nhớ tới mấy việc trên, ba người mặt đen như than nhưng vẫn mua hoa quả cho Hách Thuần, thuận tay mua luôn hoa quả mà mỗi người ưa thích. Về đến khách sạn, Pu Nasen và Giles đưa hết những thứ kia cho Darklin, nhờ nàng mang lên cho Hách Thuần, còn hai người họ về phòng nghỉ ngơi. Ai kêu Darklin ở kế bên phòng Hách Thuần làm chi!

Darklin đến cửa phòng Hách Thuần, nàng nói: “Hách Thuần, bọn chị mua cho em nhiều hoa quả lắm nè!”

Hách Thuần mở cửa, Darklin vào trong sau đó lôi ra một đống trái cây, Hách Thuần cho tất cả chúng vào nhẫn không gian: “Cảm ơn chị!”

Advertisement / Quảng cáo

“Không có gì, em ngủ sớm đi cho khỏe, chị cũng về phòng ngủ đây!” Nói rồi Darklin quay về phòng mình, Hách Thuần cũng nhanh chóng tiếng vào mộng đẹp.

Ngày hôm sau, nhóm Hách Thuần lại chuẩn bị xuất phát nhưng chết đâu không chết lại chạm mặt Orpheus: “Mọi người đi nhanh thật đấy!”

Sáng sớm đã nhìn thấy Orpheus quả là đáng kinh ngạc nhưng kinh ngạc không bao lâu, Hách Thuần trả lời ngay: “Ông anh đi cũng nhanh đấy!”

Orpheus thản nhiên liếc mắt nhìn Hách Thuần, nói: “Lúc tôi đi qua thôn nọ có đụng phải một nhóm người, họ nói hễ thấy người công hội chúng ta liền giết!”

Hách Thuần nhíu mày: “Sau đó thì sao?”

“Tôi giết sạch bọn chúng rồi!”

Khóe miệng Hách Thuần giật lên, nhưng đúng là bọn chúng cũng không nên hô hào những câu đại loại như hễ thấy người của công hội cô thì giết như vậy. Ngoài việc đó, Hách Thuần rất tò mò không biết Orpheus không có phương tiện giao thông gì sao lại có thể đi nhanh như vậy chứ?

“Orpheus, cậu đến đây vì muốn đi cùng chúng tôi ư?” Giles hỏi.

Advertisement / Quảng cáo

“Ừ, lúc về công hội Hội trưởng kêu tôi đi với mọi người.”

“Hội trưởng còn dặn dò gì nữa không?” Pu Nasen hỏi thăm.

“Ngài dặn mọi người hãy chiếu cố Hách Thuần, đừng để nàng gặp rắc rối!”

Hách Thuần đen mặt, mình đâu phải con nít ba tuổi, sao có thể gặp rắc rối được chứ! Vì thế, Hách Thuần lên tiếng: “Em sẽ không gặp rắc rối gì đâu thưa các anh các chị!”

Bọn người Hách Thuần ra ngoài thôn, sau đó cô lấy Airavata từ trong nhẫn không gian ra.

“Sao không ngồi cái máy ngày hôm qua vậy?” Pu Nasen thắc mắc.

Hách Thuần liếc nàng, gằn từng chữ: “Em đang đi rèn luyện!” Khi nói những lời này, giọng điệu của cô nặng vô cùng.

Mọi người thật thất vọng làm sao! Orpheus thật tò mò làm sao! Ai cũng ngồi trên lưng Airavata còn Orpheus vậy mà lại ngồi trên mũi nó, thánh thật!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN