Nhật Ký Làm Bố - Chương 11: Quá khứ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Nhật Ký Làm Bố


Chương 11: Quá khứ


– Anh ngủ chưa?

– Có chuyện gì đấy, anh chuẩn bị ngủ

– Dưới quê vừa báo tin bác em mất

– Vậy à, mất lúc nào vậy em

– Bá em bảo là bác bị xuất huyết dạ dày mất lúc 12h đêm

– Bình tĩnh em, thế em có định xuống đó không?

– Xuống chứ anh, nhưng em …

– Sao vậy?

– À không có gì, anh thấy chưa, bác em do uống nhiều rượu nên mới bị vậy đó, anh đừng uống nữa nhé, em sợ lắm

– Không sao, anh đã bỏ rồi mà, anh hứa bỏ là anh sẽ bỏ

– Thế bây giờ anh qua với em đi

– Bây giờ á?

– Sớm mai bố mẹ đưa em xuống dưới quê, anh có đi cùng không?

– Có! Thế đợi tí anh qua nhé

Vâng! Mình đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ thì gấu gọi, giờ đã là 1h đêm rồi và mình phải qua với gấu ngay. Đến nhà gấu, thấy mẹ gấu đang ngồi khóc, gấu thì ngồi bên cạnh bóp đầu. Người mất là anh trai của mẹ P, tức là mai mình sẽ xuống quê ngoại P

– Con đến rồi à, mai có đi cùng bố mẹ xuống dưới quê ngoại P không? – Bố vợ mình hỏi

– Dạ vâng, mai con đi cùng

– Mẹ mới nghe tin mà ngất lịm đi đấy, con ngủ ở đây sáng mai đi xe xuống dưới quê cùng bố mẹ và P nhé

– Vâng

Mình chạy lại nắn bóp đầu cho mẹ vợ, mắt mẹ đượm nước mắt, thấy gấu cũng khóc nên mình để gấu tựa vào bờ vai, một tay nắn đầu cho mẹ vợ một tay đặt lên đầu gấu an ủi.

– Thôi các con lên ngủ đi để mẹ đấy bố chăm sóc, ngủ sớm sáng mai đi sớm rồi

Mình với gấu lên phòng nằm, gấu cứ khóc suốt từ lúc nãy đến giờ, mình sang giường rồi vòng tay ra ôm lấy gấu

– Em đừng buồn nữa

– Anh cứ kệ em đi, dưới quê bác là người thương yêu em nhất, nhớ có lần bác đã cứu sống em khi em chơi dưới nước và bị trôi ra xa, thế mà giờ đây bác đã không còn bên cạnh em nữa rồi – Nói đến đây gấu khóc òa lên, mình quay người gấu sang và lau những dòng nước mắt trên hai gò má gấu

– Ngủ đi em, dù gì bác cũng không còn nữa

– Huhuhuhuhu

Gấu lại khóc, lại một lần nữa thấy gấu khóc òa, P cố cắn chặt môi để không lộ ra những tiếng nấc nghẹn ngào, thấy gấu như này mình cũng không kìm được lòng. Nhẹ nhàng ôm thật chặt gấu vào lòng

– Nín đi em, ngủ nhé

– Vâng

Mình cứ thế ôm P nằm đó, dần dần giấc ngủ cũng đến với mình và P. Sáng hôm sau thức giấc cũng là lúc thấy vòng tay của mình không có P, P dậy trước cả mình. Giờ cũng là gần trưa rồi, thấy tối qua bảo sáng sớm đi cơ mà, xuống nhà thì bố mẹ vợ đang chuẩn bị đồ đạc đưa lên xe, P thì thẫn thờ ngồi đó, ánh mắt nàng xa xăm… Lên xe mình để gấu nằm tựa đầu vào vai ngủ, nơi mình sắp đến là Việt Trì, quê ngoại gấu, cũng gần gần quê nội mình Vĩnh Phúc, đi 80km thì phải… xe băng băng chạy 1 tiếng rưỡi thì đến nơi. Xuống xe gấu cứ đờ đẫn còn mình thì vẫn như mọi khi, say xe, giúp bố mẹ vợ đưa hành lý xuống nhà ông bà ngoại P, nơi này không giống như quê mình. Ông P ra đón gia đình vào nhà ngồi, bà ngoại P thì đi đến nhà bác từ hôm qua, từ đây đến nhà bác đi thêm chục cây nữa, đi qua Đền Hùng thì phải

– Thằng H đây à

– Dạ – Mình để ý thấy ông có vẻ không có thiện cảm với mình thì phải

– Mày xuống đây làm gì?

– Kìa bố, nó cũng là cháu bố đấy – Mẹ P nói vào

– Cháu xin lỗi ông…

– Mày làm gì tao mà phải xin lỗi, tao biết chuyện chúng mày rồi, cái thứ cháu chắt đi hoang ngủ với thằng chết dẫm rồi về đòi làm cháu ông á, ông là ông không có loại cháu như thế

– Thôi bố ơi, nhà đang có chuyện, để khi khác nói được không

– Chúng mày đưa nó đi thì đưa lên luôn nhà anh chúng mày ấy, đừng có đưa về đây

Mình bực lắm nhưng cũng không dám nói gì, đành lên xe nhà gấu đến nhà bác. Đến nơi thì đã bắt đầu phát tang, không khí ảm đạm. Trái ngược hoàn toàn với ông ngoại, bà ngoại tỏ ra rất quý mình, xoa đầu rồi khen thằng cháu nhìn sáng sủa, mình thấy không hợp với không khí ở đây nên dắt P đi loanh quanh cho thoải mái

– Anh đừng buồn vì ông nói vậy nhé, thật ra ông quý em lắm, nhưng lúc nào cũng tỏ ra vậy đó

– Uh anh biết rồi, anh không để ý đâu

Chợt P đứng sững lại khi gặp 1 thằng nào đó

– P xuống lâu chưa em

– Dạ…dạ em vừa xuống

– Qua nhà anh chơi đã

– Thôi nhà em còn đang có chuyện

Nói đoạn nó nhìn sang mình với ánh mắt dò xét. Nói thật chứ mình nhìn thằng này thấy chẳng ưa một chút nào, nhìn tướng nó cứ trẻ trâu thế nào ý

– Người yêu P à?

Chưa kịp để P trả lời mình đã trả lời hộ

– Uhm đây là vợ chưa cưới của em

Nó cười khẩy rồi đi tiếp. TSB cái thằng trẻ trâu này nhìn chỉ muốn cho nó hòn gạch vào đầu. P dúi mình đi tiếp

– Thằng đó là thằng nào thế, em quen nó à

– Anh C nhà gần nhà bác em, hồi bé em hay chơi ở đây nên quen

– Cái thằng trẩu này nhìn ngứa mắt quá

– Thôi bỏ đi anh, mình đang ở khu người ta đó

Mình với P đi được một đoạn xa xa rồi quay lại. Nhà hôm nay đông người đến viếng, nghe nói hồi còn sống bác làm xếp thì phải, cũng có sở thích đi câu giống anh trên quê mình. Nghe đến suất huyết dạ dày mình thấy sợ sợ, may là bỏ rượu rồi, với lại đang có bênh dạ dày nữa nên từ nay xin chừa rượu ra…

Tối đến sang nhà bác cũng ở gần đấy ăn cơm, ngay gần nhà thằng cờ hó kia luôn. Thằng này hơn bọn mình 2 tuổi, tính tình ăn chơi lười lao động, đến giờ vẫn ăn bám bố mẹ, không chấp. Tối hôm nay mình với P định đi 1 vòng thăm thú thành phố 1 tý, có vẻ đông vui và nhộn nhịp lắm. Và xin thưa là đi được một đoạn sau khi ghé qua đám một chút thì mình dính úp sọt ạ, thằng cờ hó kia hình như nó thích P hay sao mà nó lại nhằm mình nó úp. Đi đến đoạn cách đám hơn trăm mét thì có một đám lâu nhâu chặn đường bọn mình, chẳng hiểu sao mình chẳng sợ gì, cứ để im cho chúng nó úp rồi thôi, đau phết đấy, gấu thì khóc lóc van xin bọn nó tha cho mình. Cuối cùng thì chúng nó đã dừng tay, một thằng to con lại gần túm tóc mình đang nằm như sắp chết dưới đất giật ngược lên và nói:

– Mày đến đây thì đừng có mà vênh, vênh ở đâu còn được chứ đừng vênh ở đây

– (Ờ thế mày cách xa cái mồm mày ra)

Xong nó cũng buông mình ra và cả bọn phắn, mình đau đớn nằm đó, P khóc lóc lại gần và nhấc đầu mình để lên đùi

– Anh có làm sao không? Đau lắm không?

– Đau thì có, nhưng chưa hiểu vì sao mình bị ăn đấm đâu

– Em xin lỗi, chắc tại…

– Tại sao?

P không trả lời mà đỡ mình dậy, quần áo, tóc tai thì bê bết đất, bọn trẻ trâu chúng mày đánh thì chọn chỗ nào sạch sẽ tí mà đánh chứ giờ quần áo tao bẩn sao đi chơi được nữa, mình đành quay lại nhà bác P thay quần áo, hỏng cả buổi đi chơi, vừa mới đến đã ăn úp thế này, có khi vẫn gặp bọn nó dài dài, mong sao cho về sớm.

– Đi đứng thế nào mà quần áo bẩn hết thế H, P

– Dạ cháu bị ngã ạ

– Mày ngã kiểu gì mà tím cả mặt thế, bị ai đánh à?

– Đâu… lúc ngã cháu đập mặt vào ven đường ạ!

– Chết đi đứng kiểu gì, thôi để bác vào lấy thuốc bôi cho

Giờ mới thấy đau các bạn ạ, vết đấm của thằng T mới vừa lành thì đã ăn 1 vết đậm hơn, số mình nó khổ thế đấy, có người yêu đẹp chả sung sướng gì đâu ạ mà cứ GATO mãi đi. Ra ngoài đứng tí thì bọn kia cũng vừa về nhà thằng C, P lôi mình vào nhà, thật ra cay đến mấy thì mình vẫn ý thức được là nếu gây sự với bọn nó thì hết đường về quê mẹ…

– Bây giờ nói cho anh xem có chuyện gì được chưa?

– Em em… Thằng đó ngày xưa em hay về, nó thích em, suốt ngày sang nhà bác em chơi, em nhìn cái mặt nó đã không ưa rồi

– Vậy nó đánh anh là vì anh là người yêu em à

– Chắc vậy

– Thôi không sao, mấy hôm nữa lại lành ý mà, đeo thêm cái kính vào vẫn đẹp trai chán

– Thật ra…

– Sao nữa

– Anh đi vào đây em nói cho

Thế là P dẫn mình lên trên tầng thượng nói chuyện, và mình đã biết một cái chuyện không hay cho lắm. Thằng C ngày xưa từng giở trò mất dậy với P nhưng không thành công. Hồi đó P lớp 9 và xuống đây chơi, thành ra thằng này nó lúc nào cũng sang nhà bác tán tỉnh này nọ, hôm đấy bác đi câu không có nhà, có mỗi mình P ở nhà nên nó nảy sinh ý đồ, rất may là P kịp chạy ra ngoài và đến tối mới dám về… Nghe đến đây mình không thể bình tĩnh được nữa, mình dằng tay P ra rồi lao thẳng sang chỗ bọn kia ngồi, như một thằng điên, mình túm áo thằng C và đấm cho nó một quả vào mặt, ra tay đủ nhanh để bọn kia không kịp cản, theo mình nghĩ thì đó là lực mạnh nhất của mình trong lúc đang tức như thế này… Thằng cu bật máu mũi ngã xuống, và tất nhiên bọn bạn nó không tha cho mình, nhảy vào táng mình một lần nữa, may mà P gọi bác ra can không thì mình đi viện rồi…

Đêm hôm đó nằm trằn trọc mãi không ngủ được, P thì ngủ với chị ở nhà bác, vì ở đây không cho bọn mình ngủ chung, thành ra mình nằm một mình một phòng, vừa nãy bị bác mắng ghê lắm, bảo đấy là bọn thanh niên đầu gấu chỗ này, từ giờ đi đứng phải cẩn thận hơn… Mình thấy thương gấu quá, chắc giờ này chưa chắc đã ngủ được đâu, mình nhắn tin

– Em ngủ chưa

– Em buồn vì anh lắm H ạ, sao anh dại dột thế, xong bọn nó không để anh yên đâu

– Sợ qué gì, cùng lắm ở đây đến nốt ngày mai, ngày kia về chứ gì, anh trốn trong nhà bọn nó không làm gì được đâu

– Em thấy anh giống T rồi đấy

– Anh chỉ vì tức giận vì thằng đó dám dở trò với vợ anh thôi mà

– Chuyện qua lâu rồi mà anh bới lên làm gì? Nên nhớ vì sao em chọn anh mà không chọn T đấy

– Anh biết lỗi rồi, cho anh xin lỗi nhé

– Thôi em ngủ đây, anh cũng ngủ đi, mai nhiều việc đấy!

Công nhận lúc đó mình nóng thật, mình thì đã thuộc dạng lầm lì xì ra khói rồi, những lúc tức mình thường hành động mà không suy nghĩ gì. Trong mấy ngày sau, lo hậu sự cho bác xong xuôi, mình vẫn phải ở thêm một buổi tối ở đó nữa để sáng hôm sau về sớm, thôi ở nhà cho nó lành chứ ra ngoài bọn nó bắt được thì khổ. Không hiểu sao từ hôm mình đấm thằng C đến giờ P cứ khác khác thế nào ý, mình cảm thấy P với mình bắt đầu có chuyện gì đó, không hẳn là giận dỗi, nói chung khó diễn tả lắm…. Thằng nào khi nghe thế chẳng sôi máu lên, đằng này nó còn cắn trộm mình lúc tối nữa chứ… Giờ mình mới hiểu cảm giác của thằng T hôm đó, có thể nó không xấu nhưng trong trường hợp đó ai chẳng hành động như vậy.

Cuối cùng cũng đến sáng, từ 5h mình và gia đình vợ đã chuẩn bị đồ đạc để về rồi, ghé qua chào ông ngoại chút, haizz ông vẫn cứ có thành kiến với mình, lúc mình chào mà ông không ý kiến gì cũng chẳng gật đầu được một cái. Ngồi trên xe nhét cái headphone vào tai nghe nhạc, P thì lên đầu xe ngồi với bố, mình lại ngồi một mình hàng ghế cuối, chắc P giận mình thật rồi. Về đến nhà mình xin phép về bên kia luôn nhưng bố mẹ vợ cứ giữ ở lại ăn cơm, mình hẹn trưa lại sang bây giờ về nhà cất đồ rồi nói với bố mẹ mình một tiếng. Chả giấu được cái vết bầm mắt, mình bảo ngã thì ai cũng ậm ừ thôi chứ làm gì có chuyện ngã tím mắt…

Trưa sang nhà, lên phòng gấu thì lúc này gấu giận dỗi ra mặt, cứ nhìn vào mắt cái là lại quay sang chỗ khác

– Giận anh à?

– Không những giận em còn ghét anh cơ

– Sao lại ghét, anh làm gì sai đâu

– Lại còn nói không sai nữa à, em ghét nhất cái tính ai hung hăng đấy, chưa gì đã đánh người rồi, anh không biết kiềm chế à

– Ơ thế thằng nào trong tình cảnh ấy chẳng ức, ai mà chịu được

– Mặc kệ anh

Rảnh có lên voz đọc mấy cái câu hay hay để tán gái, mà áp dụng hết đều không được, đến khi mình bảo kể chuyện ma cho nghe thì mặt hớn hở, lại có cơ hội dọa ma rồi, chắc các bạn chưa biết câu chuyện của mình làm cho cả lớp giật mình chạy bắn ra ngoài luôn, xem gấu chịu được không? Cái giọng mình đã trầm trầm ấm ấm rồi, cộng thêm khả năng giả giọng chú Ngạn nữa, tiện đây kể lại câu chuyện cho các bạn dọa gái luôn ^^ Chuyện này mình không rõ là nghe ai kể, hầu như toàn chế thêm vào chứ thật ra nhớ rất ít.

Ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một gia đình có 2 chị em, đứa em thì luôn luôn được bố mẹ cưng chiều, còn con chị từ lúc có em nó rất buồn vì không được bố mẹ quan tâm nữa. Thế là một hôm, trong khi bố mẹ đi vắng, con chị đã ra tay giết hại đứa em để lấy lại lòng thương yêu của bố mẹ, sau khi cắt cổ em, nó cắt rời từng bộ phận rồi đúc vào bao tải đem ra bờ sông vứt xuống phi tang… riêng cái đầu của đứa em thì cứ trôi lênh đênh trên biển, bỗng một ngày có một bác đánh cá tình cờ vớt được cái đầu, bác nhìn từ xa tưởng quả bưởi trôi nên vớt vào thì thấy cái đầu, bác hoảng quá vứt nó xuống mũi thuyền. Bông dưng cái đầu phát ra tiếng nói “Kô Kô Mi” (đoạn này các bạn dùng từ nào cũng được, không nhất thiết phải là Kô Kô Mi, miễn sao lúc kể đến thì ngân dài nghe như tiếng nói từ xa thẳm vọng về ý). Bác đánh cá thấy lạ mới đem cái đầu về làng, dân làng thấy sự lạ nên đem đặt lên bệ thờ cúng…

Lại kể đến người chị, sau khi giết đứa em thì về nói dối bố mẹ là em bị bắt cóc, bố mẹ thương con nên đi tìm, tìm mãi rồi cũng trở về trong vô vọng, Từ đó trở đi, 2 ông bà luôn luôn thương yêu đứa con còn lại duy nhất của mình là con chị. Sau này khi con chị lớn nghe đồn ở làng bên kia sông có cái đầu biết nói, nó tò mò nên sang xem cho biết. Đến nơi, nó thấy cái đầu ở trên bệ, xung quanh có rất nhiều người hiếu kỳ đứng xem, nó mạnh dạn tiến lại gần và nói với cái đầu

– Tên mày là gì?

Cái đầu nói bằng tiếng nói ghê rợn

– Kô Kô Mi

– Nhà mày ở đâu? – Con chị lại hỏi

– Kô Kô Mi

– Thế ai giết mày

Đoạn này các bạn từ từ nhìn lên người nghe, và bất ngờ nói “MÀY” thật to, lúc đó đảm bảo người nghe không giật mình chạy hoặc hét lên thì hơi phí ^^ chủ yếu do người đọc có diễn cảm hay không mà người ta sợ, chứ còn đám bạn mình thì đái ra quần luôn.

Sau khi mình kể lại với giọng của chú Ngạn xong thì P giật bắn lên và khóc lóc đấm đấm mình, vừa khóc vừa cười =)) Thế là hết giận luôn… Lần sau cứ bắt mình gọi điện kể chuyện ma cho mỗi tối =.=” mệt lắm, cơ mà mình ngại không kể, sợ P lại không dám đi ngủ, vì P ngủ một mình một phòng mà…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN