Nhật Ký Tái Hôn
Chương 8
Tịch Tiếu Đồng cơ hồ mềm yếu nằm trên mặt đất.
“Không biết, không biết nói chỗ nào đau. Hình như đau đầu lại hình như là cổ đau, dù sao là cảm giác từ cổ trở lên trên đầu đều đau, tôi không thể động, tôi muốn nằm.”
Hà Trí Viễn tiến lên nửa ôm lấy Tịch Tiếu Đồng muốn mang cô đi bệnh viện, kết quả Tịch Tiếu Đồng dùng sức giãy giụa.
“Anh đừng ôm tôi, cho tôi nằm một chốc lát!”
Hà trí viễn trấn an nói:“Đồng Đồng, anh mang em đi bệnh viện xem là chuyện gì xảy ra, được không?”
Tịch Tiếu đồng nửa mở ánh mắt ra, vẻ mặt thống khổ nhìn Hà Trí Viễn:“Tôi không đi bệnh viện, tôi không sao, anh cho tôi nghỉ một lát là có thể tốt thôi.”
“Nhưng cũng không thể nằm trên mặt đất a, anh đưa em về nhà.”
Tịch Tiếu Đồng vốn định lắc đầu cự tuyệt, nhưng đầu vừa động liền đau không chịu được, chỉ có thể suy yếu nói:
“Không được,tôi như bây giờ không thể về nhà, anh giúp tôi tìm khách sạn đi, tôi nghỉ ngơi trong chốc lát là tốt rồi.”
Hà Trí Viễn chỉ có thể nghe theo Tịch Tiếu Đồng, chậm rãi nâng cô dậy, từng bước một đi đến nơi dừng xe của mình, đặt Tịch Tiếu Đồng nằm xuống sau xe, chính mình lái xe đưa cô đến một khách sạn của bạn mình.
Hắn khôngmang Tịch Tiếu Đồng đi nơi khác, sợ cô nàng hoài nghi mình thiết kế cô, đến lúc đó thì phiền toái.
Vào phòng Hà Trí Viễn nửa ôm đem Tịch Tiếu Đồng chậm rãi đặt nằm xuống trên giường, Tịch Tiếu Đồng lại nói:“Không dược, tôi không thể nằm, anh đỡ tôi ngồi xuống, nằm xuống càng đau!”
Vì thế Hà Trí Viễn lại đỡ cô ngồi dậy, kết quả ngồi chưa được 2 phút, Tịch Tiếu Đồng vừa nói không được,vừa muốn nằm úp sấp.
Nhìn Tịch Tiếu Đồng nằm trên giường nhắm mắt nhịn đau, Hà Trí Viễn đầu tiên là giúp cô lau mồ hôi rồi nói:
“Anh đem TV mở lên, em có thể phân tán lực chú ý, sẽ lập tức không đau.”
Tịch Tiếu Đồng cố sức mở mắt ra, nhìn TV một lát, nằm úp sấp như vậy ép ngực cực kỳ khó chịu, nhưng chỉ có tư thế này mới có thể dễ chịu chút ít,cô nghe thanh âm trong TV một lúc liền khó chịu, lập tức nói Hà Trí Viễn tắt đi.
Qua vài giờ Hà Trí Viễn thấy Tịch Tiếu Đồng vẫn không khá hơn, liền nói với cô:
“Anh đi đến hiệu thuốc hỏi một chút, xem có thuốc nào hợp với bệnh trạng của em không.”
Đến tiệm thuốc Hà Trí Viễn đem tình trạng của Tịch Tiếu Đồng kể ra, người bán thuốc cũng không nghĩ ra loại bệnh gì, còn nói có lẽ xoay cổ bị thương, kết quả Hà Trí Viễn mang một túi thuốc to trở về.
Đầu tiên là đem thuốc mở mới mua về đưa cho Tịch Tiếu Đồng dán ở cổ, nửa giờ trôi qua không thấy hệu quả liền bất đầu bôi Vân Nam bạch dược cho cô, lại cô uống thuốc hạ sốt, ép buộc nửa ngày mà chỉ nghe Tịch Tiếu Đồng hữu khí vô lực nói:
“Hà Trí Viễn, nếu không anh đem tôi đánh bất tỉnh đi, thuốc này căn bản không hiệu quả, một chút cũng không bớt đau.”
Hiện tại Tịch Tiếu Đồng muốn có người có thể đem đầu mình chém đi cũng được, chỉ cần cho cô không còn đau nữa, cô bây giờ đau đến không ngủ được.
Hà Trí Viễn cũng không có biện pháp, đành phải nói:
“Nếu không uống thuốc giảm đau thử xem, ngày mai tôi cùng em đi bệnh viện khám xem rốt cuộc là vì sao lại thế này.”
Tịch Tiếu Đồng vừa lúc Hà Trí Viễn đi mua thuốc đã gọi về báo cho chị mình, nói cô cùng Vương Hân đi ra ngoài chơi, nếu quá muộn sẽ không trở về, sau đó lập tức tắt di động, sợ Tịch Tiếu Lâm lại gọi đến truy vấn mình.
Hiện tại nghe xong lời của Hà Trí Viễn, cô cũng nghĩ nên đi bệnh viện, nhưng lại đau dến bản thân không cử động được, sẽ không phải là trong đầu bị cái gì đi.
Bất quá không nghĩ đến là, sau khi ưống thuốc giảm đau, cơn đau giảm bớt rất nhiều, Tịch Tiếu Đồng rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra ngủ.
Hà Trí Viễn lau mồ hôi cho cô, đem thân thể của cô đặt nằm ngay lại, lại đem chăn đắp kín, rồi chính mình cũng nằm xuống bên cạnh ngủ.
Tịch Tiếu Đồng đứng bên giường nhìn Hà Trí Viễn vẫn ngủ say, có chút áy náy, biết thời gian này đối với hắn thái độ thật không tốt, nhưng anh ta lại chiếu cố mình như vậy, trong lòng không cảm động là giả. Nhưng Hà Trí Viễn là ngưởi cực kỳ ưu tú, bản thân về sau căn bản cũng không lien quan đến loại người này, nhưng theo tình hình ngày hôm qua, Hà Trí Viễn đúng là người được lão bản công ty anh ta coi trọng, ngược lại bản thân tuy tuổi trẻ, bộ dạng cũng khá nhưng đã là quả phụ.
Nhẹ đẩy Hà Trí Viễn, nhìn hắn chớp chớp mắt tỉnh dậy mới mở miệng:
“Cám ơn anh, ngày hôm qua đã ở cùng tôi.”
Hà Trí Viễn ngồi dậy, thanh âm có chút khan khan: “ Em cảm thấy sao rồi.”
“Cảm giác tốt hơn nhiều, nhưng vẫn có chút đau,cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xãy ra.”
Hà Trí Viễn nghĩ nghĩ liền nói:“Anh xem em đau đầu là chuyện lớn, vẫn là đi bệnh viện khám đi, em cùng Vương Hân nói một tiếng, anh mang em đi khám.”
Tịch Tiếu Đồng cũng có chút sợ hãi, nếu lại đau như vậy thêm lần nữa bản thân sẽ không xong, nhưng nếu là Hà Trí Viễn đi cùng mình thì cô lại do dự, nhưng cô trừ bỏ Vương Hân thì không có người bạn nào khác.
Hà Trí Viễn mang dép lê vào,vỗ vỗ vai Tịch Tiếu Đồng:
“Liền quyết định như vậy đi, anh đi rửa mặt trước một chút,sau đó mang em đi bệnh viện,anh có quen biết vài người bạn, đến lúc đó cũng không cần xếp hàng, rất nhanh.”
Tịch Tiếu Đồng gọi điện thoại cho Vương Hân, nói rằng cô muốn đi bệnh viện kiểm tra thân thể, Vương Hân thập phần quan tâm hỏi cô rốt cuộc bị gì, Tịch Tiếu Đồng cũng chỉ nói đại khái, còn phải chờ kết quả kiểm tra.
Sau khi buông điện thoại lại nhớ lại xem trên người mình còn bao nhiêu tiền, cũng không biết có đủ tiền khám hay không.
Hà Trí Viễn sợ đến bệnh viện sẽ làm các loạikiểm tra nên không cho Tịch Tiếu Đồng ăn điểm tâm, ngồi vào xe gọi vài cuộc điện thoại, sau đó mới lái xe đi bệnh viện.
Đến bệnh viện cũng không đăng ký mà có người trực tiếp mang bọn họ đi chuyên gia khám, bác sĩ nghe xong Tịch Tiếu Đồng miêu tả, đề nghị cô trước tiên đo điện huyết não.
Tịch Tiếu Đồng vừa nghe tên này liền sợ hãi, cái tên như vậy thật dọa người, bác sĩ lại cười nói:
“Cô không cần lo lắng, đó chỉ là một loại kiểm tra bình thường, chỉ vài phút là xong thôi.”
Tịch Tiếu Đồng nằm trên giường bệnh làm kiểm tra, Hà Trí Viễn bên ngoài hỏi bác sĩ:
“Loại kiểm tra này có thể chẩn đoán ra bệnh sao? Nếu không chẩn ra làm sao bây giờ?”
Bác sĩ nói:“Hẳn là không có vấn đề gì lớn, nếu kết quả kiểm tra không được sẽ làm CT”
Kết quả kiểm tra rất nhanh liền có, bác sĩ nhìn xuống kết quả, giọng điệu có vẻ thoải mái nói:
“Ân, theo phân tích kết quả thì không phải vấn đề gì lớn, đây là đau nửa đầu hơn nữa xương cổ cũng không tốt. Tuy rằng vấn đề không lớn, bất quá nếu lại đau thì rất khó chịu, đề nghị bệnh nhân bình thường chú ý nghỉ ngơi nhiều, chất lượng giấc ngủ cũng phải được đảm bảo, lại tăng cường rèn luyện cơ thể đặc biệt là phần vai, không nên cúi đầu đọc sách cùng ngồi lâu trong thời gian dài. Dùng thuốc cơ bản cũng chỉ trị phần ngọn không trị được căn bản, cô tuổi còn trẻ, cần phải chú ý nhiều một chút.”
Không có bệnh gì nặng Tịch Tiếu Đồng liền an tâm, nghiêm túc nghe xong lời dặn của bác sĩ cũng chuẩn bị mang việc học và nghỉ ngơi thích hợp.
Hai người ra đến cổng bệnh viện, Tịch Tiếu Đồng suy ngĩ xong hỏi Hà Trí Viễn:
“Vừa rồi phí xem bệnh và làm kiểm tra phải tốn bao nhiêu tiền?”
Hà Trí Viễn chính là nhìn cô cười khẽ:“Em vừa rồi có thấy anh trả tiền không?”
Thì ra là một cái nhân tình, Tịch Tiếu Đồng cũng không muốn nợ nhân tình ai, nhưng cũng không có cách nào.
Lúc này Hà Trí Viễn còn nói:“Anh biết một vị chuyên gia châm cứu trung y, trị đau đầu cùng xương cổ, nếu không chúng ta lại đi đến đó, dù sao em cũng đang rảnh, nếu sau này vạn nhất lại đau thì rất khó chịu.”
Tịch Tiếu Đồng là bị đau dọa sợ, cũng không suy nghĩ nhiều liền đáp ứng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!