Nhật ký tuổi 17
Ngày 14 tháng 7
một buổi sáng đẹp trời sau một đêm thức trắng tôi đã tập đứng lên , chào đón cuộc sống mới , lướt nhẹ trên các con phố mọi người vẫn giống như hàng ngày vẫn tấp lập bận rộn với công việc của họ, hàng cây xanh thẳm đung đưa trong gió tôi nhớ mùa hè hai năm về trước cũng chính nơi này tôi gặp anh và cũng chính nơi này tình yêu của tôi và a bắt đầu cay đắng làm sao khi cx vào mùa hè này chúng tôi kết thúc mỗi tình đẹp đẽ , trước đây tôi cảm thấy mùa hè rất tuyệt vì lúc đó tôi và anh có thừa thời gian bên nhau nhưng ngay lúc này tôi chán ghét cái mùa hè này không phải vì cái nóng mùa hè mà là những ký ước đẹp đẽ giữa tôi và anh đều vào cái mùa hè này , chúng tôi yêu xa vì vậy chỉ có mùa hè chúng tôi mới được gặp nhau cho lên bây giờ tôi chán ghét nó chán ghét cái mùa hè khó chịu này , nhìn chiếc nhẫn đôi của tôi và anh trái Tym chua chát lại một lần nữa nhói đau tự giễu cợt mình * có nhẽ giờ anh đấy đã vứt nó đi lâu rồi nhỉ* cay đắng , đau thương , cô đơn và sự chua chát bao phủ lấy trái Tym cô . Cuộc sống là vậy ta phải tập học cách chấp nhận sự thật đau thương bao chúm lên cơ thể mảnh mai , thật cô đơn làm sao phía trước còn cả một con đường dài tôi gắng ngượng bước đi về phía trước một mình thôi , tự cười chính bản thân mình kìm nén nước mắt cô không cho phép mình yếu đuối , cả ngày tôi chìm đắm núi sách vở sắp vào học 12 tôi phải chăm chỉ hơn nhưng mỗi lần nhìn thấy đống sách tôi lại thấy chua xót làm sao , học sao tôi có khái niệm học sao đặt nhẹ tay lên chúng tôi lại nhớ tới anh quả thật 12 hay học đại học không phải con đường tôi chọn , nhưng muốn xứng với anh muốn cùng anh sánh bước trên con đường tương lai phía trước lên tôi mới quyết định học 12 nhưng giờ người đi rồi tôi lấy gì để làm động lực học đây , gia đình sao tôi không có gia đình càng không có người thân cả tuổi thơ của tôi bị họ vùi dập đến đáng thương , nghĩ mà đau lòng người thân , bạn bè lần lượt lướt qua tôi đến cả anh cũng bỏ tôi đi , sức lực ngày một cạn kiệt tôi không biết tôi có thể chịu được tới bao giờ nữa …… mọi chuyện rồi sẽ ổn phải không , tôi có thể vượt qua được mà phải không . Màn đêm lại một lần nữa bao chùm lấy bầu trời lại lần nữa tôi chìm đắp trong thế giới của tôi , quả thật hôm nay tôi mệt mỏi lắm nhìn số điện thoại của anh tôi chỉ muốn gọi cho anh nói cho anh rằng tôi mệt lắm tôi muốn được anh quan tâm và an ủi tôi nhớ hương vị của anh nhớ câu nói \” bảo bối ngoan của anh \” nhớ những câu quan tâm của anh nhớ nhưng cử chỉ giận dỗi của anh , bất giác tôi lướt lại nhưng tin nhắn của tôi và anh , đọc lại nó tôi vẫn còn cảm giác ấm áp và hạnh phúc rồi càng về cuối lại càng đau thương làm sao , câu nói chia tay của anh khiến cho trái Tym tôi vỡ vụn nhưng đã là gì nó đâu đau bằng câu nói anh yêu cô gái đó ….. lại một đêm mất ngủ rồi .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!