Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1945: Đáng giá không (2)
Giờ phút này Thông Thiên Đạo Nhân hoàn toàn đốt cháy. Thần thông hắn thể hiện ra, là hình thành một bóng người Nghịch Phàm chúa tể. Đây… là đòn sát thủ hắn đạt được trong đạo tịch diệt!
Chỉ có điều thi triển đòn sát thủ này, cái giá phải trả thật sự quá lớn. Nhưng uy lực của nó đồng thời cũng kinh người. Trong chớp mắt khi vừa xuất hiện, cũng chính là thời khắc núi Đạo Nguyên hoàn toàn đánh tới. Theo tiếng nổ truyền ra, tinh không dường như cũng đang lay động. Âm thanh điếc tai nhức óc hình như làm cho cả thiên địa, toàn thế giới đều đang run rẩy.
– Cút ngay cho ta!
Thông Thiên Đạo Nhân hét lớn một tiếng. Bóng người Nghịch Phàm do thần thông của hắn hóa thành, theo hai tay hắn vung vẩy, ở dưới tiếng nổ này, núi Đạo Nguyên lại không có cách nào trấn áp. Thậm chí ở trong phản chấn này, xuất hiện từng vết nứt, còn đánh một tiếng lại trực tiếp tan vỡ nổ tung ra!
Ở trong chớp mắt khi núi Đạo Nguyên nổ tung ra, thần thông của Thông Thiên Đạo Nhân hình thành bóng người Nghịch Phàm, lại trực tiếp cuốn thân thể của Thông Thiên nhân, trực tiếp một quyền đánh tới, về con sông bao vây xung quanh hắn!
Một sóng dao động không có cách nào hình dung, trong sự khuếch tán bạo phát mãnh liệt, con sông có đầy đủ linh động, cũng run rẩy mạnh, ầm một cái, lại trực tiếp hóa thành vô số giọt nước, tan vỡ khuếch tán về phía tinh không hư vô bốn phía xung quanh!
Trong lúc thiên địa chấn động, chúng sinh hoảng sợ, Thông Thiên Đạo Nhân dựa vào thần thông của hắn huyễn hóa ra thân thể Nghịch Phàm, lại trực tiếp đi ra khỏi sát cục trước đó. Hắn không dừng lại, điều khiển bóng người hư ảo của Nghịch Phàm, lao thẳng đến chỗ bản thể của Nghịch Phàm chúa tể!
Hắn chung quy vẫn muốn giữ lại mạng sống. Mặc dù là lúc này thiêu đốt linh hồn cùng đạo, cho dù là có thể khôi phục, ở trên thời gian cũng cần rất lâu. Nhưng hắn vẫn còn muốn sống!
Lại ở thời điểm Thông Thiên Đạo Nhân ở đây đánh vỡ núi Đạo Nguyên cùng con sông, đồng thời, tiểu khí linh bên trong cây quạt, giống như nguyên khí đại thương, hét thảm lên. Tống Khuyết nơi đó lại điên cuồng phun ra máu tươi. Thần thái trong con mắt thoáng cái ảm đạm. Nhưng trên người của hắn cuối cùng lại giống như có sóng dao động điên cuồng, phát ra ngập trời.
Ở trong chớp mắt sóng dao động này truyền ra, theo con sông tan vỡ cuốn lên cánh tay chúa tể, đột nhiên, tản ra ánh sáng chói mắt, giống như mặt trời lại chợt bạo phát ra.
Bạo phát này tới đột nhiên. Uy lực của nó to lớn càng kinh thiên động địa. Đây dù sao cũng là cánh tay chúa tể. Lúc này theo nó bạo phát, lực cuồng bạo lướt qua tinh không xung quanh, khiến cho tinh không ở đây nhìn bằng mắt thường, cũng hình thành trạng thái lõm xuống. Tất cả lực bạo phát của nso, lúc này chỉ có một mục tiêu… Đó chính là Thông Thiên Đạo Nhân!
Theo công kích, bóng người Nghịch Phàm bên ngoài thân thể Thông Thiên Đạo Nhân do thuật pháp hình thành, cũng bị ảnh hưởng lay động một cái. Thân hình khổng lồ của hắn lay động, đối với Thông Thiên Đạo Nhân ở bên trong mà nói, chính là giống như gió bão tàn sát bừa bãi, hình thành lực tan vỡ, cũng khiến cho thân thể Thông Thiên Đạo Nhân chấn động mãnh liệt. Sinh mạng giống như lung lay sắp sụp đổ.
Nhưng tất cả những điều này còn chưa kết thúc, có cánh tay chúa tể ở đây không tiếc tự bạo ngăn cản cùng tổn thương nặng nề Thông Thiên Đạo Nhân, trong mắt Tống Khuyết, tràn ngập tơ máu, thoáng lộ ra một sự kiên quyết. Trên người của hắn, lập tức liền có sóng dao động bạo phát.
Sóng dao động này giống như là thiêu đốt bản thân!
– Thông Thiên lão thất phu, Tống mỗ còn chưa có chết!
Tống Khuyết gầm khẽ, ở dưới toàn thân tràn ngập hỏa diễm, hắn chợt đứng lên, sử dụng sinh mệnh của hắn, sử dụng đạo nguyên của hắn, sử dụng tất cả mọi thứ của hắn, lúc này bấm quyết. Trong một chớp mắt này, bên ngoài thân thể hắn lại cũng xuất hiện một bóng người hư ảo cực lớn!
Bóng dáng ấy mặc đạo bào, tướng mạo tuấn lãng, con mắt có tinh quang. Nếu Bạch Tiểu Thuần ở nơi này, liếc mắt là có thể nhận ra. Lúc này ở bóng người xuất hiện trên người Tống Khuyết, lại là… Đạo Trần!
Tay phải của hắn giơ lên hư không chộp một cái. Nhất thời những giọt nước sông tan vỡ, bắn ra bốn phía xung quanh, trong chớp mắt trở về, ngưng tụ sau thân thể hắn, che đi bóng dáng Tống Khuyết ở trong thân thể cực lớn, giống như hóa thành máu thịt, khiến cho Đạo Trần từ thần thông của Tống Khuyết hình thành, giống như sống lại, sinh động giống như thật!
Tay trái của hắn lại ở trong hư không chộp một cái. Lập tức núi Đạo Nguyên tan vỡ này, cũng trong nháy mắt một lần nữa ngưng tụ, đột nhiên trở về, trôi lơ lửng ở bên trái của hắn. Cùng lúc đó, trong mắt tiểu khí linh bên trong bảo quạt đầy kích động, tự mình điều khiển bảo quạt, xuất hiện ở phía bên phải bóng người Đạo Trần.
Tất cả những điều này nói đến thong thả, nhưng trên thực tế đều phát sinh trong điện quang hỏa thạch. Ở thời điểm Thông Thiên Đạo Nhân muốn trở về bản thể của Nghịch Phàm chúa tể, đồng thời Tống Khuyết ở đây đã hoàn thành thiêu đốt bản thân đánh ra thần thông cuối cùng.
Lúc này theo Tống Khuyết rít gào, hắn điều khiển bóng người Đạo Trần bên ngoài thân thể, giống như Đạo Trần thật sự, lao thẳng đến trời cao, lao thẳng đến… Thông Thiên Đạo Nhân bị bóng người hư của Nghịch Phàm ảo bao trùm.
– Chết đi!
Trong mắt Tống Khuyết điên cuồng, căm hận Thông Thiên Đạo Nhân, không chỉ là vì Bạch Tiểu Thuần. Tống Khuyết hắn cũng là người của thế giới Thông Thiên, đối với Thông Thiên Đạo Nhân này, cũng hận thấu xương. Lúc này theo hắn rít gào, bóng người Đạo Trần bên ngoài thân thể của hắn giơ tay phải lên, chợt nắm tay lại, sau đó một quyền đánh ra về phía Thông Thiên Đạo Nhân,.
Một quyền này, đánh ra tất cả mọi thứ của hắn, đánh ra tất cả của Tống Khuyết, khiến cho bóng người Đạo Trần bên ngoài thân thể hắn, giống như lưu tinh, trong sự sáng chói, cuốn gió bão ra bốn phía xung quanh, dâng lên thế ngập trời, lao thẳng đến Thông Thiên Đạo Nhân. Tinh không chấn động, tám phương nổ lớn.
Sắc mặt Thông Thiên Đạo Nhân đại biến. Nếu không phải cánh tay chúa tể đánh vỡ lõm xuống, hắn còn có cơ hội trở lại. Nhưng hôm nay hắn hiểu rõ, mình không kịp trở về. Nguy cơ trước mắt, Thông Thiên Đạo Nhân cười lạnh một tiếng, chợt xoay người. Lúc này, hai tay của hắn giơ lên bấm quyết, điều khiển thân thể Nghịch Phàm do thần thông biến thành, trong miệng gầm khẽ, hai tay giơ lên, chợt ấn một cái về phía trước. Lập tức ở bên trong hai tay của hắn, xuất hiện một vòng xoáy màu đen, trực tiếp va chạm vào bóng người Đạo Trần đã tới.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!