Nhất Sinh Nhất Thế Nhất Song Nhân - Quyển 1 - Chương 4: Thánh môn Cửu Trọng môn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Nhất Sinh Nhất Thế Nhất Song Nhân


Quyển 1 - Chương 4: Thánh môn Cửu Trọng môn



Edit: Mèo Gà

Beta: Tình

Làm người Nhất Trọng Môn có số người nhiều nhất Thánh môn, mỗi năm Nhất Trọng Môn đều tiến hành đoạt ghế chi chiến, gần nhất là mượn cơ hội này để cho các đệ tử tu luyện năm đầu trong Nhất Trọng Môn có thể cho nhau cơ hội bàn luận, thứ hai cũng là vì Thánh môn bổ sung thêm vài nhân tài mới mẻ.

Hảo võ giả có thể mượn cơ hội này tiến vào tam trọng môn; Hảo văn, hảo thuật pháp giả có thể tiến vào lục trọng môn; mà yêu thích y thuật dược vật có thể tiến ngũ trọng môn; nếu là người văn không thành võ cũng không tốt y thuật cũng không được nhưng được cái tay chân lưu loát cũng có thể tiến vào chuyên quản việc vặt vãnh của Thánh môn trong Nhất Trọng Môn, gọi là nhân nghĩa hậu cần bộ.

Nhất Trọng Môn đệ tử đoạt ghế chi chiến mỗi một lần đều hấp dẫn không ít người đến xem, trong đó lại lấy Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn cầm đầu, Nhất Trọng Môn luôn luôn có một số ít người là văn võ song toàn, có thể đánh cũng có thể lập trận pháp, mà nơi thường vô cùng hiếm có nhân tài thường thường lại là Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn tranh đoạt hàng đầu.

Mỗi khi Nhất Trọng Môn cử hành đoạt ghế chi chiến, cũng chính là thời điểm Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn đánh hăng nhất.

Thánh môn trong vòng Tam Trọng Môn lại xưng chiến tướng môn, danh như ý nghĩa, người trong Tam Trọng Môn đều sùng bái võ nghệ, am hiểu chiến đấu và cũng đều có chung một đặc điểm là thường không thích tuân thủ môn quy, vì thế Tam Trọng Môn cùng giới luật bộ Tứ Trọng Môn quan hệ liền thập phần vi diệu, ngày ngày thường ra vào Tứ Trọng Môn nhiều nhất chính là người của Tam Trọng Môn.

Tam Trọng Môn còn cùng Lục Trọng Môn quan hệ cũng rất thú vị, Tam Trọng Môn xuất chiến đem cuồng nhân, Lục Trọng Môn ra mưu lược quân sư, một bên hảo võ, một bên hảo văn, hảo võ giả không thể như hảo văn giả nghiền ngẫm từng chữ một, quanh co lòng vòng, hảo văn giả không thể giống như hảo võ giả mãnh liệt thô tục, bá đạo cuồng dã.

Thánh môn có quy định người trong môn không thể tư đấu, muốn đánh phải thượng võ đài luận võ, đánh chết cũng không sao.

Vì thế Thánh môn luận võ trên đài lui tới chen chúc trong Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn, thường xuyên là đánh tới đánh lui. Người của Lục Trọng Môn tuy rằng hảo văn nhưng nếu là Thánh môn đệ tử thì người nào lại không có võ, người của Lục Trọng Môn chỉ là càng nhiệt tình hơn với thuật pháp, võ cùng tranh đấu từ trước đến nay đều không có nhìn qua.

Tuy nói luận võ trên đài chỉ là việc luận võ, sinh tử do trời, bất quá từng có đệ tử Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn đánh quá mức thảm thương chết vô số, thế cho nên kinh động đến Cửu Trọng Môn, cuối cùng Cửu Trọng Môn trực tiếp hạ lệnh khiển trách Tam Trọng Môn cùng Lục Trọng Môn quản sự, từ nay về sau hai môn đánh nhau khắc khẩu có vẻ bình ổn hơn một ít.

Thánh môn này rốt cuộc có bao nhiêu chuyện lớn a? Nghe Tiểu Thảo nói một ngày Thánh môn như thế nào cái kia cái kia, ta nghe được đầu đều muốn nổ, cuối cùng tổng kết được vài sự tình: Nhất Trọng Môn là một cái hỗn tạp, Tam Lục trọng môn bất hòa, Cửu Trọng Môn là lão đại.

Tháng sau chính là Nhất Trọng Môn đoạt ghế chi tranh, ta cũng không nên không biết xấu hổ luôn đòi hỏi Tiểu Thảo đưa cơm đến, trong miệng tùy tiện biên chút đường hoàng lý do để Tiểu Thảo đi luyện công.

“Ta có tay có chân cũng không phải sẽ không nấu cơm, ngươi hảo hảo luyện công tranh được ghế đi, không phải nói là được ghế rồi sau này ngươi có thể từ Thánh môn lấy được hảo dược liệu? Chân què của ta còn chờ ngươi đến chữa trị, nhanh đi luyện công đi!”

Tiểu Thảo đi rồi, Tiểu Hoa kia trọng sắc khinh bạn cũng chạy đi, để lại ta một tháng tự liệu cuộc sống của chính mình, kỳ thật cũng không phải cái gì đại sự.

Phía sau phòng ta ở có dòng suối nhỏ có thể câu cá, còn có mấy cuốn sách dạy nấu ăn, chính là ta bình thường lười nấu cơm mà thôi, hiện tại cũng chỉ có thể tay làm hàm nhai.

Chính mình nhàm chán ngồi ngốc ra, không có Tiểu Thảo cũng không có Tiểu Hoa, chỉ có cùng ta phiến lá cây mỗi ngày ngẩn người, Thánh môn mọi người vội vàng chuẩn bị cho việc của Nhất Trọng Môn vào tháng sau.

Thánh môn lớn như vậy, ta đột nhiên hứng trí, ý nghĩ vừa chuyển, ta có thể lê chân què đi chung quanh, nhìn một chút Thánh môn trong truyền thuyết rốt cuộc là cái bộ dáng gì.

————————–

Tiểu công tuy rằng còn chưa có xuất hiện, bất quá tên đã muốn xuất hiện qua vào lần, hẳn là có thể đoán được là ai đi? Không sợ, tiểu công bản tôn xuất hiện cũng nhanh thôi….

Hoan nghênh hoan nghênh, nga ha ha ha ha a…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN