Nhất Thế Tôn Sư
Q.7 - Chương 52 - Một Đường Sinh Cơ
Dịch giả: Tiểu Băng
Mạnh Kỳ suy nghĩ cực nhanh, cẩn thận kiểm tra suy nghĩ của mình, gạt sang một bên sự sợ hãi của Bỉ Ngạn đối với Ma Phật để tính toán, càng kiểm tra, hắn càng có cảm giác khả năng này rất có thể thành công, tuy nó điên rồ, nhưng không phải không có đạo lý.
Khảo nghiệm của “Dòng sông số mệnh” vốn không gây nguy hiểm cho sinh mệnh, thử một cái cũng đâu có sao!
Vấn đề duy nhất bây giờ là làm sao kích thích được “Ma Phật lạc ấn”, khiến nó xuất hiện dị biến, mang đến hậu quả không tốt. Ma Phật tuy bị phong ấn bên trong, nhưng hiện giờ không thể lộ ra sức mạnh, mà lạc ấn và Tuyệt Đao lại đang ở thế cân đối với nhau, nếu có vượt qua khả năng khống chế, thì hẳn cũng vẫn ở trong một phạm vi nhất định mà thôi, nghĩ vậy, Mạnh Kỳ liền xác định quyết tâm làm thử.
Phương hướng đã có, liền chuyển sang nghĩ phương thức thực hiện. Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Mạnh Kỳ rút đao ra, lại bước vào “Dòng sông số mệnh”.
Quanh thân, “Dòng sông thời gian và vận mệnh” lại hiện ra, chảy cuồn cuộn, vĩnh viễn không dừng lại, chống cự với sự cọ rửa của dòng sông số mệnh. Mạnh Kỳ dựa vào đặc thù Bỉ Ngạn của mình, đứng sừng sững trong dòng sông số mệnh.
Bản tính linh quang từ trên cao vô cùng chiếu xuống, hắn không quay lại quá khứ, không xem kỹ tương lai, mà chỉ cẩn thận thể ngộ trạng thái và tin tức của tiết điểm trước mắt, Tuyệt Đao rực rỡ lớp điện mang tím đen, tỏa ánh sáng rực, phát ra khí tức mạnh mẽ.
Mạnh Kỳ phân ra thần thức, chìm vào trong Tuyệt Đao, nhìn thấy Viễn Cổ Lôi Trì hóa thành một vùng biển điện quang rộng vô biên bị hôn ám bao phủ, bị cuồng phong tứ lược, từng đạo Lôi Long nối tiếp bầu trời và “mặt nước”, suy diễn ra vô số cảnh tượng khác nhau.
Lôi hải một phân thành hai, một nửa tôn quý màu tím, một nửa sâu thẳm hắc ám. Hai bên không hề có sự phân chia rõ ràng, mà không ngừng ăn mòn, làm tan rã lẫn nhau, thiểm điện rực rỡ.
Nửa màu tím quay cuồng, mỗi một giọt lôi thủy mỗi một đạo lôi đình đều như ẩn chứa một thần linh, nối kết tới vạn giới, những thần linh chấp chưởng điện từ và lôi phạt, chúng hội tụ vào trong chỗ sâu nhất, có đao ảnh màu tím phập phù trôi nổi; ở bên hắc ám thâm trầm, lôi thủy và điện mang không ngừng sinh diệt, nối tới vô tận trầm luân, sát lục vô hạn, mang tới một vận luật kì quái, như đang dựng dục vật gì đó có khả năng hủy thiên diệt địa, đây chính là hình tượng cụ thể hóa sự tranh đấu giữa Tuyệt Đao và “Ma Phật lạc ấn”.
– – từ sau khi tấn chức Truyền Thuyết, Mạnh Kỳ vẫn luôn có ý muốn giúp Tuyệt Đao diệt trừ lạc ấn Ma Phật lưu lại, nhưng bản chất của lạc ấn rất huyền ảo quỷ bí, cho dù sức mạnh không phải là rất mạnh, nhưng lại chẳng khác gì kẹo da trâu không sao bứt ra được, chỉ có thể dùng cách ngày qua ngày hao mòn dần dần tới khi chiếm thế thượng phong, biến lượng biến thành chất biến.
Trên cao nhìn xuống, nhìn thấy tất cả, nắm rõ tất cả tình huống xong, mi tâm Mạnh Kỳ mở ra, lưu ly cổ đăng bay ra, như hư như thực, chiếu khắp chung quanh, chiếu sáng vũ trụ nhân quả, chiếu thấu mọi liên hệ của tình hình trước mắt.
Những sợi dây tinh tuyến dày đặc, nhiều đếm không xuể, tượng trưng cho đủ loại quá khứ ảnh hưởng tới hiện tại, chúng và yếu tố ngoại lai Mạnh Kỳ sinh ra vô số liên hệ, đều lấy hắn làm chủ, kết hợp với những dự đoán trước về những tình huống ‘ngoài ý muốn’ của tổ sư khai phái Chỉ Hư sơn, tạo ra những nhánh tương lai, trong mỗi một nhánh đó đều chứa đựng kết quả “Mạnh Kỳ không thể thông qua khảo nghiệm”!
Đại thế khó sửa, vì gần như tất cả các trường hợp “Ngoài ý muốn” đều đã bị đối phương suy tính ra hết rồi.
Hít một hơi thật sâu, Mạnh Kỳ tiến hành vận chuyển “Chư quả chi nhân”!
Lưu Ly cổ đăng bừng lên rực rỡ, xóa sạch u ám, từ từ xoay tròn, khiến những sợi tinh tuyến cùng xoay tròn theo.
Tốc độ xoay tròn ngày càng nhanh, nước sông hư ảo bắt đầu nổi cuộn sóng, thời không chấn động, nhân quả bắt đầu vượt qua khỏi tầm khống chế.
Mạnh Kỳ vươn cả hai tay ra, không ngừng biến ảo thủ ấn, kết ra “Đạo Nhất”.
Oanh!
Một âm thanh hư ảo, tất cả mọi liên hệ, mọi tình trạng theo Lưu Ly cổ đăng xoắn về hướng Tuyệt Đao, khiến “Dòng sông số mệnh” rung lên kịch liệt, sóng nổi cuồn cuộn cất cao, không còn sự ưu nhã êm đềm như xưa nay.
Ầm!
Từ bên trong Tuyệt Đao, tiếng sấm chấn thiên, khắp nơi đều có hủy diệt và tân sinh, tử điện tím lịm giương nanh múa vuốt, Lưu Ly cổ đăng vừa mới tiến vào, lập tức xoay tròn theo chiều ngược lại, chuyển các dây tinh tuyến quấn quanh chuyển hướng sang phía lôi hải sâu thẳm hắc ám bên kia.
Bóp méo nhân quả, man thiên quá hải!
“Chư quả chi nhân” chiếu xuống, kia sợi tinh tuyến dày đặc tới mức hoa cả mắt, như trận mưa rào ào ạt bắn về phía lôi hải trầm luân tượng trưng cho “Ma Phật lạc ấn”.
Chúng vừa tiếp xúc với u ám lôi đình, xuyên qua mặt biển, thì cuồng phong sóng to liền ầm ầm bùng nổ, vô số tia điện quang hợp thành một đạo, như sóng triều chụp tới “Đạo Nhất Lưu Ly” Đăng.
Nửa bên hải dương đó hiện ra một thân ảnh ngồi trong hư vô, chín đầu hai mươi sáu mặt, không hề theo tỉ lệ, không cân xứng chút nào, hỗn loạn điên cuồng đến cùng cực, hai mươi bốn cánh tay cánh cầm bạch cốt niệm châu, cánh cầm mõ da người, cánh nắm hỏa diễm tối tăm, cánh cầm vật hỗn độn khủng bố vân vân, chính là hư ảnh nghịch phật ma thân tượng trưng cho đại khủng bố, đại hủy diệt, đại trầm luân, đại điên cuồng!
Nửa bên Tử Điện hải dương cũng sinh ra kịch biến, tất cả điện quang co lại, dung nhập vào trong đao ảnh, khiến nó trở nên như chân thật.
Tử đao chi ảnh lóe lên, chém đứt sóng triều hắc ám đang chụp tới đạo nhất Lưu Ly đăng.
Nhân quả chi tuyến rơi xuống, dính vào Ma Phật hư ảnh, nó liên tục nghịch dùng pháp môn dính nhân quả, nhưng đều bị Mạnh Kỳ vận chuyển chư quả chi nhân, kết hợp Tuyệt Đao chi lực trấn áp.
Ầm!
Tiếng sấm nức nở, hôn ám đầy trời tiêu tán không còn, mọi liên hệ đều chuyển dời lên Ma Phật lạc ấn.
Ầm!
Dòng sông số mệnh hất lên sóng gió động trời, nước sông trở nên đục ngầu một cách quỷ dị, thấy không xử lý được “Biến số” Ma Phật lạc ấn, nó lại lần nữa sinh ra lốc xoáy, trình diễn sở trường hỗn loạn tới cùng cực của mình.
Biến hóa như vậy, khiến các tương lai có khả năng xảy ra lại tiếp tục phân hoá, xuất hiện những dòng chảy mà trước đây chưa hề xuất hiện, hư ảo mờ mịt, như lúc nào cũng có khả năng biến mất.
Chính là lúc này!
Trong mắt Mạnh Kỳ hiện ra hình ảnh dòng sông thời gian và vận mệnh, hắn há miệng, quát to, hắn muốn thao túng vận mệnh, dẫn đường tương lai!
…………
Trong tông môn đại điện Chỉ Hư sơn, chưởng giáo văn sĩ trung niên không còn giữ được phong tư của mình nữa, lại đang tiếp tục cãi nhau với bà lão áo đen.
Bỗng họ nghe thấy một tiếng nổ hư ảo, thời gian xung quanh trở nên hỗn loạn, lúc nhanh lúc chậm, mà lý do chính là từ nơi tông môn bí địa kia.
“Sao thế?” Hai người đứng bật dậy, vèo một cái đã xuất hiện trước Thanh Đồng cổ môn, thấy Việt Tử Khuynh đang định chạy vào trong.
Xung quanh một màu u ám, một dòng sông hư ảo không biết từ đâu xuất hiện cắt ngang qua phía chân trời, chảy về phía phương xa, lấy Thanh Đồng cổ môn làm tiết điểm, sau đó chia ra vô số nhánh nhỏ, mỗi nhánh nhỏ đều đang rung chuyển kịch liệt, không ngừng có nhánh cũ biến mất, và nhánh mới xuất hiện.
Tô Mạnh đã tìm ra cách vượt qua “Dòng sông số mệnh”? Hai người vô cùng ngạc nhiên, cũng định theo bắt chước Việt Tử Khuynh chạy vào trong đó xem.
Đúng lúc này, một thanh âm to lớn trang nghiêm vang lên, đến từ dòng sông hư ảo ở trên không, đến từ chỗ cao vô cùng:
“Nếu ta thân thành Bỉ Ngạn, thì chuyện thế gian, dù là trong khốn cảnh vô biên, vẫn luôn luôn có một đường sinh cơ!”
Nếu ta thân thành Bỉ Ngạn, thì chuyện thế gian, dù ở trong khốn cảnh vô biên, vẫn luôn có một đường sinh cơ? Văn sĩ trung niên và bà lão áo đen quay qua nhìn nhau!
Tô Mạnh đã hoàn thành khảo nghiệm “Dòng sông số mệnh”?
Có nghĩa không cần trở thành Bỉ Ngạn cũng có thể thông qua?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!