Nhất Thời Mềm Lòng Thích Cậu - Chương 5-1: "Chọn Giống Cô Ấy" (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Nhất Thời Mềm Lòng Thích Cậu


Chương 5-1: "Chọn Giống Cô Ấy" (1)


“Thẩm Duyệt.” Một nam sinh cao lớn vừa thấy bọn họ liền vẫy tay.

Thường Nhạc đúng thời điểm tránh qua một bên để nhường chỗ cho hai người họ nói chuyện.

“Cậu làm sao lại ở đây?” Thẩm Duyệt hỏi câu này nhưng ngược lại cô ấy lại không cảm thấy có bất kì ngạc nhiên nào cả. Bởi vì mùa hè này Vương Chí Hàng đang tham dự giải thi đấu nhảy cao.

Thường nhạc nhìn thấy cậu ta da dẻ đen tuyền liền khẳng định người này thường xuyên ở sân điền kinh tập luyện.

“Tôi vừa trở về.” Vương Chí Hàng sờ sờ gáy nói. Nhưng khi nhìn vào Thẩm Duyệt lại không biết nói gì nữa.

Thẩm Duyệt lúc nãy đã thấy xung quanh hắn toàn là sinh viên thể ɖu͙ƈ sao lại còn không hiểu!

“Đồng đội của cậu đang chờ cậu cùng đi ăn cơm.” Thẩm Duyệt chỉ tay sang hướng khác. Mấy nam sinh thấy cô nhìn mình liền vẫy vẫy tay.

“Chúng ta cùng đi.” Vương Chí Hàng nói.

“Được, Thường Nhạc, cậu mau dẫn hàng xóm của cậu tới nhà ăn của trường học đi. Tớ và bọn họ sẽ cùng đi ăn cơm.”

Vương Chí Hàng chỉ là hỏi dò, ai ngờ rằng Thẩm Duyệt sẽ đồng ý. Cậu thực sự không chuẩn bị trước việc sẽ ngồi cùng cô ăn bữa trưa này.

“Ơ?” Thường Nhạc chỉ chỉ chính mình, cảm thấy tình huống này có chút xấu hổ. Cô và đám người kia không quen, quen Vương Chí Hàng là bởi vì lớp mười cô đã làm lớp trưởng bộ môn thể ɖu͙ƈ.

“Các cậu là hàng xóm, giới thiệu cho nhau một chút không phải tốt hơn sao?” Thẩm Duyệt nói rồi liền đẩy Thường Nhạc về phía Hà Tri Túc.

****

“Cậu có phiếu ăn cơm không?” Cô đứng vị trí trước anh khi chờ lấy cơm. Cố ý ngoảnh lại hỏi Hà Tri Túc một chút.

“Không có.”

Đã không có lại còn nói một cách hợp tính hợp lý như vậy… Thường Nhạc vô cùng tức giận.

“Không sao, xoát thẻ của tôi đi.” Cô có chút khí phách nói.

Đợi Thường Nhạc chọn xong đồ ăn mình thích, anh liền trực tiếp nói:

“Chọn giống cô ấy.”

Dì ở quầy cơm lưu loát làm thêm một phần, Thường Nhạc quẹt thẻ sau đó rời đi. Bữa cơm này đã tiêu hết của cô 16 tệ.

Thừa dịp cô đang quẹt thẻ, Hà Tri Túc liền đem khay đựng thức ăn của hai người mang đi. Rồi sau đó xuyên qua đám đông cuối cùng cũng tìm thấy hai vị trị còn trống ở trong góc.

Bữa cơm này đã được định trước rằng sẽ vô cùng áp lực. Nếu đã dẫn anh tới đây thì cô phải tận lực, tận trách, vì thế liền nói.

“1 giờ 30 chiều sẽ bắt đầu vào lớp. Trước đó chúng ta có thể chờ ở phòng học hoặc ra phòng bộ môn đều được.”

Cô nói xong liền cẩn thận nhìn hắn một chút. Anh vẫn đang ăn cơm, trêи mặt hiện ra vài chứ: Cao lãnh, không nói chuyện phiếm!

“Cậu chút nữa muốn đi đâu?” Thường Nhạc lại hỏi, trong lòng lại cảm thấy người này có chút an phận. Cứ như vậy nhìn nhau ăn cơm, vậy thích hợp sao?

“Phòng học.”

Thật đúng là vô cùng ngắn gọn mà lại súc tích.

“Vậy tôi cùng về phòng học.”

****

“Thẩm Duyệt, hình như cậu lại gầy hơn một chút.” Trong lúc ăn cơm, Vương Chí Hàng vẫn luôn đem thịt trong khay của mình gắp cho cô. Cô hơi xấu hổ nên luôn nhìn sang hướng khác.

“Thẩm đại lớp trưởng, cậu đang nhìn cái gì? Đội trưởng Vương của chúng tớ gắp thức ăn cho cậu, cậu lại không để ý.” Một nam sinh trong đội nói.

“Tớ đang ngắm nhìn một vị mỹ nữ.”

Thẩm Duyệt không để ý tới lời cậu bạn kia nói. Ngược lại Vương Chí Hàng có chút xấu hổ.

“Cậu ấy là ai vậy?” Nhìn trông người kia khá đẹp trai, Vương Chí Hàng nhanh chóng muốn xác nhận xem hắn ta có phải tình địch của mình hay không.

“Đẹp trai chứ?” Thẩm Duyệt hỏi.

“Đội trưởng của chúng tớ đẹp trai hơn.” Một nam sinh hơi béo ngồi cùng bàn nói.

“Mắt của người này có vẻ không tốt.” Thẩm Duyệt bĩu bĩu môi sau đó không đế ý tới cậu ta nữa.

“Tớ đoán, người kia sẽ trở thành con rể* của tớ!”

“Nhanh như vậy đã dự tính tới việc chọn bạn rể? Lớp trưởng Thẩm, cậu còn chưa có bạn trai.” Nam sinh hơi béo liếc nhìn đội trưởng của mình rồi sau đó trêu ghẹo người cậu ấy thầm mến.

“Cậu nói, Thường Nhạc có tình cảm với hắn?” Vương Chí Hàng nhìn thoáng qua hai người bên kia. Họ ngồi đối mặt nhau nhưng lại không có chút tình cảm gì cả.

“Nếu không tin thì hãy nhìn bảng thành tích thi đua tháng này.” Thẩm Duyệt quay đầu cười một tiếng.

Mấy nam sinh ngồi ở đây đều là loại học kém. Trong lúc nhất thời cũng không suy nghĩ tới việc nam nữ yêu đương với thành tích học tập có quan hệ gì….

****

Edit: Con rể ở đây ý kiểu như bạn rể ý mọi người 😂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN