Nhẹ nhàng chạm vào trái tim em... - Chương 12: Trò quỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Nhẹ nhàng chạm vào trái tim em...


Chương 12: Trò quỷ


Màu hồng anh đào bao trùm cả một khoảng trời…
Với hình bóng đơn sơ mà cuốn hút của người con gái vừa có nét thuần khiết, vừa có nét bí ẩn…
Vô cùng đẹp.
“Xin thông báo, Thiên Đại (tên cây cổ thụ) đã nở hoa trở lại. Để mừng cho sự kiện này, chiều và tối nay sẽ tổ chức cắm trại và một party liên hoan ở trường.”
Sặc. Cái trường này đúng là kì quái mà. Chỉ nhờ Thiên Đại nở hoa mà được “đập phá”, “quậy tung nóc… trường” suốt tối nay, có phải quá phi lí không?
– Nè Băng, cô đang nghĩ gì vậy? Còn nơi nào nữa không?
– A. Còn một nơi, tôi rất thích…
Anh vừa kéo cô ra xa cây cổ thụ thì học sinh trong trường bắt đầu tụ tập ngày càng đông dưới gốc cây. Như quên điều gì đó, anh xoay người lại, đưa ngón trỏ gạch ngang không khí rồi bật tay một phát, cây hoa anh đào lập tức giảm số hoa rơi xuống. Anh quay đi và nói với cô:
– Nơi đó là đâu vậy?
– Đi theo tôi rồi anh sẽ biết. Mà anh vừa làm gì với Thiên Đại vậy?
– Một chút tiểu tiết không đáng quan tâm đâu. Đi thôi!
– Ừ…
Vừa đi, cô vừa nhìn anh, rồi hỏi:
– Sao anh dán băng lên mặt? Trang trí hả?
– Tôi bị thương…
Anh nhàn nhạt trả lời. Cô xoay người đi ngược đối diện với anh, cười mỉm nói khích:
– Tôi tưởng Bạch hoàng tử rất khó bị công kích chứ. Chẳng lẽ là hữu danh vô thực sao?
– Không thích gây sự. Còn ai “khai vị” trước thì tôi mới đáp trả.
– Thế còn vết thâm kia. Bị đấm ngã va vào đâu hả?
Anh mỉm cười nguy hiểm, tay đưa lên chạm vào cổ mình:
– Cái này hả? “Tác phẩm” của cô, chẳng lẽ cô không nhớ sao?
– Ặc, cái đó… – Cô nhỏ giọng – Đáng ra phải mất hết rồi chứ?
– Bị “sói” cắn thì làm sao khỏi nhanh thế được!
– Sao anh dám…?
Cô giơ nắm đấm lên. Anh dừng chân lại, bình thản nhìn cô:
– Là nơi này đúng không? Thú vị quá đấy.
Cô quay người lại nhìn bức tường sau lưng, cười mỉm (kiểm tra khuôn mặt và giác mạc) và nói khẩu lệnh (kiểm tra giọng nói và khẩu lệnh) :
– Lacusbanzi mòrtudémibuane.
Lập tức một phiến đá di chuyển để lộ ra một ô cửa bí mật. Từ ô cửa đó xuất hiện một vi mạch. Cô sắp xếp lại vi mạch đó và đẩy vào trong. Máy quét giám định bắt đầu hoạt động (kiểm tra đặc điểm cơ thể và dấu vân tai). Sau khi quét qua một lượt, bảng điều khiển xuất hiện, cô đặt tay vào đó (kiểm tra dấu vân tay) và nhập mật khẩu với những kí tự khó hiểu…
“Hoàn toàn khớp. Chấp nhận.”
Bức tường bị chia làm hai, tách ra. Cô kéo anh ra đằng sau bức tường. Một khu vườn lạ kì hiện ra. Bãi cỏ xanh mướt, xung quanh trồng các loại hoa và cây cổ thụ, ở góc vườn là một căn nhà gỗ được xây dựng theo lối cổ xưa, đơn giản mà tinh tế.
– Tôi đã mua chỗ này và cải tạo lại. Thấy sao?
Cô hỏi anh. Anh nằm luôn xuống thảm cỏ, ngắt rồi ngậm một ngọn, dáng vẻ hưởng thụ.
– Tôi rất thích chỗ này. Cho tôi mượn để nghỉ ngơi khi trốn tiết được không?
– Tôi đổi ý rồi. Anh đừng đến đây nữa.
– Tôi sẽ phá hỏng hệ thống an ninh của cô. Rồi chiếm chỗ này.
– Cứ việc thử. Muộn rồi đấy! Về lớp thôi.
– Chờ chút. Mặt cô có dính cái gì nè.
Anh đứng thẳng dậy, đưa hai tay lên chạm vào má cô rồi quệt ngón tay mình lên. Những ngón tay của anh nhẹ nhàng lướt trên da cô. Anh lúc này cực kì dịu dàng ôn nhu, gương mặt đẹp trai nghiêng nghiêng dưới ánh nắng chớm hè, sự ấm áp của anh dần chạm vào tim cô từng chút, từng chút một. Má cô thoáng ửng hồng…
Bỗng anh dừng lại:
– Sạch rồi đấy! Về thôi.
Cô cùng anh trở về. Đến giữa đường anh đột nhiên nói:
– Tôi có việc gấp một chút. Cô cứ về lớp trước đi.
Cô nghi ngờ nói theo bóng lưng đang dần khuất dạng của anh:
– Tôi cảnh báo anh. Đừng có chiếm đoạt tài sản cá nhân của tôi. Hừ, – Cô bực mình – chưa nói xong thì hắn ta đã biến mất. Thiệt tình!
Cô vừa bước vào lớp thì tụi nó đã réo ầm lên “miêu Băng” làm cô chẳng hiểu cái gì hết. Cuối cùng có một đứa “tốt bụng” bảo với cô:
– Băng ơi, mày xinh lắm cơ! Có ria mèo từ bao giờ vậy?
Rồi nó đưa gương cho cô. Cô nhìn vào trong gương rồi cấp tốc đi rửa mặt xoá cái “ria mèo” màu đen kia đi…
“Tên khốn khiếp. Dám giở trò quỷ với bổn cô nương. Cứ chờ đấy! Bạch hoàng tử, anh sẽ phải nhận hậu quả thích đáng…”
Lời tác giả: Cái tội bị nam9 mê hoặc nè. Nữ9 sẽ còn bị nam9 “chỉnh” quài quài ^.^
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN