Nhị thiếu gia, xin anh cách xa tôi một mét
Chương 32: 3 người một phòng
– Phòng 24: Kì Viễn, Lý Hàn Minh, Trần Duy Khánh…
==========
Tối hôm đó, Duy Khánh trèo sang phòng cô ngủ. Hại cô phải nửa đêm bò ra sofa nằm. Anh ta còn đuổi NYC và BF của cô về. Nghĩ đến là Kì Hân tức đến xì máu mũi..
Sáng, anh vừa dậy đã nhìn sang bên cạnh. Không nhìn thấy cô thì bật dậy, đi ra ngoài.
Kết quả là anh thấy cô đang ngủ trên sofa. Cả người cuộn lại, đầu vẹo hẳn sang một bên. Nhìn vô cùng khổ sở.
Duy Khánh hắng giọng một cái:
– Kì tiểu thư, xin hỏi cô ở đây làm gì vậy?
Kì Hân ngái ngủ dụi mắt không đáp lại. Anh ta giả ngu sao? Rõ ràng là do anh ta nên cô mới phải chịu khổ còn gì…
Kì Hân đi vào trong phòng, thay đồng phục rồi đi ra ngoài. Duy Khánh đợi cô ăn sáng xong thì đưa cô đi học. Đến trường thì lại một bước không rời cô, làm cho cô cảm thấy anh ta giống như tên bám đuôi vậy…
Lý Hàn Minh hôm nay vẫn đi học. Anh làm như hôm qua không có gì xảy ra. Vẫn ấm áp mỉm cười với cô, làm cho Kì Hân không khỏi cảm động.
Như Lý Hàn Minh mới đích thực là nam tư hán. Còn cái tên Duy Khánh này… chậc chậc… chính là chấp vặt, vô cùng trẻ con!
Đến cuối giờ, đang định đi về thì cô giáo bước vào lớp, trên tay cầm bagr danh sách. Cô nói với cả lớp.
– Bắt đầu từ ngày mai,lớp ta sẽ học nội trú ở trường. Lớp ta sẽ ở tầng 2 của dãy nội trú B. Các em chú ý nghe cô đọc tên phòng và thành viên từng phòng nhé.
Cả lớp “vâng” một tiếng rõ to. Kí Hân thì run lên bần bật. Lần này… nếu bạn cùng phòng của cô không phải Duy Khánh và Lý Hàn Minh thì sao?
Duy Khánh thấy phản ứng của cô thì vỗ nhẹ vào bả vai cô. Anh an tĩnh cười một cái.
Kì Hân thấy yên tâm phần nào, cũng để im cho anh ta vỗ vai.
– Phòng 13: Hướng Hiên, Duy Phủ, Nặc Dương…
– Phòng 15…
– Phòng 24: Kì Viễn, Lý Hàn Minh, Duy Khánh!- Nghe thấy tên mình cùng Lý Hàn Minh và Duy Khánh thì cô thở phào nhẹ nhõm. Không lâu sau, mí mắt cô giật giật…
Duy Khánh và Lý Hàn Minh… ở chung một phòng?
A~ Không thể được. Không thể được… Tuyệt đối không được.
Nhưng mà an toàn của cô…
Kì Hân tự nhủ mình không nên nghĩ nhiều, họ sẽ không làm gì quá đáng đâu… Đừng lo đừng lo..
===========
Tối hôm đó, ở giữa sân trường Blue có 2 nam sinh đang đi vào.
Một nam sinh dáng người nhỏ bé đang vô cùng cực nhọc bê một vali to đùng. Nam sinh kia lại vô cùng cao lớn. Cậu ta vô cùng nhàn nhã khoanh tay đi vào trong.
Kì Hân bê một vali to đùng, vừa đi vừa rủa…
Đồ thối tha! Măt ngựa đáng chết…
===========
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!