Nhị thiếu gia, xin anh cách xa tôi một mét
Chương 5: Cuối cùng cũng bị đuổi khỏi nhà
“Hôn nhân thương mại?”…
============
“Mẹ à ~~ Không thể như vậy được ~ Con không thể tới nhà anh ta ở! Nam nữ thụ thụ bất tương thân nha!” Kì Hân bất mãn nhìn bà Triệu Nguyệt. Tại sao lại như vậy chứ? Cô mới đi xem mắt hôm qu mà hôm nay đã bị đuổi khỏi nhà rồi!
“Cái gì à nam nữ thụ thụ bất tương thân? Con sắp là người của Trần gia ồi, không thể nói như vậy!” Bà Triệu Nguyệt nghiêm mặt.
Kì Hân bĩu môi:
“Mẹ à ~ Tại sao con phải gả cho cậu ta chứ?”
“Tiểu Hân, Trần gia đã giúp nhà chúng ta rất nhiều!”
“Hôn nhân thương mại?” Kì Hân khoanh tay phun ra bốn chữ.
“Không hẳn là như thế!” Con bé này, không thể độc mồm độc miệng hơn được sao?
“Con không đi đâu hết!” Cô quay ngoắt đầu sang một bên.
“Con không đi, mẹ sẽ cắt toàn bộ tiền hàng tháng, đóng băng tất cả các thẻ ngân hàng của con!”
Kì Hân xoa xoa cằm:
“Vậy con đến nhà Tiểu Uyển tạm trú vậy!” (Y Y: Tiểu Uyển ở đây là Lăng Uyển trong “Lời tỏ tình của quỉ” nhé)
“Con thử đi xem!”
“Con đi…”
Triệu phu nhân nhếch khóe miệng:
“Tiểu Uyển không ở một mình nữa, nó đang ở cùng với hôn phu, con có sang ở không?”
Kì Hân trợn mắt, há mồm. Sau đó lại thay đổi thái độ:
“Mẹ gạt con chứ gì! NYC (Cách gọi của 2 bạn ý mà :v) có nói gì với con đâu…”
Bà Triệu Nguyệt vỗ vỗ trán:
“Nha đầu này, mẹ gạt con làm gì chứ? Nó đang ở cùng với hôn phu!”
Cô phùng mang trợn mắt, gào ầm ĩ:
“Là ai, là ai cướp NYC của ta??”
“Bảo bối, con bây giờ ra khỏi nhà cũng chẳng còn chỗ dung thân! Ngoan ngoãn đi~~”
Kì Hân không cam chịu cắn môi:
“Còn có Phương Ly!”
“Con bé bị đưa ra nuowcs ngoài ở cùng với anh nó rồi!”
“…”
Mặt cô hiện lên ba vạch đen. Cuối cùng đành phải theo mẹ đến nhà chồng…
============
Duy Khánh ngồi vắt chân lên bàn, chăm chú suy nghĩ một số việc.
Tiếng chuông cửa vang lên, anh ra mở cửa.
“Con rể tương lai!” Triệu phu nhân ở đằng sau cánh cửa tươi cười. Đằng sau bà còn có Kì Hân.
“Mẹ, mẹ vào uống nước!”
“Không không, mẹ chỉ đến giao bảo bối lại cho con thôi… Bảo bối ~ Chơi vui vẻ!~~”
Bà nói xong lên ô tô đi mất hút.
Chiếc xa vừa đi khuất, Duy Khánh đã mặt lạnh như tiền ra lệnh:
“Cô, mau vào nhà!”
Kì Hân không nói không rằng xách một vali to đùng vào nhà.
Hơ hơ… Anh a có được tính là người hai mặt không?…
============
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!