Chương 19 : Akainu san a, Hancock dụ hoặc.
Giao cho Robin cùng Makino mỗi người một miếng ngọc giản kèm theo hướng dẫn sử dụng Kenji cũng liền rời đi, tiến về phòng họp.
Đến nơi mọi người đã đầy đủ về sau Kenji cũng đi tìm một chỗ ngồi, tìm được về sau ngồi bên cạnh Moriah cùng Boa Hancook.
Doạ cho Moriah một hồi kém chút đái ra máu, Boa Hancock như ngáo đá một dạng, ôm mặt đầu không ngừng lắc.
Trong phòng tổng cộng có 11 người ngoài thất vũ hải còn có Sengoku,Akainu,Aokiji Tsuru cùng với Kong, tuy Kong không còn là nguyên soái nhưng có một người đầy đặn đến thì tất nhiên càng tốt, còn Borsalino chắc ngủ quên.
Nói là họp nhưng Kenji biết chắc một điều là bảy người nghe ba người nói.
“Các vị hôm nay họp là vì có 2 chuyện cần nói.
“Mục đích đầu tiên cũng chính là về việc liên minh các băng hải tặc và phong vinh người mạnh nhất, hay nói cách khác hiện tại nắm giữ ghế Yonko( Tứ Hoàng), các vị có ý kiến gì không.”
Moriah : Không có ý kiến.
Jinbe :….
Mihawk : ta chỉ có hứng thú với kiếm sĩ mạnh mẽ, còn lại ta không quan tâm
Doflamingo : không quan tâm lắm.
Kuma :….
Boa Hancock :…
“Khi nào hết tiền tiêu liền đi giết một ít, còn về tứ hoàng hay ngũ hoàng ta không quan tâm lắm.”
Rầm !! Akainu tức giận đập bàn cái ầm, “Các ngươi nghĩ Thất Vũ Hải là gì, các ngươi cũng chỉ là một đám hải tặc mà thôi, chính phủ cho các ngươi xoá lệnh truy nã, các ngươi chẳng nhẽ không một chút cảm kích mà báo đáp.?”
Nguyên bản tất cả mọi người đang ngồi một chỗ đã biến mất vài người, Doflamingo đã treo bên trên Tơ giăng chằng chịt xung quanh Akainu, Moriah một cây kéo to tướng chuẩn bị đâm vài họng Akainu.
Akainu cũng không phải ngồi không, toàn thân khói bốc lên cánh tay đã thành cánh tay dung nham.
“Được rồi !!! Về chỗ đi ngồi đi, Akainu cũng đừng có xúc động,”
“Nói tiếp vấn đề thứ 2 đi, ta nhưng còn rất bận.” Kenji cũng không nhìn được đám này lộn xộn, còn phải trở về đắp đất xây nhà đâu.
“Bỏ qua chuyện thứ nhất đi, chuyện thứ 2 là Các tứ hoàng đang chiếm đóng tại Tân thế giới và vẫn đang phóng to thế lực, hiện tại đã đang chiếm đóng nhiều đảo, cắm cờ hiệu phụ thuộc, quản hạt như một quốc gia.
Chính phủ thế giới hiện tại đang rất đau đầu, vì vậy mới cần đến các vị .
“Làm cái gì ?? Cùng lắm giao chiến bọn ta giúp chính là, quan trọng hơn Kaido tên khốn khiếp kia đã diệt sạch thủy thủ đoàn của ta,” Moriah nghiến răng nghiến lợi nói.
Hiển nhiên bị Kaido tàn sát thủy thủ đoàn để lại Moriah một bóng ma thật lớn.
“Ta có thể giúp chính quyền đối phó tứ hoàng, trừ Shanks.” Mihawk nhanh chóng đặt ra giới hạn rồi lẳng lặng ngồi đó không nói.
Kenji không ngừng cảm khái lấy, quả nhiên là bạn gay, ở đâu cũng có thể ngửi thấy mùi Dammei.
“Không quan hệ, Shanks hắn không giống ba tên kia,” Sengoku cũng không có cự tuyệt ý tứ.
Vậy còn các ngươi thì sao, lại nhìn về phía những người còn lại.
“Ta chỉ giúp các ngươi nếu cần, còn việc ai nấy làm, Doflamingo tỏ rõ quan điểm.”
“Bọn ta cũng vậy,” 3 người kia cũng cùng quan điểm với Doflamingo.
“Vậy còn ngươi,” Kong bảo trì im lặng cuối cùng cũng hỏi đến Kenji.
Ta sắp chuyển nhà, nghe đâu rằng hòn đảo ta định chuyển đến ở đang nằm trong vùng quản hạt của tên nào đó, bất quá không quan hệ, gần ai liền đuổi đi, còn lại ta cũng giống Doflamingo.
“Xì, ngươi định bây giờ đối đầu với tứ hoàng.” Akainu khinh thường cười lạnh, châm chọc nhìn Kenji, hiển nhiên vẫn tức giận chuyện 10 năm trước.
Xoeng…xoạt !!!.
Tích… Tích, trên mặt Akainu xuất hiện một vết máu, tất nhiên đấy chỉ là một vết nhỏ so sợi tóc còn nhỏ, máu tươi rơi xuống đất vài giọt lẫn lộn với mồ hôi nhỏ xuống, gia hoả này tuy đã là đô đốc nhưng so với 10 năm sau còn kém quá nhiều.
Kenji vẫn ngồi im một chỗ cả quá trình rút kiếm thu kiếm chỉ diễn ra trong tích tắc,
“Ta không ngại giết ngươi triệt để đắc tội chính quyền thế giới, ta chỉ cần có lí do thôi, đừng có tạo cho ta một lí do, 10 năm trước đến lần này là lần thứ 2 , quá tam ba bận chưa nghe qua sao ?, Đừng có cố khiêu chiến tính nhẫn nại của ta.” Một luồng bá khí từ trong người Kenji lại tràn ra ngoài tàn sát bừa bãi, cả căn phòng rơi vào ngột ngạt. Được một lúc cũng thu hồi bá khí, nhắm mắt lại nhìn cũng không nhìn nữa Akainu,
Không phải sợ cốt truyện có chuyển biển, sau này Akainu không trọng thương Râu Trắng, Râu đen sẽ không giết được Râu Trắng,không lên làm tứ hoàng được, Akainu bây giờ mộ phần cỏ đã cao.
“Heh heh heh heh~~”. Doflamingo nở một nụ cười đê tiện coi như cắt đứt tình thế căng thẳng,
Akainu cũng e ngại Kenji cũng không nói thêm gì nữa, Kuzan im lặng từ đầu cuối cùng cũng lên tiếng nói một câu.
“Còn tổ chức CP, cũng không có thông báo gì, ta e ngại sau này Thất Vũ Hải cùng CP đụng độ sẽ sảy ra chuyện.”
“Không có vấn đề, ta sẽ thông báo Ngũ Lão Tinh.” Kong một bên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Vậy Sengoku, ta có thể đi chưa, hai vấn đề cũng đã xong, ta nghĩ tiếp tục ở lại cũng khồn có gì dùng.
“Được rồi” mọi người rời đi a.
Kenji rời đi không khỏi cười chộm,cái gọi thất vũ hải a, nghe sẽ giống như chó săn một dạng, tuy nhiên chỉ bên trong người mới biết.
Tất cả đều có mục đích riêng, kẻ thì không muốn hải quân tham gia vào việc riêng như Moriah, còn Donquixote thì không muốn giao dịch phi pháp bị bạo lộ, Mihawk thì chán không có gì làm, Jinbei cùng Boa hancook giống nhau vì đất nước bản thân suy nghĩ, Kuma thì chắc chắn là gián điệp quân cách mạng rồi.
Để tránh phiền phức trong 9 năm nữa đợi cốt truyện bắt đầu, Kenji cũng tham gia thất vũ hải, hoàn toàn miễn phí thêm một hòn đảo không phải tốt đẹp sao.
Kenji cũng đã nghĩ cách kiếm tiền mới rồi. Buôn vàng a, nhớ không nhầm sau này Luffy sau này có đi ngang qua , nhờ có Hào quang nhân vật chính đã đánh bại hắn.
Ha ha ha, có Tesoro trong tay chính là Bug a, một cái máy nhả vàng,nghĩ đến điểm tích lũy không ngừng bay lên Kenji không thể ngừng cười được.
Còn có trái kin cương của Jozu băng râu trắng, Kenji cũng không thèm, không thể điều khiển kim cương coi như vứt.
Hẳn là sắp tới, gia tộc Donquixote đấu giá quả Goru Goru No Mi, Tesoro lần này sẽ giành được, đến vậy chỉ cần dùng Mangekyo Sharingan ảo thuật đến khống chế hắn a, thực mẹ nó thông minh.
Liền xây dựng một thành phố vàng đi.
Nói liền đi đến chỗ Sengoku lấy thông tin hòn đảo chính phủ đưa cho, bốn người trực tiếp rời đi.
Đi thôi nhỏ Kuina, nhỏ Robin, Nhỏ Makino chúng ta sắp giàu to.
“Tâm tình hôm nay không sai a, lại nghĩ ra chủ ý xấu gì sao.” Makino cười khẽ hô.
Hắc hắc vài hôm nữa liền biết rồi.
“Đại ca, hình như cô nàng kia đợi ngươi.”
Mải nói chuyện Kenji cũng không để ý, mãi đến nhìn lại trước mặt một con thuyền mang tiêu chí, rõ ràng là của Amazon Lily.
Bên cạnh đứng là Boa Hancock không khỏi nhìn như si như mê lấy Kenji.
“Kenji đại nhân.n.n…. Nhân gia nhưng là đợi ngươi rất lâu nha.”
Kenji không khỏi nghẹn họng lại, thầm mắng Luffy, không biết 10 năm sau tên này làm sao đối kháng được loại này dụ hoặc.
Chẳng lẽ nói thật sự bị Enel vụt cho một gậy mất luôn phương diện đó.
“Đẹp quá !!!” Cả đám hải quân bên cạnh trực tiếp hoá đá.
Boa Hancock nhìn cũng không thèm nhìn, chạy vội lại phía Kenji, không nể nang gì túm lấy tay Kenji ôm vào ngực, Makino cùng hai người thần sắc không tự nhiên nhìn lấy Kenji.
“Cái này… !! Ta nói là vừa gặp nàng hai lần các ngươi tin không .”
“Có quỷ mới tin ngươi.”
“Boa Hancock xin hãy tự trọng, ta nhưng là người có gia đình !!” Kenji lẽ thẳng khí hùng nhìn Boa Hancook thần sắc vô cùng nghiêm túc.
“Aiza … Nhân gia sẽ không ngại đấy… Ai bảo nhân gia đẹp !!”
“Oá…. Boa… Samaa……” Cả băng hải tặc cũng không thể tránh thoát được mị lực của nàng tất cả mọi người hô lớn…
Đây chính là tác dụng phụ của Mero Mero No Mi, sau khi ăn sẽ mắc bệnh tự luyến sao.
Haiz,… Chúng ta còn có việc đi trước a..Sau này còn gặp lại, rảnh mà nói a đến Amazon LiLy làm khách.
Kenji cố gạt tay Boa Hancock ra, nhưng…con mẹ nó so với đỉa còn bám dai.!!!
Lại nhìn Boa Hancock, khuôn mặt đỏ bừng đôi măt e lệ chớp chớp như chịu ủy khuất một dạng… Hết cách, Kenji đành nhìn trên thuyền đã đợi sẵn hai người hình thể khổng lồ, là hai đứa em gái Boa Hancock để xin giúp đỡ
“Tỉ tỉ, chúng ta trở về thôi, bà Nyon gọi về sớm.”
“Hai ngươi về thông báo bà Nyon ta không về đâu, từ nay ta không còn là Nữ Vương nữa, Sandersonia từ nay em liền làm Nữ Vương đi.”
“Ngoạ tào !!!, Cái này không khoa học.”
Makino cùng 2 nữ trợn mắt hốc mồm, vứt một đất nước, nói vứt liền vứt.”
“Không được !!! Đại tỉ, hôm nay bắt buộc phải về, muốn từ chức liền về hẳn hoi rồi tính,” Hai người chân thành khuyên thần sắc có chút gấp, Boa Hancock mà rời bỏ Amazon lily coi như xong.
“Không được !!,” Boa Hancock lập tức cự tuyệt, đùa chứ còn lâu.
Kenji bất đắc dĩ thở dài, vậy mà thực sự có dạng này kì hoa, Boa Hancock đẹp không ?? Đẹp, phi thường đẹp… Nhưng mẹ nó ta đang vội đây, chưa hết Makino còn ở có được không.
Nhìn Makino có vẻ như không quan trọng bộ dáng,Kenji thoáng thở phào một phen, trong đầu lại có vô cùng ác độc suy nghĩ, hoặc là nàng đang thử ta… Không đúng Makino là một nữ tử hiền lành, là một đại biểu của hiền thê lương mẫu.
“Boa Hancock a, lần sau gặp lại đi, ta sẽ đi tìm ngươi ta bảo đảm a, thực sự ta còn việc gấp.”
“Không thể mang ta theo sao ? . Nhân gia nhưng là sẽ tưởng niệm ngươi…” Boa Hancock nước mắt tỉ tê bi thương nói.
“Thật mẹ nó còn khóc (°_°”)” Kenji có chút cạn lời.
Giao cho Robin cùng Makino mỗi người một miếng ngọc giản kèm theo hướng dẫn sử dụng Kenji cũng liền rời đi, tiến về phòng họp.
Đến nơi mọi người đã đầy đủ về sau Kenji cũng đi tìm một chỗ ngồi, tìm được về sau ngồi bên cạnh Moriah cùng Boa Hancook.
Doạ cho Moriah một hồi kém chút đái ra máu, Boa Hancock như ngáo đá một dạng, ôm mặt đầu không ngừng lắc.
Trong phòng tổng cộng có 11 người ngoài thất vũ hải còn có Sengoku,Akainu,Aokiji Tsuru cùng với Kong, tuy Kong không còn là nguyên soái nhưng có một người đầy đặn đến thì tất nhiên càng tốt, còn Borsalino chắc ngủ quên.
Nói là họp nhưng Kenji biết chắc một điều là bảy người nghe ba người nói.
“Các vị hôm nay họp là vì có 2 chuyện cần nói.
“Mục đích đầu tiên cũng chính là về việc liên minh các băng hải tặc và phong vinh người mạnh nhất, hay nói cách khác hiện tại nắm giữ ghế Yonko( Tứ Hoàng), các vị có ý kiến gì không.”
Moriah : Không có ý kiến.
Jinbe :….
Mihawk : ta chỉ có hứng thú với kiếm sĩ mạnh mẽ, còn lại ta không quan tâm
Doflamingo : không quan tâm lắm.
Kuma :….
Boa Hancock :…
“Khi nào hết tiền tiêu liền đi giết một ít, còn về tứ hoàng hay ngũ hoàng ta không quan tâm lắm.”
Rầm !! Akainu tức giận đập bàn cái ầm, “Các ngươi nghĩ Thất Vũ Hải là gì, các ngươi cũng chỉ là một đám hải tặc mà thôi, chính phủ cho các ngươi xoá lệnh truy nã, các ngươi chẳng nhẽ không một chút cảm kích mà báo đáp.?”
Nguyên bản tất cả mọi người đang ngồi một chỗ đã biến mất vài người, Doflamingo đã treo bên trên Tơ giăng chằng chịt xung quanh Akainu, Moriah một cây kéo to tướng chuẩn bị đâm vài họng Akainu.
Akainu cũng không phải ngồi không, toàn thân khói bốc lên cánh tay đã thành cánh tay dung nham.
“Được rồi !!! Về chỗ đi ngồi đi, Akainu cũng đừng có xúc động,”
“Nói tiếp vấn đề thứ 2 đi, ta nhưng còn rất bận.” Kenji cũng không nhìn được đám này lộn xộn, còn phải trở về đắp đất xây nhà đâu.
“Bỏ qua chuyện thứ nhất đi, chuyện thứ 2 là Các tứ hoàng đang chiếm đóng tại Tân thế giới và vẫn đang phóng to thế lực, hiện tại đã đang chiếm đóng nhiều đảo, cắm cờ hiệu phụ thuộc, quản hạt như một quốc gia.
Chính phủ thế giới hiện tại đang rất đau đầu, vì vậy mới cần đến các vị .
“Làm cái gì ?? Cùng lắm giao chiến bọn ta giúp chính là, quan trọng hơn Kaido tên khốn khiếp kia đã diệt sạch thủy thủ đoàn của ta,” Moriah nghiến răng nghiến lợi nói.
Hiển nhiên bị Kaido tàn sát thủy thủ đoàn để lại Moriah một bóng ma thật lớn.
“Ta có thể giúp chính quyền đối phó tứ hoàng, trừ Shanks.” Mihawk nhanh chóng đặt ra giới hạn rồi lẳng lặng ngồi đó không nói.
Kenji không ngừng cảm khái lấy, quả nhiên là bạn gay, ở đâu cũng có thể ngửi thấy mùi Dammei.
“Không quan hệ, Shanks hắn không giống ba tên kia,” Sengoku cũng không có cự tuyệt ý tứ.
Vậy còn các ngươi thì sao, lại nhìn về phía những người còn lại.
“Ta chỉ giúp các ngươi nếu cần, còn việc ai nấy làm, Doflamingo tỏ rõ quan điểm.”
“Bọn ta cũng vậy,” 3 người kia cũng cùng quan điểm với Doflamingo.
“Vậy còn ngươi,” Kong bảo trì im lặng cuối cùng cũng hỏi đến Kenji.
Ta sắp chuyển nhà, nghe đâu rằng hòn đảo ta định chuyển đến ở đang nằm trong vùng quản hạt của tên nào đó, bất quá không quan hệ, gần ai liền đuổi đi, còn lại ta cũng giống Doflamingo.
“Xì, ngươi định bây giờ đối đầu với tứ hoàng.” Akainu khinh thường cười lạnh, châm chọc nhìn Kenji, hiển nhiên vẫn tức giận chuyện 10 năm trước.
Xoeng…xoạt !!!.
Tích… Tích, trên mặt Akainu xuất hiện một vết máu, tất nhiên đấy chỉ là một vết nhỏ so sợi tóc còn nhỏ, máu tươi rơi xuống đất vài giọt lẫn lộn với mồ hôi nhỏ xuống, gia hoả này tuy đã là đô đốc nhưng so với 10 năm sau còn kém quá nhiều.
Kenji vẫn ngồi im một chỗ cả quá trình rút kiếm thu kiếm chỉ diễn ra trong tích tắc,
“Ta không ngại giết ngươi triệt để đắc tội chính quyền thế giới, ta chỉ cần có lí do thôi, đừng có tạo cho ta một lí do, 10 năm trước đến lần này là lần thứ 2 , quá tam ba bận chưa nghe qua sao ?, Đừng có cố khiêu chiến tính nhẫn nại của ta.” Một luồng bá khí từ trong người Kenji lại tràn ra ngoài tàn sát bừa bãi, cả căn phòng rơi vào ngột ngạt. Được một lúc cũng thu hồi bá khí, nhắm mắt lại nhìn cũng không nhìn nữa Akainu,
Không phải sợ cốt truyện có chuyển biển, sau này Akainu không trọng thương Râu Trắng, Râu đen sẽ không giết được Râu Trắng,không lên làm tứ hoàng được, Akainu bây giờ mộ phần cỏ đã cao.
“Heh heh heh heh~~”. Doflamingo nở một nụ cười đê tiện coi như cắt đứt tình thế căng thẳng,
Akainu cũng e ngại Kenji cũng không nói thêm gì nữa, Kuzan im lặng từ đầu cuối cùng cũng lên tiếng nói một câu.
“Còn tổ chức CP, cũng không có thông báo gì, ta e ngại sau này Thất Vũ Hải cùng CP đụng độ sẽ sảy ra chuyện.”
“Không có vấn đề, ta sẽ thông báo Ngũ Lão Tinh.” Kong một bên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Vậy Sengoku, ta có thể đi chưa, hai vấn đề cũng đã xong, ta nghĩ tiếp tục ở lại cũng khồn có gì dùng.
“Được rồi” mọi người rời đi a.
Kenji rời đi không khỏi cười chộm,cái gọi thất vũ hải a, nghe sẽ giống như chó săn một dạng, tuy nhiên chỉ bên trong người mới biết.
Tất cả đều có mục đích riêng, kẻ thì không muốn hải quân tham gia vào việc riêng như Moriah, còn Donquixote thì không muốn giao dịch phi pháp bị bạo lộ, Mihawk thì chán không có gì làm, Jinbei cùng Boa hancook giống nhau vì đất nước bản thân suy nghĩ, Kuma thì chắc chắn là gián điệp quân cách mạng rồi.
Để tránh phiền phức trong 9 năm nữa đợi cốt truyện bắt đầu, Kenji cũng tham gia thất vũ hải, hoàn toàn miễn phí thêm một hòn đảo không phải tốt đẹp sao.
Kenji cũng đã nghĩ cách kiếm tiền mới rồi. Buôn vàng a, nhớ không nhầm sau này Luffy sau này có đi ngang qua , nhờ có Hào quang nhân vật chính đã đánh bại hắn.
Ha ha ha, có Tesoro trong tay chính là Bug a, một cái máy nhả vàng,nghĩ đến điểm tích lũy không ngừng bay lên Kenji không thể ngừng cười được.
Còn có trái kin cương của Jozu băng râu trắng, Kenji cũng không thèm, không thể điều khiển kim cương coi như vứt.
Hẳn là sắp tới, gia tộc Donquixote đấu giá quả Goru Goru No Mi, Tesoro lần này sẽ giành được, đến vậy chỉ cần dùng Mangekyo Sharingan ảo thuật đến khống chế hắn a, thực mẹ nó thông minh.
Liền xây dựng một thành phố vàng đi.
Nói liền đi đến chỗ Sengoku lấy thông tin hòn đảo chính phủ đưa cho, bốn người trực tiếp rời đi.
Đi thôi nhỏ Kuina, nhỏ Robin, Nhỏ Makino chúng ta sắp giàu to.
“Tâm tình hôm nay không sai a, lại nghĩ ra chủ ý xấu gì sao.” Makino cười khẽ hô.
Hắc hắc vài hôm nữa liền biết rồi.
“Đại ca, hình như cô nàng kia đợi ngươi.”
Mải nói chuyện Kenji cũng không để ý, mãi đến nhìn lại trước mặt một con thuyền mang tiêu chí, rõ ràng là của Amazon Lily.
Bên cạnh đứng là Boa Hancock không khỏi nhìn như si như mê lấy Kenji.
“Kenji đại nhân.n.n…. Nhân gia nhưng là đợi ngươi rất lâu nha.”
Kenji không khỏi nghẹn họng lại, thầm mắng Luffy, không biết 10 năm sau tên này làm sao đối kháng được loại này dụ hoặc.
Chẳng lẽ nói thật sự bị Enel vụt cho một gậy mất luôn phương diện đó.
“Đẹp quá !!!” Cả đám hải quân bên cạnh trực tiếp hoá đá.
Boa Hancock nhìn cũng không thèm nhìn, chạy vội lại phía Kenji, không nể nang gì túm lấy tay Kenji ôm vào ngực, Makino cùng hai người thần sắc không tự nhiên nhìn lấy Kenji.
“Cái này… !! Ta nói là vừa gặp nàng hai lần các ngươi tin không .”
“Có quỷ mới tin ngươi.”
“Boa Hancock xin hãy tự trọng, ta nhưng là người có gia đình !!” Kenji lẽ thẳng khí hùng nhìn Boa Hancook thần sắc vô cùng nghiêm túc.
“Aiza … Nhân gia sẽ không ngại đấy… Ai bảo nhân gia đẹp !!”
“Oá…. Boa… Samaa……” Cả băng hải tặc cũng không thể tránh thoát được mị lực của nàng tất cả mọi người hô lớn…
Đây chính là tác dụng phụ của Mero Mero No Mi, sau khi ăn sẽ mắc bệnh tự luyến sao.
Haiz,… Chúng ta còn có việc đi trước a..Sau này còn gặp lại, rảnh mà nói a đến Amazon LiLy làm khách.
Kenji cố gạt tay Boa Hancock ra, nhưng…con mẹ nó so với đỉa còn bám dai.!!!
Lại nhìn Boa Hancock, khuôn mặt đỏ bừng đôi măt e lệ chớp chớp như chịu ủy khuất một dạng… Hết cách, Kenji đành nhìn trên thuyền đã đợi sẵn hai người hình thể khổng lồ, là hai đứa em gái Boa Hancock để xin giúp đỡ
“Tỉ tỉ, chúng ta trở về thôi, bà Nyon gọi về sớm.”
“Hai ngươi về thông báo bà Nyon ta không về đâu, từ nay ta không còn là Nữ Vương nữa, Sandersonia từ nay em liền làm Nữ Vương đi.”
“Ngoạ tào !!!, Cái này không khoa học.”
Makino cùng 2 nữ trợn mắt hốc mồm, vứt một đất nước, nói vứt liền vứt.”
“Không được !!! Đại tỉ, hôm nay bắt buộc phải về, muốn từ chức liền về hẳn hoi rồi tính,” Hai người chân thành khuyên thần sắc có chút gấp, Boa Hancock mà rời bỏ Amazon lily coi như xong.
“Không được !!,” Boa Hancock lập tức cự tuyệt, đùa chứ còn lâu.
Kenji bất đắc dĩ thở dài, vậy mà thực sự có dạng này kì hoa, Boa Hancock đẹp không ?? Đẹp, phi thường đẹp… Nhưng mẹ nó ta đang vội đây, chưa hết Makino còn ở có được không.
Nhìn Makino có vẻ như không quan trọng bộ dáng,Kenji thoáng thở phào một phen, trong đầu lại có vô cùng ác độc suy nghĩ, hoặc là nàng đang thử ta… Không đúng Makino là một nữ tử hiền lành, là một đại biểu của hiền thê lương mẫu.
“Boa Hancock a, lần sau gặp lại đi, ta sẽ đi tìm ngươi ta bảo đảm a, thực sự ta còn việc gấp.”
“Không thể mang ta theo sao ? . Nhân gia nhưng là sẽ tưởng niệm ngươi…” Boa Hancock nước mắt tỉ tê bi thương nói.
“Thật mẹ nó còn khóc (°_°”)” Kenji có chút cạn lời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!