Chương 2: Game Đóng Cửa Đệm Nhạc Dạo.
“Oh, Kenji-san, Game đóng cửa rồi ông giữ lại tạo Npc đến bây giờ mới tạo là có chút đáng tiếc sao? Trước đó nhưng là cho ông 100lv để ban phát nhưng ông không có tạo đây…”
“Ha ha, dù sao cũng chỉ còn một chút thời gian nữa không phải sao… Không tạo kì thực thật đáng tiếc.” Kenji mỉm cười một câu, trong phòng này cũng dần dần có người rời đi rồi, chỉ còn Kenji cùng Momonga hai người đang ngồi lấy, Kenji cũng tùy ý bắt truyện mà thôi, bên kia cũng tương tự trả lời lấy.
“A, Kenji-san, ta còn thật chưa biết ông bên ngoài bao nhiêu tuổi đây, ông vẫn luôn thần bí nhất mà, trước chẳng bao giờ thấy cậu nói qua câu gì.”
“Tôi sao? Tôi năm nay 29 tuổi.” Kenji tùy tiện nói số tuổi cho chạc với Momonga mà thôi, nói hẳn ra mình đã hơn 40 có phải hay không quá già.
“Ya, vậy là cùng với tôi luôn rồi, mà… Thật đáng tiếc, đã từng rất vui vậy mà… Herohero là người vừa đến cũng liền đi rồi, bây giờ chỉ còn tôi và ông thôi.” Momonga thở dài một hơi…
“Thật là buồn nha…có lẽ hai ta nên đi tham quan lần cuối cùng Nazarick chứ, Kenji-san.”
Momonga lấy quyền trượng kì lạ vàng kim gỡ xuống mang theo, Kenji cũng không có ý kiến, vẫn tại mỉm cười đi cùng, rời đến hành lang từng cái Npc vẫn tại đi theo cùng lấy, Kenji có thể nhất thanh nhị sở lấy, nhưng Momonga thì không, tại trên đó vẫn chỉ là giao diện game mà thôi, nhưng Kenji lại là người thật giá thật hành động.
Đến đó đại sảnh lớn, Albedo cùng Hana đứng phân biệt hai bên cung kính đứng đó, Hana gặp Kenji một khắc vui sướng nở nụ cười cúi đầu cung kính, đáng tiếc Momonga chỉ thấy Npc bất động đâu.
Momonga lặng yên ngồi trên ghế lớn đang tại kiểm tra cái gì đấy, hẳn là xem thông tin Albedo, đáng tiếc Kenji chính tại ở gần cũng không như nguyên tác thay đổi thành yêu Momonga say đắm, mà đổi con điếm thành trung thành Nazarick tuyệt đối mà thôi, đối cái này kết quả Kenji rất hài lòng.
“Kenji-san, ông không đăng xuât sao? “
“Huh? Tôi sao, tôi muốn đợi đến khi sever game đóng cửa, ông mệt có thể nghỉ ngơi trước a.” Nói là vậy Kenji cũng đang mong thanh niên này đăng xuất đây, nhưng sao được chứ.
“Không được, nếu ông cũng vậy tôi cũng cùng ông đợi đến khi sever đóng cửa a.”
Momonga khẽ lắc đầu hiển nhiên vẫn lưu luyến không bỏ cái này gắn bó lâu năm, Overlord Kenji thật thích cái này nhân vật chính, tuy nhiên có nhiều điều khiến bản thân không đồng ý cho lắm, đã ở đây vậy liền khiến cái này Nazarick xưng bá toàn bộ đi.
Thời gian cứ như vậy điểm mà qua, 00:00:00, 00:00:01…
“Ùy… Tại sao không đăng xuất được…” Kenji giả vờ cau mày một cái, lại liếc về Momonga.
“Đích thật, tại sao vậy, hệ thống bị lỗi sao?? Không đúng… Không mở được menu.”
“…”
“Ông trước thử xem thế nào, thử liên lạc GM cũng không được.”
Momonga trông có vẻ hoảng hốt, Kenji vẫn tại giữ nguyên thái độ mỉm cười không hề quan trọng đến.
“Hai vị chúa tể, hai vị có chuyện gì sao…”
Albedo lên tiếng, Momonga giật mình không nhẹ, vả cứ vậy kịch tính lại như trong cốt truyện sảy ra, Kenji cùng Momonga đến rồi đấu trường tầng 6.
Nhìn đám người đang tại cung kính phủ phục, Kenji trong lòng cũng có chút thích ý.
Bất quá chúa tể chỉ có một vậy hai người đều là chúa tể có chút không quen thuộc.
“Momonga-sama, Kenji-sama xin hãy đưa ra chỉ thi.”
“A. A. Đừng nhìn ta như vậy, hỏi hắn a, ta chỉ đến xem mà thôi.” Kenji ngáp một cái nhìn mọi người khẽ lắc đầu lấy.
“A.a. A quả nhiên là Kenji-sama, ngáp cũng đẹp.” Hana mặt đỏ như gấc, đôi mắt trong veo một vòng si mê ướt át nhìn lấy Kenji.
“E hèm… Hiện tại ta có thông báo đây, Nazarick chỉ có một chúa tể, nhưng lại có đến hai tại đây, vậy ta liền quyết định chia làm hai chế độ đi, ta là bình minh chúa tể quản lý bên ngoài sở vụ thành viên và phát triển, Kenji-san trở thành Hoàng Hôn chúa tể quản lý bóng đêm cũng như phòng thủ và quân đội Nazarick, mọi người có ý kiến gì hiện tại có thể nói.”
“Mệnh lệnh của ngài chính là ý chí của chúng ta, toàn bộ thủ vệ nguyện theo đến hai ngài.” Albedo dẫn đầu, đồng loạt mọi người tỏ rõ thái độ đến.
“Hm… Thật vui vì các ngươi như vậy, Momonga-san, hiện tại ta liền đi nghỉ ngơi trước, có gì ông có thể nói sau.”
“Vậy chúc ông ngủ ngon Kenji-san.”
“Cung tiễn Kenji-sama.”
Kenji mỉm cười một cái sử dụng kia nhẫn trực tiếp dịch chuyển trở về phòng băt đầu ngủ lấy.
Ngốc ở đây cũng đã ba ngày rồi bản đồ hệ thống bán cũng chỉ có 50 điểm tích lũy mà thôi, về những cái kia Momonga hoàn toàn điều khiển từ đầu đến cuối, cũng không có theo nguyên tác mà đổi tên thành Ainz.
Thế giới này lv100 là giới hạn, có hơn 6000 chủng kĩ năng ma pháp, bình thường lv100 có thể dùng tối đa 300 loại, Momonga ngoại lệ có thể sử dụng 718, Kenji thì vô hạn, vận dụng ma thuật chuyển đổi nguyên tố mà thôi. Kenji cũng không phải lv100, lv100 ở thế giới này Kenji có thể đánh nhiều cái. Ma pháp ở đây chia làm 11cấp 1-10 và một cái siêu cấp đạt mốc nhất định mới có thể nhận được đến. Nói đến Hana, hẳn cấp 11 là bình thường đi, S cấp hắc ma pháp cũng không phải cái này thế giới có thể so với.
“Ông đang tập luyện sử dụng ma pháp sao, Momonga?” nhìn trước đó Momonga đang tại vận dụng ma thuật đánh về bù nhìn, Kenji cũng hỏi đến lấy.
“Vâng, Kenji-san, ông không luyện tập thử sao, dù thế nào nó cũng không hiện bảng skill, vận dụng cũng nên quen dần.
“Đơn giản mà Momonga-san, cảm nhận dòng chảy ma thuật, khóa lại mục tiêu cùng ước tính phạm vị ảnh hưởng vậy là được rồi thời gian Cooldown bản thân cũng tự nhận được mà, đây này.”
Nói vừa xong đấy, Kenji tay điểm về phía con bù nhìn, một vòng tròn ma thuật hiển hiện tiếp theo đó, “Đoàng Đoàng” môt tiếng, một tia sét từ hư không bên trên đánh thẳng mà xuống lên đầu con bù nhìn không có nửa điểm lệch lạc.
“Bốp bốp… Ông thật sự có năng khiếu về ma thuật đấy, Kenji-san, thật khó tưởng tượng ông lại như vậy thích ứng nhanh, tôi nhưng mất vài tiếng giành cho việc luyện tập rồi đấy.” Momonga trong khi nói vỗ tay khen ngợi, cũng không phải giả vờ, đối với thành viên trong Guild Momonga luôn dành sự kính trọng nhất định, coi họ là bạn bè, cũng vì thế cũng không có nhiều để ý Kenji hơn mình về khoản khống chế ma pháp.
“Momonga, ông có từng nghĩ lấy tên Nazarick đứng lên đỉnh của cái thế giới này không?”
“Có, ta đã từng như vậy nghĩ quá, chỉ ngay vừa rồi thôi, ta tự hỏi Nazarick là chúng ta 42 thành viên tốn bao công sức gây dựng lên, nếu ta đã có cơ hội đến đây, vậy ta nghĩ nên để Nazarick một lần nữa thức giấc, mang nỗi khiếp sợ cho toàn bộ thế giới.”
Momonga trả lời hùng hồn, ngay cả Kenji còn có chút chột dạ, cái nào 42 thành viên, ta chỉ là tiện nghi mà thôi, sau đó vẫn cười.
“Ha ha ha, nếu vậy chúng ta sẽ đặt kế hoạch rõ ràng, ta muốn tên Nazarick thống trị toàn bộ thế giới.” Kenji cười lớn nhìn Momonga sau đó liền rời đi rồi.
“Kenji-san, nếu đó là ước muốn của ông, vậy ta cũng nên góp sức, hai ta sẽ để cho Nazarick đứng trên đỉnh cái này thế giới, ta hứa với tư cách chủ guild Nazarick.”
Momonga âm thầm thề lấy, đây là người bạn cùng mình ở lại đến cuối cùng, cũng là cùng mình bị kẹt lại thành viên duy nhất.
Kenji tùy tiện đi dạo chính tại Mare đang tại dùng ma thuật lấp đất… Theo đúng nghĩa đen chính là đang đắp mộ, Nazarick chính là một lăng mộ khổng lồ mà.
“Hana !!” Kenji thấp giọng nói một tiếng, ma thuật liên lạc nguyên lý vẫn như HS dxd. Thuận tiện sử dụng không có vấn đề.
“Vâng, ngài có gì căn dặn chúa tể của ta.”
“Ta có chuyện ra ngoài một đoạn thời gian, nếu Momonga có hỏi hãy nói đến.”
“Ngài hộ vệ…”
“Không cần, ta hiện tại liền đi.” Kenji nói xong cắt đứt liên lạc, biến mất trong màn đêm rồi, xuất hiện lần nữa chính tại vài dặm sau đó, Kenji cũng không có biến thành hình dáng nhân loại, vẫn để mặc kệ đôi tai ở đó, Kenji thấy vậy mới thoải mái, đây là cảm giác từ lâu rồi, có lẽ vậy nên Yasaka cùng Kunou trừ phi ra ngoài đều để nguyên tai cùng đuôi đi.
Kenji cũng không cần cất làm gì cả, thế giới này Kenji đã đủ sức đi ngang.
Âm dương độn vận chuyển đến, xuât hiện trước mặt Kenji là một chi hắc mã cơ thể mọc ra từng thớ vảy vô cùng bá khí, trên đầu vẫn tồn tại hai chiếc sừng nhọn, Kenji không có chần chờ, một bộ áo choàng đen mặc lên người nhảy lên hắc mã phi thẳng phía trước mà đi.
“Oh, Kenji-san, Game đóng cửa rồi ông giữ lại tạo Npc đến bây giờ mới tạo là có chút đáng tiếc sao? Trước đó nhưng là cho ông 100lv để ban phát nhưng ông không có tạo đây…”
“Ha ha, dù sao cũng chỉ còn một chút thời gian nữa không phải sao… Không tạo kì thực thật đáng tiếc.” Kenji mỉm cười một câu, trong phòng này cũng dần dần có người rời đi rồi, chỉ còn Kenji cùng Momonga hai người đang ngồi lấy, Kenji cũng tùy ý bắt truyện mà thôi, bên kia cũng tương tự trả lời lấy.
“A, Kenji-san, ta còn thật chưa biết ông bên ngoài bao nhiêu tuổi đây, ông vẫn luôn thần bí nhất mà, trước chẳng bao giờ thấy cậu nói qua câu gì.”
“Tôi sao? Tôi năm nay 29 tuổi.” Kenji tùy tiện nói số tuổi cho chạc với Momonga mà thôi, nói hẳn ra mình đã hơn 40 có phải hay không quá già.
“Ya, vậy là cùng với tôi luôn rồi, mà… Thật đáng tiếc, đã từng rất vui vậy mà… Herohero là người vừa đến cũng liền đi rồi, bây giờ chỉ còn tôi và ông thôi.” Momonga thở dài một hơi…
“Thật là buồn nha…có lẽ hai ta nên đi tham quan lần cuối cùng Nazarick chứ, Kenji-san.”
Momonga lấy quyền trượng kì lạ vàng kim gỡ xuống mang theo, Kenji cũng không có ý kiến, vẫn tại mỉm cười đi cùng, rời đến hành lang từng cái Npc vẫn tại đi theo cùng lấy, Kenji có thể nhất thanh nhị sở lấy, nhưng Momonga thì không, tại trên đó vẫn chỉ là giao diện game mà thôi, nhưng Kenji lại là người thật giá thật hành động.
Đến đó đại sảnh lớn, Albedo cùng Hana đứng phân biệt hai bên cung kính đứng đó, Hana gặp Kenji một khắc vui sướng nở nụ cười cúi đầu cung kính, đáng tiếc Momonga chỉ thấy Npc bất động đâu.
Momonga lặng yên ngồi trên ghế lớn đang tại kiểm tra cái gì đấy, hẳn là xem thông tin Albedo, đáng tiếc Kenji chính tại ở gần cũng không như nguyên tác thay đổi thành yêu Momonga say đắm, mà đổi con điếm thành trung thành Nazarick tuyệt đối mà thôi, đối cái này kết quả Kenji rất hài lòng.
“Kenji-san, ông không đăng xuât sao? “
“Huh? Tôi sao, tôi muốn đợi đến khi sever game đóng cửa, ông mệt có thể nghỉ ngơi trước a.” Nói là vậy Kenji cũng đang mong thanh niên này đăng xuất đây, nhưng sao được chứ.
“Không được, nếu ông cũng vậy tôi cũng cùng ông đợi đến khi sever đóng cửa a.”
Momonga khẽ lắc đầu hiển nhiên vẫn lưu luyến không bỏ cái này gắn bó lâu năm, Overlord Kenji thật thích cái này nhân vật chính, tuy nhiên có nhiều điều khiến bản thân không đồng ý cho lắm, đã ở đây vậy liền khiến cái này Nazarick xưng bá toàn bộ đi.
Thời gian cứ như vậy điểm mà qua, 00:00:00, 00:00:01…
“Ùy… Tại sao không đăng xuất được…” Kenji giả vờ cau mày một cái, lại liếc về Momonga.
“Đích thật, tại sao vậy, hệ thống bị lỗi sao?? Không đúng… Không mở được menu.”
“…”
“Ông trước thử xem thế nào, thử liên lạc GM cũng không được.”
Momonga trông có vẻ hoảng hốt, Kenji vẫn tại giữ nguyên thái độ mỉm cười không hề quan trọng đến.
“Hai vị chúa tể, hai vị có chuyện gì sao…”
Albedo lên tiếng, Momonga giật mình không nhẹ, vả cứ vậy kịch tính lại như trong cốt truyện sảy ra, Kenji cùng Momonga đến rồi đấu trường tầng 6.
Nhìn đám người đang tại cung kính phủ phục, Kenji trong lòng cũng có chút thích ý.
Bất quá chúa tể chỉ có một vậy hai người đều là chúa tể có chút không quen thuộc.
“Momonga-sama, Kenji-sama xin hãy đưa ra chỉ thi.”
“A. A. Đừng nhìn ta như vậy, hỏi hắn a, ta chỉ đến xem mà thôi.” Kenji ngáp một cái nhìn mọi người khẽ lắc đầu lấy.
“A.a. A quả nhiên là Kenji-sama, ngáp cũng đẹp.” Hana mặt đỏ như gấc, đôi mắt trong veo một vòng si mê ướt át nhìn lấy Kenji.
“E hèm… Hiện tại ta có thông báo đây, Nazarick chỉ có một chúa tể, nhưng lại có đến hai tại đây, vậy ta liền quyết định chia làm hai chế độ đi, ta là bình minh chúa tể quản lý bên ngoài sở vụ thành viên và phát triển, Kenji-san trở thành Hoàng Hôn chúa tể quản lý bóng đêm cũng như phòng thủ và quân đội Nazarick, mọi người có ý kiến gì hiện tại có thể nói.”
“Mệnh lệnh của ngài chính là ý chí của chúng ta, toàn bộ thủ vệ nguyện theo đến hai ngài.” Albedo dẫn đầu, đồng loạt mọi người tỏ rõ thái độ đến.
“Hm… Thật vui vì các ngươi như vậy, Momonga-san, hiện tại ta liền đi nghỉ ngơi trước, có gì ông có thể nói sau.”
“Vậy chúc ông ngủ ngon Kenji-san.”
“Cung tiễn Kenji-sama.”
Kenji mỉm cười một cái sử dụng kia nhẫn trực tiếp dịch chuyển trở về phòng băt đầu ngủ lấy.
Ngốc ở đây cũng đã ba ngày rồi bản đồ hệ thống bán cũng chỉ có 50 điểm tích lũy mà thôi, về những cái kia Momonga hoàn toàn điều khiển từ đầu đến cuối, cũng không có theo nguyên tác mà đổi tên thành Ainz.
Thế giới này lv100 là giới hạn, có hơn 6000 chủng kĩ năng ma pháp, bình thường lv100 có thể dùng tối đa 300 loại, Momonga ngoại lệ có thể sử dụng 718, Kenji thì vô hạn, vận dụng ma thuật chuyển đổi nguyên tố mà thôi. Kenji cũng không phải lv100, lv100 ở thế giới này Kenji có thể đánh nhiều cái. Ma pháp ở đây chia làm 11cấp 1-10 và một cái siêu cấp đạt mốc nhất định mới có thể nhận được đến. Nói đến Hana, hẳn cấp 11 là bình thường đi, S cấp hắc ma pháp cũng không phải cái này thế giới có thể so với.
“Ông đang tập luyện sử dụng ma pháp sao, Momonga?” nhìn trước đó Momonga đang tại vận dụng ma thuật đánh về bù nhìn, Kenji cũng hỏi đến lấy.
“Vâng, Kenji-san, ông không luyện tập thử sao, dù thế nào nó cũng không hiện bảng skill, vận dụng cũng nên quen dần.
“Đơn giản mà Momonga-san, cảm nhận dòng chảy ma thuật, khóa lại mục tiêu cùng ước tính phạm vị ảnh hưởng vậy là được rồi thời gian Cooldown bản thân cũng tự nhận được mà, đây này.”
Nói vừa xong đấy, Kenji tay điểm về phía con bù nhìn, một vòng tròn ma thuật hiển hiện tiếp theo đó, “Đoàng Đoàng” môt tiếng, một tia sét từ hư không bên trên đánh thẳng mà xuống lên đầu con bù nhìn không có nửa điểm lệch lạc.
“Bốp bốp… Ông thật sự có năng khiếu về ma thuật đấy, Kenji-san, thật khó tưởng tượng ông lại như vậy thích ứng nhanh, tôi nhưng mất vài tiếng giành cho việc luyện tập rồi đấy.” Momonga trong khi nói vỗ tay khen ngợi, cũng không phải giả vờ, đối với thành viên trong Guild Momonga luôn dành sự kính trọng nhất định, coi họ là bạn bè, cũng vì thế cũng không có nhiều để ý Kenji hơn mình về khoản khống chế ma pháp.
“Momonga, ông có từng nghĩ lấy tên Nazarick đứng lên đỉnh của cái thế giới này không?”
“Có, ta đã từng như vậy nghĩ quá, chỉ ngay vừa rồi thôi, ta tự hỏi Nazarick là chúng ta 42 thành viên tốn bao công sức gây dựng lên, nếu ta đã có cơ hội đến đây, vậy ta nghĩ nên để Nazarick một lần nữa thức giấc, mang nỗi khiếp sợ cho toàn bộ thế giới.”
Momonga trả lời hùng hồn, ngay cả Kenji còn có chút chột dạ, cái nào 42 thành viên, ta chỉ là tiện nghi mà thôi, sau đó vẫn cười.
“Ha ha ha, nếu vậy chúng ta sẽ đặt kế hoạch rõ ràng, ta muốn tên Nazarick thống trị toàn bộ thế giới.” Kenji cười lớn nhìn Momonga sau đó liền rời đi rồi.
“Kenji-san, nếu đó là ước muốn của ông, vậy ta cũng nên góp sức, hai ta sẽ để cho Nazarick đứng trên đỉnh cái này thế giới, ta hứa với tư cách chủ guild Nazarick.”
Momonga âm thầm thề lấy, đây là người bạn cùng mình ở lại đến cuối cùng, cũng là cùng mình bị kẹt lại thành viên duy nhất.
Kenji tùy tiện đi dạo chính tại Mare đang tại dùng ma thuật lấp đất… Theo đúng nghĩa đen chính là đang đắp mộ, Nazarick chính là một lăng mộ khổng lồ mà.
“Hana !!” Kenji thấp giọng nói một tiếng, ma thuật liên lạc nguyên lý vẫn như HS dxd. Thuận tiện sử dụng không có vấn đề.
“Vâng, ngài có gì căn dặn chúa tể của ta.”
“Ta có chuyện ra ngoài một đoạn thời gian, nếu Momonga có hỏi hãy nói đến.”
“Ngài hộ vệ…”
“Không cần, ta hiện tại liền đi.” Kenji nói xong cắt đứt liên lạc, biến mất trong màn đêm rồi, xuất hiện lần nữa chính tại vài dặm sau đó, Kenji cũng không có biến thành hình dáng nhân loại, vẫn để mặc kệ đôi tai ở đó, Kenji thấy vậy mới thoải mái, đây là cảm giác từ lâu rồi, có lẽ vậy nên Yasaka cùng Kunou trừ phi ra ngoài đều để nguyên tai cùng đuôi đi.
Kenji cũng không cần cất làm gì cả, thế giới này Kenji đã đủ sức đi ngang.
Âm dương độn vận chuyển đến, xuât hiện trước mặt Kenji là một chi hắc mã cơ thể mọc ra từng thớ vảy vô cùng bá khí, trên đầu vẫn tồn tại hai chiếc sừng nhọn, Kenji không có chần chờ, một bộ áo choàng đen mặc lên người nhảy lên hắc mã phi thẳng phía trước mà đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!