Nhỏ đáng ghét,tôi thích cậu
C4: Lớp học
Trong lớp, tụi nó cũng chẳng ngoan gì, phá hết người này đến người khác. Chơi game, ăn vặt, làm việc riêng quá trời. Băng Tâm đang đọc sách ngon lành thì có tiếng người gọi:
– Nè, bạn ơi, bạn
– Hử- Tâm ngưởng mặt lên
-Bạn tên gì?
-Thế lúc tôi giới thiệu tên tai cậu để trên trời à?
-Tôi không nghe thấy
\”Mới ngày trước còn cảm ơn tôi sao giờ quên rồi,huhu\”- Phong nghĩ
-Điếc thật rồi, tôi nói to thế mà, haizzz, lớp này nhiều đứa bị tật thật,không biết đây là cái lớp hay trại trẻ khuyết tật nữa, tôi tên Băng Tâm
-Ừm, tôi là Thượng Phong- Phong nói giọng hơi buồn vì bị chê (tội anh nhỉ, làm việc tốt mà hông đc báo đáp)
– À cậu là cái tên đi cùng Thiên Bảo phá bạn tôi đó hả? Cậu có dở người như hắn không để tôi tránh chứ tôi sợ bị lây bệnh điên lắm, đừng có dụ dỗ tôi vào hội của mấy người, tôi hiền lắm (Chị mà hiền chắc chẳng ma nào dữ)
-Ừm, mà tôi không bị điên đâu nên cậu đừng sợ, huhu- Phong nói giọng tủi thân
-Tôi tạm tin cậu bởi vì tôi là người hòa đồng thân thiện mà, thế cậu kêu tôi có chuyện gì?
-Tôi muốn đc làm bạn với cậu
-Cũng được thôi, nhưng đừng dụ dỗ tôi đấy
-Ừ, tôi hứa, cảm ơn nha, yeah- Phong nói với giọng vui mừng
-Sảng à
(Tác giả quên chưa nói, Lâm ngồi với Di, Tâm ngồi với Phong nha)
Trở về với nó, nó đang ngồi học rất là ngoan luôn. Vừa lướt face, vừa ăn vặt (ngoan ghê). Nó ăn rất ngon lành, lướt face cũng rất tích cực. Nick face của nó có nhiều người theo dõi lắm đó (chắc toàn trai không á). Nó đang rất vui nhưng có người thì rất tức giận (là ai đó nhể?)
-Nè, cô có thôi đi không, ăn như vậy sao mà tôi tập trung được
-Ủa, kỳ quá à, tôi ăn thì có liên quan gì đến họ hàng tổ tiên nhà anh đâu mà anh cấm tôi
-Cô ăn như bò rống, vậy sao tôi chịu nổi
-Tôi ăn sao thì kệ tui chớ, mắc mớ gì anh cứ xía mỏ vào vậy
-Cô…
-Dưới kia sao ồn quá vậy- Cô giáo nói
-Thưa cô, bạn Nhi ăn vụng trong lớp- Bảo trả lời với giọng gian xảo
-Nhi đứng lên ra đứng ngoài cửa lớp cho tôi, về nhà chép phạt 50 lần bài học hôm nay, mai nộp
-Thôi mà cô, sao em chép nổi, huhu
-Không thôi gì hết, ra ngoài cho tôi, hay là em muốn gọi phụ huynh lên uống trà với tôi
-Dạ thôi, em ra, em ra, hìhì- Nó nói với giọng cay đắng rồi quay lại nghiến răng nói: \”Nhớ cái mặt anh đó, đồ hèn\”
-Tất nhiên rồi, tôi ko nhớ mặt tôi thì nhớ mặt ai, haha- Hắn cười khoái chí
Di vẫn đag ngồi chơi game mà không biết chuyện gì hết (Di là 1 game thủ đó nha, chơi game hơi bị đỉnh đó)
-Nè, cậu đang chơi game gì vậy- Lâm tò mò
-DD tank- Di vẫn chúi mặt vô điện thoại
-Hay ko?
-Cậu tên gì vậy?- Lâm hỏi
-Tuệ Di
-Vậy…- Lâm chưa nói hết câu Di đã chửi:
-Sao cậu hỏi nhiều vậy, để im cho tôi chơi coi, sao con trai gì mà nói nhiều thế, có phải là con trai không thế, phiền thật
-Xin lỗi- Lâm im lặng 1 hồi rồi lại hỏi (lắm mồm thiệt)
-Tôi có thể làm bạn của cậu đc không?
-Được
-Vậy cho tôi chơi game chug với cậu nha
-Cứ tự nhiên
Vậy là ai làm việc nấy, Tâm thì đọc sách, Di thì chơi game, Nhi thì ăn vụng ngoài cửa lớp (vừa nãy nó may lấy được ít đồ ăn nên… lấy nhanh thế). Nói chug trò làm việc riêng của trò, cô giảng bài của cô, cho đến hết tiết
——————————————————————————————————-
Cho tui cái nhận xét đi mà, cần lắm luôn đó
Cảm nhận của mí bạn thế nào?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!