Nhỏ Xấu Xí,Cô Là Ai?
Chương 5
Hắn ta khẽ lướt nhìn sang nó rồi cười khẩy,rồi bất ngờ hắn ghé sát mặt của mình vào tai nó nói nhỏ:
– Đừng có nhìn tôi nữa!Trông cô cứ như biến thái vậy đó.
Hắn ta có biết mình đang nói gì không?Nó đã định lao vào cho hắn một trận nhừ từ rồi nhưng nhớ lại là mình đang trong vai một cô gái xấu xí chứ không phải là nàng công chúa được mọi người khen ngợi như trước kia nữa.Nó nhịn…nó nhịn.Nó khẽ liếc sang cái bảng tên của hắn:
– “trần bảo minh ư?Được rồi..hãy đợi đi rồi chị sẽ cho cưng nếm mùi vị đau khổ”_Nó cười đắc chí
Chiếc xe bus dừng lại rồi hắn lao nhanh ra khỏi xe bus,thấy vậy nó cũng xuống theo rồi đi sau lưng hắn để đến trường,nhưng mà…thấy hắn vẫn cứ đi mãi mà không thấy cổng trường đâu,liệu nó có đi theo đúng người và hắn có đi đúng đường không đây.
Bảo Minh có cảm giác như mình bị theo dõi liền quay đầu lại xem,thì ra là cô gái xấu xí trên xe bus đã nhìn lén mình:
– Cô gái xấu xí…cô muốn gì mà lại đi theo tôi?
– Tôi đi đường tôi,anh đi đường anh thì liên quan gì nhau mà anh hỏi
Ôi trời!Ngoại hình thì đã thay đổi 360 độ vậy mà tính khí nói chuyện vẫn vậy thôi.Cảm thấy có gì đó sai sai nên nó liền thay đổi lại là một cô gái tuy xấu xí nhưng lại rất hiền lành,nhã nhặn,tốt bụng….đó là hình tượng nó muốn xây dựng cho nhân vật mà nó muốn đóng giả.Nó liền sửa lại cách ăn nói ngay:
– À…tôi không biết mình đã làm phiền anh!
Hắn cảm thấy tốt hơn hết thì nó chuyện y như lúc đầu sẽ tốt hơn đó.
Bảo Minh lúc này mới để ý bộ đồng phục trên người nó,anh ta đoán đây chính là học sinh mới rồi và đang đi theo anh để đến trường.
– Cô đang tìm trường Glendowie đúng không?Và vì vậy mới đi theo tôi.
– Đúng vậy đó,anh có thể chỉ có tôi được không?
– Được thôi!Cô đi hướng ngược lại khoảng 20 phút thì đến trường Glendowie.Tôi là học sinh đang cúp học thì cô đi theo làm gì?
Nó há hốc mồm nhìn hắn ta,thì ra từ nãy đến giờ nó đi theo một tên trốn học.Biết như vậy thà là đi chung xe với Duy cho rồi.Nó bắt chiếc taxi đến trường,nhưng trước đó không quên liếc hắn ta một cái rồi mới đi.
Đến được trường Glendowie nó mừng muốn khóc,đi vào trường thì nó chỉ thấy loáng thoáng vài người,chắc là đã vô lớp hết rồi.Nó đảo mắt nhìn quanh các dãy lớp học,nhiều dãy thế này thì làm sao tìm ra dãy lớp 12 đây?
Ngay lúc nó đang rối não thì một tên con trai đụng trúng nó,may mắn là nó đứng vững nếu không thì cũng được một vé té chổng mông hôn đất mẹ rồi.
Nó quay người lại nhìn tên vừa đụng mình,hắn ta đã không xin lỗi mà còn xem như không có chuyện gì nữa.Khiến nó tức điên lên rồi quát lớn:
– Tên ôn dịch kia!Đứng lại đó.
Hắn nghe giọng nói quen quen liền quay lại ngay,nhưng đến khi hắn quay lại nhìn thì mới biết đời có ai hiểu được chữ ngờ.Giọng nói thì quen nhưng khuôn mặt thì khác xa…Hắn nhìn nó từ đầu đến chân rồi hỏi:
– Tên gì?
Nó ấp úng trả lời vì không thể nào nói tên thật của mình ra được,nó nghĩ ngay đến một cái tên rồi nói:
– Tên tôi là Thanh Vi.
– Thanh Vi?
– Đúng vậy_Nó trả lời một cách chắc nịch.
– Được,khá lắm!chuẩn bị tinh thần đi.
Hắn quăng cho nó một lời cảnh cáo rồi quay người bước đi thật nhanh,còn nó thì chỉ biết dùng chân đạp mạnh xuống sàn để xả stress,nào ngờ một bạn nữ đứng phía sau nó khó chịu nói.
– Con nhỏ này…tránh ra coi,không đi thì để người khác đi_Hương Ly ơi là Hương Ly,mới chuyển trường đến mà đã hổ báo rồi sao?
Nó nhận ra con bạn thân đang đứng trước mặt mình,nhưng không lẽ cả Ly cũng không nhận ra nó sao?
– Ly…Tao là Thanh nè!Không nhận ra sao?
– Mày muốn chết hay sao?_Hương Ly nổi điên lên vì một đứa xấu xí lại dám nhận mình là Thanh Thanh bạn mình_Mày là ai?Dám giả mạo bạn tao.Đúng là không biết đều mà.
Nó im lặng và không nói gì thêm nữa,thì lúc đó Thanh Duy đang chạy ra,khi nhìn thấy Hương Ly đang định đánh chị mình thì cậu liền chạy bán sống bán chết để ngăn lại trước khi cô ta đánh chị gái mình.
– Hương Ly…dừng lại!Không được đánh đại tỉ tôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!