Nhóc À! Anh Chấm Nhóc Òi - Chương 20: Đừng khóc! Em khóc sẽ có người đau
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Nhóc À! Anh Chấm Nhóc Òi


Chương 20: Đừng khóc! Em khóc sẽ có người đau


– Vợ à~ Anh sai rồi! Anh biết anh sai rồi mà

Anh nằm sấp trên giường ôm chặt chân cậu, còn cậu thì…. Haizz đương nhiên là rất giận anh rồi! Còn lý do á hã? Muốn biết lắm phải hông?

—– Tua lại hôm qua —–

8h:AM Trong căn biệt thự đã có cái đồng hồ vang cả xóm rồi. Giọng ai á? Hào đập gái nhà ta chứ ai nữa.

– Dương Hạo chết đi cho tôi!

Anh thở dài ôm chặt cậu:

– Rồi rồi anh xin lỗi em được chưa? Không bắt em học khuya nữa.

Cậu nắm tai anh kéo mạnh:

– Buông ra để tôi thay đồ trễ rồi!!!

Anh lật đật thả cậu ra, cậu tức tốc lấy đồng phục quăng qua cho anh. Cầm đồ mình chạy vào phòng tắm. 15’p Sau cả hai nhanh chân chạy ra ngoài xe, mất 15’p nữa để cãi nhau vì vụ xe.

– Tôi muốn đi xe hơi

Anh bực mình nhưng cố kìm nén:

– Môtô nhanh hơn.

Cậu dậm chân bịch bịch:

– Tôi đi xe hơi

Anh siết chặt tay đập mạnh vào cửa xe hơi:

– Thích thì em đi một mình đi

Cậu ngạc nhiên nhìn anh, cúi mặt vài giây rồi quay người bỏ đi:

– Ừ

Lúc anh nhận ra ý thức thì cậu đã đi mất rồi, anh cuống cuồng leo lên chiếc Moto đen mà chạy đi tìm cậu. Chạy vào cái hẻm nhỏ mà anh và cậu hay đi chung thì thấy cậu đang ngồi vuốt con chó nhỏ lông xù. Mắt đỏ đến nổi sưng lên, anh cảm thấy có lỗi vì lớn tiếng với cậu.

– Hào!

Cậu thả con chó xuống ngước mắt nhìn anh, quay lưng bước đi. Anh hối hã dựng xe xuống chạy theo nắm tay cậu kéo lại.

– Anh xin lỗi.

Cậu giựt tay lại xoa xoa chỗ bị anh nắm:

– Xin lỗi anh tôi trễ học rồi phiền anh tránh ra!

Anh vòng tay qua eo cậu kéo lại ôm chặt:

– Anh biết lỗi rồi mà! Học xong anh sẽ dẫn em đi ăn thỏa thích chịu không?

Nghĩ đồ ăn có thể mua chuộc được cậu chắc? Xin lỗi nha…. Anh đoán đúng rồi đấy.

-…

Anh xoa xoa đầu cậu:

– Đi học nào trễ rồi!

Cậu ngoan ngoãn lên xe anh ngồi để anh chở, đi tới trường lúc này cũng 9h rồi! Anh ngồi xuống để cậu leo lên lưng anh cõng. Tới lớp anh để cậu xuống, bị thầy la một trận viết thêm cái bản kiểm điểm đứng ngoài lớp cả tiết mới được vào lớp. Bất công quá mà~ Lúc vào lớp thì cũng đã ra chơi rồi, cậu đặt mông xuống ghế nằm dài lên bàn học, tay đút vào hộc bàn mò qua mò lại. Ngước dậy nhìn thấy anh ra nhận thư của bạn gái nào đó rồi để trước mặt cậu. “ À à thì ra là thư tình của chồng bà mà “ Cậu nắm chặt lá thư trong tay, đập mạnh xuống bàn:

– Dương Hạo, không xem sao!?

Anh đang nằm mà giật mình bật dậy nhìn cậu:

-???

Cậu xoa xoa tay tại đập xuống có hơi đau ( Úi’ss làm màu cho dữ vào):

– Kim Lộc lớp kế bên gửi cho anh, sướng ha! Thích ha! Nhiều người thương ghê ha! GHEN tị với anh ghê.

Anh cười lớn vò lá thư rồi quăng vào hộc bàn:

– Vợ à đừng giận anh nữa.

——- Tua đến ra về ——-

Anh và cậu ngồi trong quán kem, ăn kem rất ngon lành nga~ Cậu múc muỗng kem quơ quơ trước mặt anh nhưng mà anh nhìn ra cửa sổ kia kìa. Cậu có tính tò mò rất cao luôn nhìn theo anh, thấy anh đang nhìn cô gái lúc sáng gửi thư cho anh nha~ cậu mất hứng ăn đứng lên định bỏ về nhưng bị anh kéo lại.

– Sao vậy bảo bối?

Cậu liếc mắt đi chỗ khác:

– Đi về!

Anh nhìn xuống ly kem cậu:

– Em còn ăn chưa xong.

Cậu đứng lên bỏ ra ngoài:

– Mất hứng không muốn ăn nữa! Về.

—— Về nhà ——

– Vợ à~ Anh sai rồi! Anh biết anh sai rồi mà.

Cậu gật đầu vài cái rồi nằm xuống trùm mền lại:

– Ừ em muốn ngủ!

Cậu bây h có cảm giác sợ hãi, sợ mất anh. Sợ anh thích người khác! Cậu sẽ ra sao nếu anh bỉ rơi cậu đây?

======================================================================

Đt ta bị thầy tịch thu xin lỗi mấy nàng nha~ TT

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN