Nhok con à em nghịch quá rồi - Chương 15: Khách đến nhà là người ....(2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
337


Nhok con à em nghịch quá rồi


Chương 15: Khách đến nhà là người ....(2)


Hèn gì cái nhà hàng , cửa hàng, nhân viên giao hàng… nào đến đây cũng liệt kê cái gia đinh này vào dach sách đen nếu xui xẻo đến lần sau phải cẩn thận…

” Chính cái nhà này đã tạo ra thằng con trai “người rừng nhà mình đấy sao…”

‘….””

Hai vị khách chỉ biết thở dai tiếc nuối ” Nếu ngày đó họ không gửi con trai họ lại đây thì thằng con mình đău ra nông nỗi này….”

Cùng lúc đó ở trong nhà…

” Ý hình như có ai bấm chuông cửa thì phải? Có phải thần kinh không mà đi bấm chuông vào giờ này trong lúc trận chiến đang diên ra cam go ác liệt thế cơ chứ không thấy người ta đang vì sự nghiệp cứu nước quên mình sao…” Mẹ nó đứng chửi rất hăng..

” Đúng đấy mẹ nhỉ người ta đang vì sự nghiệp cao cả như thế mà lại đến phá đám thật là vô duyên để con ra xem là đứa nào…” Nó cũng hùa vào nốt..

Ba nó ở bên chỉ biết thở dài bâr lực…

Lúc đó hai vị khách ngoài kia đang là mồi ngon cho mấy “chú” muỗi dễ thương vừa đập vừa nhay để đuổi muỗi nhìn như tâm thần trốn trại…

Nó vừa chạy ra dến cửa vừa vác theo cái roi mây đập chuột bộ dạng còn điêu ngoa hơn mấy mụ bán cá ngoài chợ vừa mở cửa vừa nói..

– Đứa nào dám đến đây phá hoại hạnh phúc gia đình bà, phá hoại hòa bình an ninh nhà bà …. BÀ THIẾNNNNNN….

Khách ” Cạn ngôn CMNR…”

Vừa la xong nó vừa ngoảnh mật sang liền thấy hai con tắc kè hoa .. à nhầm đôi vợ chồng khoảng tuổi tứ tuần ăn mặc sặc sỡ lòe loẹt

Thiên Nhi : Quạc …. Quác … Quác….
Mấy con quạ cứ thi nhau bay lượn trên đầu con tâm thần nào đó bỗng nhiên nó thay đổi sắcă mặt tay bắt mặt mừng bắt chuyện với hai vị khách kia:

– Ahaha!… mở màn là một tràng cười gượng

– Ahaha! Hai bác là ai vậy nhỉ cháu nhìn hai bác cháu thấy quen lắm luôn ý..

– ( cạn ngôn vs đứa cháu ) à.. ờ chào Tiểu Nhi sau 5 năm không gặp độ điên của cháu chỉ có tăng chứ khong có giảm nhỉ…

– À vâng vâng bác là ai mà biết rõ về cháu thế ạ…

– Là GÌ MÀY ĐÂY CON Ạ …- GÌ NÓ GẦM LÊN..

– HẢ GÌ SAO ÔI CHÁU MỜI GÌ VÀO NHÀ GÌ MÀ CHÁU CỨ TƯỞNG AI À CÃ DƯỢNG NỮA Ạ….

( CÒN TIẾP)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN