Những Câu Chuyện Đáng Yêu!! [Đoản Văn] - Chương 3: Dù gì cũng thấy hết rồi ! Chịu trách nhiệm đi chứ!!??
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Những Câu Chuyện Đáng Yêu!! [Đoản Văn]


Chương 3: Dù gì cũng thấy hết rồi ! Chịu trách nhiệm đi chứ!!??


Cậu_một lớp trưởng cá tính. Trước mặt giáo viên là ngoan hiền, gương mẫu. Sau lưng giáo viên lại là chủ tịch hội ăn chơi, đàn đúm của lớp. Vì thế ai cũng yêu quý cậu, à không…trừ những thành phần thuộc loại thanh niên chăm học.

Cô_lớp phó kỉ luật. Một phần là thiên thần, phần còn lại là ác quỷ, theo như cậu nghĩ là thế! Ai đời nào lớp phó kỉ luật lại đi đánh nhau vì một cái hành vi cỏn con vi phạm nội quy nhà trường.

Cái bọn này! Lớn lắm rồi, sắp ra trường. Ấy thế mà lại giống cái tụi trẻ trâu, ý chỉ là để lại ít kỉ niệm cho ngôi trường này. Anh chị lại là thành phần chưa yêu…yêu mà không dám nói.

Và sau đây, câu chuyện xin được phép bắt đầu.

^^. Một buổi sáng mát mẻ ở ngôi trường trung tâm thành phố

Thằng lớp trưởng thay vì nắm áo con lớp phó kỉ luật cậu lại đi nắm váy người ta, thế là ăn ngay cú đá thần sầu

-“Chuyện gì?”_đứa nào mới bị kéo váy vội chỉnh lại trang phục mà quên chỉnh lại khuôn mặt vẫn đang đỏ choét.

Cậu gãi đầu, lôm khuôm ôm sàn bò đậy

-“Lát sau tan trường, cậu đến nhà mình lấy hồ sơ chỉ tiêu của lớp nha”

-“Ờ, giờ thì phén nhanh đi cho bà con có tâm học hành”

-“Ok, cậu thích thì mình chiều”

Tan trường, cậu bóng nhanh như chó..à nhầm..như gió để về nhà. Đợi mãi chẳng thấy bóng dáng con lớp phó kỉ luật đâu cả. Ai đó buồn rười rượi….

Mới đó trời đã tối, cậu vội đi tắm.

Chuông cửa vang lên, không ai mở cửa, phòng tắm cách âm rất tốt à nha~~

Đành vậy, tự tiện vào nhà chắc cũng không sao. Ai đó đột nhập vào nhà người ta một cách công khai

Cậu tắm xong, quấn ngang thân dưới bằng một cái khăn, tay lau những cọng tóc ướt trên đầu. Chiếc khăn được quàng qua cổ, tay cậu lấy đồ từ một cái tủ gần đấy.

Nhận thấy có người đang nhìn, cậu quay thoắt người, chiếc khăn quấn phần dưới sẵn tiện rơi xuống

Oh lala!!

-“Này, mau mặc đồ vào đi”_cô nhìn thấy cảnh thanh xuân của người ta vẫn bình thản lên tiếng

Cậu đỏ mặt vội lấy khăn che đi

-“Cậu…Ra ngoài cho tôi”

Cô quay lưng bước đi, nhưng lập tức bị cậu giữ lại ép vào sát tường.

-“Dù gì cũng thấy hết của tôi rồi! Cậu chịu trách nhiệm đi chứ!”_cậu ghé sát mặt lại gần mặt cô

Vẫn giữ thân thể đó, cậu cười nhìn cô đỏ mặt

-“Tại sao chứ!”

-“Tại vì tôi rất thích cậu”

-“Ờ..à..ừm..tôi..cũng..”

Câu nói của cô bị chặn bởi nụ hôn ấm áp từ cậu

Cô càng lúng túng

-“Tôi..tôi..cũng..r..rất..th..thích cậu”

-“Được rồi, về sắp xếp hành lí về Mỹ”

-“Làm gì?”

-“Ra mắt ba mẹ của tôi và em. Chúng ta không phải đã có hôn ước rồi sao!?”

Cô cứ ngớ ra không hiểu gì, cậu cười khổ

-“Bây giờ em định về thu xếp quần áo rồi sang Mỹ hay ở đây động phòng trước”

Nói xong cậu đẩy người cô nằm dài trên chiếc giường, mặt cô càng thêm đỏ

-“Được được, em về..em về “

Cô phá cửa bằng một cú đá chân, vừa ngại ngùng vừa vui. Cũng nhờ chuyện này mà cô không cần tỏ tình, haha. Nhưng mà sau này cô nhất định sẽ không bao giờ dám tự tiện vào nhà người ta lần nào nữa. Huhu, thấy hết rồi.

Sau khi thấy bóng dáng cô ra ngoài cậu thở hắc một hơi. Trời ạ! Lúc cô vào, cậu thật sự ngại đến nổi muốn độn thổ, nhưng vì sự nghiệp kiếm con dâu cho mẹ…Thôi tiêu rồi, cậu chưa mặc đồ…lúc nãy ngại quá quên bẽng chuyện đó….

__________________0o0____________________

Gin: =.= Hai anh chị này buồn cười thật

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN