Những câu chuyện Kinh Dị ngắn | Horror Series
Chương 21: Thảm sát tại Hidakawa [Phần Cuối]
Các học sinh lớp 11C cho biết trước đây vào những ngày có tiết Toán, nữ sinh này không hiểu vì sao lại bắt đầu có những triệu chứng nôn mửa và sợ hãi mỗi khi đối diện trực tiếp với giáo viên dạy Toán của lớp, việc này chỉ được kéo lên đỉnh điểm khi cô bé đột nhiên ngất xỉu vào trước ngày thi cuối kỳ.
Vào thời điểm đó bệnh viện cho biết cô bé đã mang thai được hơn 6 tháng, vì vậy bệnh viện không thể nào tiến hành phá thai được vì rủi ro quá cao, xét nghiệm ADN cho thấy cái thai của cô bé có nguồn gốc từ 1 đến tận 3 người đàn ông khác nhau trong đó bao gồm cả người giáo viên dạy Toán, tức là cô bé này đã bị cưỡng hiếp tập thể bởi 1 nhóm người lạ mặt và chủ mưu có thể là người giáo viên đồi bại kia, cảnh sát sau đó đã tìm đến nhà của người giáo viên này và phục kích, bắt giữ ông ta với cáo buộc xâm hại tình dục.
Sau 9 tháng điều tra, cảnh sát đã tóm gọn được cả 3 nghi phạm có liên quan đến vụ án để có thể tiến hành xét xử, thật không may cho gia đình nữ sinh tội nghiệp này vì vào thời điểm đó người giáo viên đồi bại kia đã có được sự chống lưng từ tên thẩm phán của tòa án, vì vậy nên những bằng chứng về việc người giáo viên này thực hiện hành vi xâm hại đối với nữ sinh kia là không đủ để có thể kết tội ông ta một cách thích đáng, phiên tòa kết thúc và chỉ một mình người giáo viên này là được thả vì có bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo trong khi hai người còn lại thì phải chịu án tù là tử hình.
Dù đã đâm đơn kiện rất nhiều lần nhưng tòa án vẫn một mực giữ nguyên bản án của người giáo viên đồi bại kia và không thay đổi bất cứ thứ gì, điều này đã khiến gia đình nữ sinh này cực kỳ tuyệt vọng và bức xúc, mỗi khi đến bệnh viện để chăm sóc cho con gái là mỗi lần thâm tâm của cả hai vợ chồng này cảm thấy xấu hổ, cắn rứt và thương hại cho cô con gái bé bỏng của mình nhiều hơn.
Áp lực từ dư luận và gia đình ngày qua ngày đã khiến cô bé buồn tủi và cô đơn đến mức tìm đến cái chết, bằng cách nhảy khỏi tầng thượng của bệnh viện, cô đã tự kết thúc cuộc đời của mình cũng như đứa bé mà cô đang mang trong bụng vào một đêm mưa bão trước sự bàng hoàng của y tá và bác sĩ.
Kẻ đồi bại tham gia cưỡng hiếp cô bé vào ngày hôm đó không ai khác chính là người giáo viên 67 tuổi đã bị giết ở trường Ochigari, điều này đã khẳng định rằng vụ việc lần này có liên quan đến vụ tự sát thương tâm xảy ra với cô nữ sinh tội nghiệp vào năm xưa, cảnh sát đã có đủ bằng chứng để có thể liên kết hai sự kiện này với nhau nhưng họ vẫn chưa hiểu vì sao mà những nữ sinh khác lại bị giết cùng lúc với người giáo viên đồi bại kia.
Giải thích cho điều này, cảnh sát đã có thời gian trao đổi với những học sinh đã nhảy khỏi tầng một của trường vào thời điểm hiện tại, họ và những nữ sinh bị giết đã từng là bạn thân của cô nữ sinh tội nghiệp kia từ những năm cấp 2, nhưng kể từ khi cậu nam sinh mà những nữ sinh kia đang thích thầm tỏ tình với cô nữ sinh tội nghiệp này, quan hệ của họ bắt đầu đổ vỡ, dù cho cô nữ sinh tội nghiệp đã làm tất cả mọi thứ, hứng chịu sự bắt nạt của những nữ sinh kia ngày này qua tháng nọ nhưng mọi thứ có vẻ như vẫn chưa đủ.
Lời khai từ những học sinh này cho biết vài tháng trước khi cô bé ngất xỉu tại trường, cô bé đã xin bố mẹ của mình đến trường để lấy một vài dụng dụ học tập mà mình để quên, dù người bố muốn đích thân mình dẫn con gái đi nhưng cô đã khăng khăng đi một mình, vì những người nữ sinh kia nói rằng sẽ tha thứ cho cô và hứa không bắt nạt cô nữa nên cô bé ngây thơ đã nghe theo và nói dối bố mẹ mình để đến gặp họ.
Sự ngây dại của cô bé đã phải trả giá bằng chính sự trong trắng của mình, những nữ sinh kia đã dụ dỗ cô ra sân sau của trường và dùng vũ lực trói cô lại, cô đã bị 2 người đàn ông lạ mặt cưỡng hiếp một cách đau đớn trước sự cười nhạo và bỏ đi của những nữ sinh kia.
Chưa dừng lại ở đó cô cũng đã phải chịu đựng điều tương tự ở trên lớp học của mình vào ngay ngày hôm sau và thủ phạm chính là người giáo viên đồi bại nọ, hắn ta đã trả tiền cho những nữ sinh kia chỉ để thỏa mãn cái thú tính của mình, những vết rạch xuất hiện trên tay, chân và mặt của cô nữ sinh tội nghiệp này là kết quả từ việc bắt nạt hằng ngày tại trường.
Cảnh sát nghi ngờ rằng người gây ra cái chết đẫm máu cho những nữ sinh và người giáo viên đồi bại kia rất có thể chính là người nhà của cô nữ sinh xấu số, cái chết thương tâm của cô con gái duy nhất trong gia đình có lẽ đã tác động rất lớn lên suy nghĩ và hành động của cả người bố và người mẹ, sự phức tạp của vụ án đã khiến cảnh sát thành phố phải vào cuộc, hợp tác để thúc đẩy quá trình điều tra vụ việc.
Sau 3 ngày lẩn trốn, cảnh sát đã bắt được cả hai vợ chồng trong lúc họ đang cố gắng tẩu thoát ra khỏi thị trấn bằng phương tiện cá nhân, sau vài ngày chối bỏ tội danh họ cuối cùng cũng đã phải thừa nhận hành vi giết người của mình, họ khai rằng đã bẻ khóa và lẻn vào trường trước cả khi lễ hội diễn ra, cả hai đã nấp vào một góc tối ở phòng dụng cụ để có thể bịt miệng và sát hại 3 nữ sinh kia ngay khi họ vừa mở cửa phòng.
Họ cũng đã đợi ngay trước cửa phòng giáo viên để có thể bắt trói và đâm chết người giáo viên đã từng làm những trò đồi bại với cô con gái bé bỏng của mình sau khi nhìn thấy hắn ta có hành động sàm sỡ một nữ giáo viên khác, xác của người giáo viên đó đã được đặt chung với xác của những nữ sinh trong phòng dụng cụ để có thể tiện tay tìm cách phi tang.
Trong khi người chồng rời đi để lấy xe thì lúc này người vợ đã bắt đầu mất kiểm soát mà vô thức chặt xác của những người còn lại thành nhiều mảnh, đó cũng là lúc mà những học sinh khác phát hiện ra người vợ trong bộ đồng phục của người con gái quá cố, người vợ đã lập tức đuổi theo những học sinh đó một cách điên loạn đến một phòng học ở tầng một.
Sau khi vụt mất con mồi và bị người dân bên ngoài nhìn thấy trong chính căn phòng học đó, người vợ lúc này đã bật khóc thành tiếng vì những gì mà mình đã gây ra, nỗi nhớ con gái da diết đã khiến cho tiếng khóc của người vợ ngày càng thảm thiết và đau thương hơn, đúng lúc đó người chồng đã xuất hiện để kéo vợ mình ra khỏi phòng học và ngay lập tức rời khỏi trường.
Cả hai vợ chồng và những học sinh có liên quan đến vụ thảm sát kinh hoàng này đã được cảnh sát đặc biệt chuyển đến tòa án thành phố để xét xử, chiếu theo mức độ nghiêm trọng và hành vi gây án quá sức tàn bạo, thẩm phán cả hai vợ chồng đều sẽ phải chịu án phạt nặng nhất đó chính là tử hình.
Vì đã không tố giác hành vi bạo lực học đường của những nữ sinh kia mà dẫn đến sự việc nghiêm trọng ngày hôm nay nên những học sinh có liên quan trực tiếp đến việc xâm hại tập thể cô nữ sinh tội nghiệp năm nào sẽ bị đuổi học vĩnh viễn và phải chịu mức phạt tối thiểu là 300.000 yên.
Vụ thảm sát gây chấn động tại thị trấn Hidakawa đã khiến cho trường Ochigari hứng chịu nhiều chỉ trích đến mức phải đóng cửa vĩnh viễn, dù đã đóng cửa nhưng đến thời điểm hiện tại cảnh sát vẫn luôn để mắt đến các giáo viên nam cũng như những nhân viên nam đã từng làm việc tại trường, những vụ mất tích bí ẩn tại thị trấn cũng từ đó mà biến mất và không bao giờ xuất hiện trở lại nữa, vì thị trưởng muốn du khách có thể thay đổi cái nhìn tiêu cực mà họ đang dành cho thị trấn nên thị trấn Hidakawa về sau đã được đổi tên thành thị trấn Chigata.
Việc đổi tên lần này là để phù hợp với danh sách đổi mới của thị trấn, trong suốt quãng thời gian xảy ra vụ thảm sát, thị trấn này luôn được ví như là địa ngục trần gian, là một nơi “không đáng để con trẻ sinh sống”.
Những ngôi trường tại thị trấn cũng đã phải thay đổi rất nhiều, nội quy và trật tự của từng ngôi trường giờ đây luôn phải nằm dưới sự theo dõi của sở cảnh sát địa phương, đây là việc làm cần thiết để vụ việc thảm khốc năm xưa không xảy ra một lần nào nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!