NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL) - Phần 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1221


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL)


Phần 20


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI 20.
Mọi chuyện lại trở lại bình thường. Chúng nó vẫn yêu thương nhau, vẫn chờ nhau mỗi buồi chiều thứ 6 và cùng nhau về nhà.
Chúng nó càng lớn càng yêu nhau công khai, giờ bạn bè lớp việt, Bạn bè lớp nó đều biết hai đứa là một đôi. Được 2 gia đình đồng thuận. Và có thể về chung nhà bất cứ khi nào.
Buổi tối thứ 7, Hai đứa đi đám cưới Tâm Long. Nó mặc bộ váy xòe, áo trắng trông rất teen. Việt đi bên cạnh mặc quần âu áo phông, cao lớn và lịch sự.
Việt của nó trông khá trưởng thành. Hai đứa đi bên nhau, đẹp như một đôi trời sinh. Nó bám lấy tay Việt, Việt nhìn nó âu yếm lắm. nụ cười luôn thường trực trên môi. Rõ là có cô người yêu như nó đáng tự hào quá còn gì. Đó là một niềm tự hào mà không phải ai cũng có được.
Hai đứa vào nhà cô dâu, Do Tâm học cùng nó nên lớp nó khá đông, Nhìn thấy nó mọi người trầm trồ.
-dạo này Hân đẹp ra nhiều quá nhỉ?
Nó cười ngại
-tớ Vẫn thế.
-có người yêu vào rồi có khác, nhìn cứng cáp hẳn, chả như hội này còn ế dài răng.
Nó cười. giờ nói gì được. Có mùi đàn ông vào nên nó vậy thì phải.
Việt ngồi bên cạnh nói tếu vào.
-thế các bạn kiếm người chăm sóc đi, đảm bảo sẽ như Hân nhà tớ.
-Hân nhà tớ?
Hí hí hí
-thế hai đứa bao giờ cưới.
-chắc cũng năm 2 năm nữa thôi.
Việt trả lời vô tư.

-thế Việt học đến bao giờ.
-tớ thì năm nữa thôi
-thế cưới ngay có vẻ sớm nhỉ. Còn trẻ cứ chơi cho đã đi rồi cưới. chứ không lại hối hận đó.
-tớ ko có gì hối hận hết. Tớ lấy Hân Hân vẫn cho tớ đi chơi cơ mà. Lại còn có người chăm sóc nữa chứ. Sớm muộn có sao đâu.
Việt vô tư chia sẻ với bạn bè nó. Nó cười ngại thì quay sang thấy Dũng đang nhìn. Dũng nhìn nó ánh mắt có phần khó ở. Là Dũng vẫn quan tâm nó sao? Nghe nói Dũng mới đỗ trường Y được năm nay. Giờ sắp làm bác sĩ rồi. Dũng giỏi lắm.
Việt quay ra thấy Dũng nhìn nó như vậy thì cau mày. Lườm. Nó đan tay vào tay Việt, không muốn đểViệt của nó ghen tuông lúc này. Việt nhìn nó rồi đứng lên.
-mọi người ngồi chơi nhé. Chúng tớ sang nhà chú rể.
Mọi người gật đầu. nó cũng nắm tay việt đi ra bên ngoài.
Hai đứa đi sang nhà Long chơi với Long. Giờ này bọn con trai lớp B2 đến đông lắm. đã vậy bạn lái xe của Long toàn con trai. Cái tuổi Long cưới sớm nên bạn bè đi mừng nhiều. Thấy nó, mấy chàng trai mới lớn cứ liếc không ngừng. Hại Việt thấy trong người khó ở lắm. ngồi chút phải lôi nó về ngay.
-Việt sao thế?
Nó ngồi sau xe ôm lấy Việt giọng nói dịu dàng.
-Ghét chúng nó nhìn vợ anh.
-hí hí.
-ai bảo cứ dẫn đi.
-thì lúc đầu cũng muốn mang theo cho chúng nó biết đây là vợ mình, nhưng vợ mình đẹp nên chúng nó nhìn kinh quá. Ghét. Nhất là cái thằng Dũng.
-dũng thì sao đâu. Ai chả biết là của Việt rồi, nào dám động.
-đúng thế, đây là vợ anh, cho nên thằng nào động vào anh đập chết.
Việt cười thích trí.

-vợ ơi…
-em đây.
-Hôm nay vợ sang nhà Tâm ngủ với cô ấy à?
-vâng, Hân xin bố mẹ sang nhà Tâm, bố mẹ đồng ý rồi. việt không nhớ à?
-ko phải anh không nhớ mà anh hỏi lại cho chắc.
-Để làm gì?
-hì hì. Chúng mình đi ngủ một lúc đi.
-hôm qua rồi còn gì?
-nhưng hôm nay mới có cơ hội được bên nhau lâu hơn.
Việt gãi tay nó
-đi nhé.
-thôi
Nó ngại
-người ta nhớ lắm. Muốn ngày nào cũng được làm.
Hắn mè nheo đáng yêu khiến Nó mủi lòng. Con gái là vậy, đã cho rồi thì luôn lo sợ người yêu thiếu thốn và lúc nào cũng sẵn sàng bù đắp cho người ta.
Việt chở nó ra nhà nghỉ ngoài thị trấn, thuê một phòng rồi dắt nó lên. Sau khi đóng cửa, vẫn là câu chuyện của một tên con trai 20 tuổi đầu, đầy ham muốn, đầy khao khát thân thể của một đứa con gái.
Việt ôm lấy nó, liên tục trao cho nó những yêu thương và hạnh động khiến nó đê mê.
Đang cơn cao trào điện thoại của Việt kêu. Hai đứa dừng lại. Nó với điện thoại.

-Hồng Anh.
Nó cau mày nhìn Việt.
-vợ nghe đi.
Việt nói luôn. Nó đưa điện thoại lên, bấm mở máy.
-Alo.
-việt đấy à? Việt đang ở đâu đấy. thứ hai đoàn trường có cuộc họp Việt lên sớm sinh hoạt nha.
Người con gái bên kia đầu dây có giọng nói không được dễ nghe cho lắm. lại nói chuyện mà không quan tâm ai đang nghe. Nó trả lời.
-tớ không phải là Việt.
-vậy tớ nhầm máy rồi, xxin lỗi
-không nhầm. đây là số Việt
Việt ban đầu nằm im nhìn nó gọi điện thoại, nhưng sau cũng mặc kệ hai cô mà làm việc của mình. Ngồi dậy kéo hai chân nó lên cao rồi ra vào.
-vậy Việt đâu, bạn cho mình gặp Việt.
Nó cau mày vì từng cái nhấp mạnh của Việt.
-anh… là.., cô ấy… muốn gặp anh.
-đêm rồi, bảo cô ấy ngủ đi, mai gọi lại.
Việt ra vào mạnh lắm, có lẽ đầu bên kia cũng có thể nghe thấy tiếng va chạm , và cũng có thể nghe thấy nó thở mỗi lúc nó ko kìm nén được.
-xin… lỗi bạn. Bọn mình đang bận.
Đầu dây bên kia có vẻ khó chịu. cúp máy ko cần trả lời thêm. Nó lườm việt, rồi vứt máy điện thoại xuống.
-vô duyên thế , người ta cười cho đấy.
-Kệ cô ấy.
-Anh đã nói không thích, anh nói anh có vợ rồi, nếu cô ấy muốn thì anh cho cô ấy biết đấy là sự thật.
Nó cười hạnh phúc. Là Việt từ chối cô ta, vì coi nó như là vợ rồi, đáng yêu quá. Nó ôm lấy thích thú. Việt chống tay lên làm nó mạnh đến mức nó không tài nào giữ nổi cơ thể mình. Việt khỏe lắm. cái tuổi bẻ gãy sừng trâu này. nếu mà Hồng Anh mà nghe được những âm thanh đầy nhục dục này có lẽ sẽ điên lên mất… nhưng Việt là của nó, dù thế nào nó cũng ko để Hồng Anh bắt mất Việt của nó đâu… đừng có hòng.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN