Những Truyện Ngắn Của Sứ - Ký Ức Bên Cậu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Những Truyện Ngắn Của Sứ


Ký Ức Bên Cậu


Tình yêu ba tuần, thời gian quá ngắn để người ta tin tụi mình yêu nhau thật lòng phải không Tuấn Hạo. Cậu là người con trai thứ hai mà tớ yêu thương thật lòng sau mối tình đầu mong mang đã tan vỡ. Chính cậu là người chữa lành vết thương lòng trong tớ.

Cậu và tớ quen biết nhau thật tình cờ. Tớ mới xin vào toà soạn báo làm việc và chúng ta đã va chạm vào nhau trong lúc đang tìm tài liệu để viết bài. Cậu và tớ đều khẽ giật mình ngước mặt lên nhìn. Hình như lúc đó cậu với tớ chẳng còn nhìn thấy ai khác nữa mặc dù có rất nhiều người qua lại. Đôi mắt của cậu chỉ có tớ và đôi mắt của tớ chỉ có cậu thôi. Chúng ta đã đứng yên nhìn nhau rất lâu… Nhưng rồi tớ đã mở lời trước
        \”À tớ xin lỗi nha\”
cậu lấy tay gãi đầu và cười cười
         \”Có gì đâu em\”
tớ ngang bướng hỏi
        \”Cậu sinh năm mấy mà gọi người ta là em vậy\”
       \”Sinh năm 1996 á\”
cậu trả lời nhanh. Tớ cười lớn
         \”Haha. Tớ sinh năm 97. Cậu chỉ lớn hơn tớ một tuổi không được làm anh đâu nha\”
cậu vẫn cười cười
         \”Thì xưng tên đi. Mà cậu tên gì?

            \”Vân Yến\”
tớ vui vẻ đáp lại. Cậu đưa tay ra về phía tớ và nói
            \”Còn tớ thì tên Tuấn Hạo. Rất vui làm quen với một cô gái xinh đẹp như cậu\”
được khen xinh đẹp thì tất nhiên tớ rất vui, tớ khẽ gật đầu và đưa tay ra bắt tay cậu.
         \”Rất vui được làm quen\”

Từ hôm ấy tớ với cậu đã là bạn bè và đồng nghiệp với nhau. Chúng ta cùng đi sân tin, cùng viết bài. Từng ngày cứ vậy mà trôi qua, bên cạnh cậu lúc nào tớ cũng cảm thấy vui hết…

Có một hôm đang đi sân tin về thì bỗng nhiên cậu nắm tay tớ và nói giọng ngọt ngào
     \”Yến à…tớ yêu cậu…hãy làm người yêu của tớ nha\”

Tuấn Hạo à cậu có biết ngay lúc ấy tớ rung thế nào và vui sướng thế nào không ? Bởi vì tớ cũng yêu cậu nhưng từ khi nào thì tớ thật sự không biết !

Cậu hỏi khẽ
          \”Cậu đồng ý làm người yêu của tớ chứ ?\”
tớ nhìn cậu và mỉm cười rồi nhẹ gật đầu
          \”Tớ đồng ý\”
cậu lập tức vui vẻ ôm lấy tớ và từ từ hôn nhẹ đôi môi tớ. Ngay lúc ấy cả hai chúng ta đều hạnh phúc… Nhưng thật không may cho chúng ta, bị gia đình tớ bắt gặp và lôi chúng ta về nhà.

Cậu và tớ đều bị những tên vệ sĩ xô xuống sàn nhà. Cậu vội đỡ tớ dậy
      \”Vân Yến, cậu có sao không ?\”
tớ nhẹ lắc đầu. Cha tớ lớn tiếng hỏi
       \”Mày mau buông con gái tao ra. Dám ở trước mặt tao ôm con gái tao nữa à. Mày chán sống rồi hả?\”
tớ vội lên tiếng nói
     \”Cha ơi đừng làm hại Tuấn Hạo mà\”

       \”MÀY IM ĐI. TAO ĐÃ CẤM MÀY LÀM NHÀ BÁO RỒI VẬY MÀ MÀY VẪN LÀM. GIỜ CÒN ÔM HÔN NGƯỜI TA NGOÀI ĐƯỜNG NỮA\”
cha tớ tức giận la lên. Rồi nhìn sang qua cậu và hỏi
       \”Mày muốn bao nhiều tiền mới chịu tránh xa nó ra\”
cậu nhìn tớ với ánh mắt đầy tình cảm và nói khẽ
        \”Dạ con xin lỗi bác trai…nhưng con thật lòng yêu Vân Yến, có bao nhiều tiền hay bất cứ thứ gì cũng không thể chia cách tụi con đâu ạ, con xin bác hãy chấp nhận tình cảm này\”

Sau khi nghe những lời cậu nói thì tớ rất cảm động và buột miệng gọi khẽ
           \”Tuấn Hạo\”
cha tớ thì ngược lại, càng lúc càng giận dữ hơn. Ông nói
          \”Mày quen với con gái tao cũng vì biết nó giàu có thôi\”
cậu vội lắc đầu
        \”Không phải đâu bác à, con không hề biết gia đình Vân Yến giàu có ! Tới khi bác lôi con về biệt thự cao sang này thì con mới biết thôi\”

Tớ lệch lại gần cha mình và nói giọng năn nỉ
         \”Cha ơi trước tới giờ con chưa cầu xin cha chuyện gì cả ? Nhưng lần này con cầu xin cha, hãy cho tụi con bên nhau…tụi con thật lòng mà cha\”

Ngay lúc này cha giận dữ hơn, ông xô tớ té xuống sàn nhà và hỏi
       \”Không phải mày tự cao lắm sao? Mà giờ vì đứa con trai đi năn nỉ cầu xin tao thế này\”
cậu lo lắng đỡ tớ dậy và nói
        \”Vì tụi con yêu nhau thật lòng\”
tớ công nhận lúc đó cậu gan thật, trước mặt một đại ca gian hồ như cha tớ mà còn dám nói ra những lời đó nữa. Cha tớ tức giận hơn khi nghe cậu nói hai chữ \”thật lòng\” ông kêu những tên vệ sĩ đánh cậu tới khi nào cậu chịu rời xa tớ mới thôi.

7.8 tên vệ sĩ lao tới đánh một mình cậu. Tớ đã bật khóc nức nở khi nhìn thấy bọn họ đánh đập cậu một cách tàn nhẫn .
         \”Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà. Cha ơi mau bảo họ dừng tay lại đi. Con xin cha mà\”
tớ vừa khóc vừa cầu xin. Nhưng vẫn vô ích. Cha tớ vẫn lạnh lùng nói
        \”Đánh mạnh nữa đi… Vân Yến, trừ khi mày và nó chịu cắt đứt quan hệ thì tao sẽ thả nó đi\”

Tớ quay qua nhìn cậu. Ngay lúc đó trái tim tớ thật sự rất đau khi thấy người cậu đầy vết thương và nhất là khi cậu ổi máu ra đỏ hết sàn nhà, lúc đó tớ thật sự mới biết bản thân tớ yêu cậu thế nào. Tớ vừa gật đầu vừa nói
          \”Được, được rồi. Con hứa với cha từ nay con không làm nhà báo nữa và sẽ…không gặp Tuấn Hạo nữa\”

Cậu tròn to mắt ra nhìn tớ và yếu ớt nói
          \”Không…được…Vân Yến… Tớ không cho phép cậu…từ bỏ tình cảm…của tụi mình…\”
tớ thật không biết lúc đó cậu suy nghĩ gì mà vẫn cố chấp không chịu buông tay tình cảm này…
cậu đang bị đánh gần chết nhưng vẫn cố nói
     \”Tớ yêu cậu thật lòng mà Vân Yến. xin cậu…đừng bỏ cuộc mà\”

Trong lúc này tớ chợt nhớ ra trong chiếc túi đang đeo trên người mình có một con dao gạch giấy. Tớ vội lấy con dao ra đưa vào cổ mình và thét lên
        \”Cha, nếu không bảo họ dừng tay thì con sẽ chết cho cha coi\”
cha tớ hoảng hốt đứng dậy hỏi
            \”Sao mày dám uy hiếp tao\”
tớ vừa lắc đầu vừa nói
         \”Không ? Cha cũng biết tính của con rồi mà, đã nói thì sẽ làm được\”
nói rồi tớ cố ý để lưới dao cắt nhẹ cổ mình một chút. Cha tớ thấy cổ tớ chảy máu thì liền bảo những tên vệ sĩ dừng tay và nói nhỏ nhẹ lại
          \”Vân Yến, con bình tỉnh đi có chuyện gì thì từ từ nói. Bỏ dao trước đi con\”

Cha tớ có hung dữ thế nào thì vẫn thương tớ, vì dù sao thì tớ là con gái duy nhất của ông mà. Tớ vẫn cầm con dao và nói
          \”Xin cha hãy để tụi con đi\”
cha tớ không còn cách nào khác nên đành gật đầu…

Tớ đã dịu cậu ra khỏi biệt thự và về nhà trọ của cậu…
        \”Tuấn Hạo, cậu có sao không?\”
tớ vừa khóc vừa hỏi. Cậu nhẹ lắc đầu và cố nói
         \”Tớ…không…sao…. Còn cậu….có sao không?\”

Đã lúc nào rồi mà cậu còn lo lắng cho tớ trong khi cậu đang bị thương rất nhiều. Tớ bỗng nhiên ôm lấy cậu rồi nghẹn ngào nói
    \”Tớ xin lỗi…tất cả đều tại tớ hết\”

Cậu thoáng ngạc nhiên và cười mỉm
       \”Đồ ngốc, là tớ tình nguyện mà. Tớ yêu cậu ngay lần đầu tiên chúng ta gặp nhau\”
rồi cậu đỡ người tớ ra và sờ nhẹ vết thương nhỏ trên cổ tớ. Cậu nói giọng dịu dàng
       \”Mai mối đừng làm thế nữa nha. Tớ sẽ đau lòng lắm đấy \”
Và rồi cậu hôn nhẹ vào vết thương trên cổ tớ…

Thế là sau ngày hôm đó tớ và cậu đã sống chung với nhau trong căn nhà trọ nhỏ của cậu. Tớ đã tưởng rằng chúng ta sẽ có một cuộc sống hạnh phúc riêng mình. Nhưng không phải, nó chỉ bắt đầu sự đau khổ cho cậu người tớ yêu mà chẳng hay biết…

Cha tớ đã đến toà soạn nơi chúng ta làm việc, phá tán mọi thứ khiến tất cả mọi người phải rung sợ. Không chỉ vậy mà ông còn đi khắp toà soạn khác cảnh cáo không được nhận chúng ta vào làm nữa chứ ? Vậy là tớ và cậu đều bị mất công việc yêu thích của mình. Tớ thật sự rất buồn nhưng cậu đã nắm tay tớ và nói khẽ
         \”Cậu đừng vậy mà, rồi tớ sẽ đi kiếm công việc mới. Tớ sẽ không để cậu chịu cực khổ đâu, hãy tin tớ nhé\”
cậu lúc nào cũng khiến tớ cảm thấy được che chở cả ?

Cậu đã không cho tớ đi kiếm việc với cậu, bắt tớ phải ở nhà vì cậu không muốn để tớ cực khổ đi kiếm việc. Cậu tự tin có thể lo lắng cho tớ được ! Nghe vậy tớ vui lắm và gật đầu đồng ý ở nhà. Căn nhà tùy nhỏ nhưng vẫn khiến tớ hạnh phúc vì đây là mái ấm riêng của hai ta.

Sau một ngày cuối cùng cậu cũng về.
\”Tuấn Hạo, cậu đã về rồi hả?\”
tớ vui mừng chạy ra hỏi. Trông cậu rất mệt mỏi nhưng vẫn cố vui vẻ nói
\”Ừ tớ về với cậu đây, tớ báo cho cậu tin vui nè !\”
tớ tò mò hỏi
\”Tin vui gì vậy\”
cậu ôm vai tớ và cười nói
\”Tớ đã kiếm được việc làm rồi\”
tớ ngạc nhiên
\”Thật hả?\”
cậu nhẹ gật đầu và cưới vui
\”Thấy chồng cậu có giỏi không nè !\”
tớ nhìn cậu và giả vờ hỏi
\”Chồng của tớ là ai nhỉ ?\”

Cậu bỗng dè tớ xuống giường, cậu đang trên người tớ và mặt cả hai đang đối điện nhau. Tớ hơi đỏ mặt nhìn cậu
\”Cậu làm gì vậy Tuấn Hạo\”
cậu cười mỉm và hỏi khẽ
\”Cậu không lấy tớ làm chồng thì còn lấy ai được\”
tớ vẫn cứng đầu
\”Hừ, thiếu gì người muốn làm chồng tớ chứ ?\”
cậu cười gian và nói
\”Dám lấy người khác ư, tớ cho cậu biết tay nè !\”
rồi cậu chọt lét tớ liên tục khiến cho tớ cười ra nước mắt luôn.
\”Tha cho tớ đi. Hihi. Tha cho tớ đi\”
tớ vừa cười vừa năn nỉ. Cậu vẫn không chịu ngừng tay.
\”Giờ ai là chồng của cậu hả?\”

\”Là cậu\”
tớ nói nhanh. Cuối cùng cậu cũng dừng tay lại và cười mỉm
\”Cậu nói lại đi, tớ nghe không rõ lắm\”
tớ nằm yên nhìn cậu và nói khẽ
\”Tớ sẽ không lấy ai ngoài cậu…và cậu là người giỏi nhất…thế được chưa ?\”

Cậu cuời mỉm rồi nhắm mắt lại và hôn nhẹ trên trán tớ. Cậu nói khẽ
\”Tớ yêu cậu…và muốn bên cậu trọn đời này\”
những lời của cậu nói đã khiến cho tớ hạnh phúc biết bao nhiều. Ở trước mặt tớ lúc nào cậu cũng cười nói vui vẻ cả ? Nhưng sau lưng tớ thì cậu lại phải bao nhiều cực khổ…

Tối hôm đó chắc cậu đau lòng lắm phải không Tuấn Hạo. Tớ đã cố ý để cậu nhìn thấy tớ thân mặt với người con trai khác. Vẻ mặt của cậu ngay lúc đó là thất vọng, đau đớn. Cậu đơ người nhìn tớ và hỏi
\”Vân Yến…cậu đang làm gì thế hả?\”
tớ cười nhẹ và nói đểu
\”Thì như cậu thấy rồi đó!\”
cậu vội hỏi
\”Nhưng tại sao ?\”
tớ lạnh lùng nói lớn
\”VÌ TÔI CHÁN GHÉT CUỘC SỐNG NGHÈO KHỔ NÀY LẮM RỒI\”

Bỗng cậu lôi người con trai ngồi kề bên tớ ra ngoài và đóng cửa lại một cái hết sức mạnh. Tớ có thể nhận ra cậu đang rất giận.
\”Thật ra có chuyện gì vậy Vân Yến, cậu nói cho tớ biết đi\”
cậu hỏi giọng tức giận.

Cậu có biết không Tuấn Hạo. Ngay lúc tớ đã muốn bật khóc ôm lấy cậu và kể cho cậu biết tất cả mọi chuyện hồi chiều hôm đó ! Nhưng không thể ? Tớ không thể mang tương lai của cậu ra đánh cược được ! Vậy nên tớ đành cố cầm nước mắt lại.

Tớ dung ung nói
\”Không có chuyện gì hết. Chỉ tại tôi không chịu nỗi khi phải ở căn nhỏ này thôi… Mình hãy chia tay đi\”
cậu xúc động chạy đến cầm chặt lấy đôi vai tớ và lắc đầu liền tục.
\”Không ? Cậu không phải là loại người như thế đâu. Thật ra đã có chuyện gì vậy hả Vân Yến. Làm ơn hãy nói cho tớ biết đi\”

Tớ đã cố lắm mới không rơi nước mắt trước cậu. Đôi vai tớ bị cậu cầm rất đau nhưng mà đau không bằng nỗi đau ở lòng ngực. Tớ xô cậu ra và nói
\”Cậu đừng làm phiền tôi nữa chúng ta kết thúc rồi\”
rồi tớ cố bước nhanh lướt qua cậu nhưng bàn tay ấm áp của cậu đã kịp nắm cổ tay tớ lại và nghẹn ngào nói
\”Vân Yến, xin cậu đừng đi… Tớ xin cậu đừng đi mà…\”
cậu đã rơi lệ… Cậu thật sự đã rơi lệ vì người con gái mới quen biết hai tháng như tớ ư ?

Người lúc trước tớ đã yêu rất thật lòng nhưng người đó quen tớ chỉ vì tiền thôi nên từ đó tớ đã không dám mong có người yêu mình thật lòng nữa. Tớ thật không ngờ có ngày này, ngày mà có một người con trai tốt như cậu lại yêu thương tớ thật lòng và còn vì tớ mà rơi lệ… 

Cậu vẫn nắm cổ tay tớ và nói khẽ
\”Tớ yêu cậu\”
ngay lúc cậu thốt lên ba chữ đó đã khiến tớ không thể nào cầm được nước mắt, nước mắt tớ tuôn rơi như mưa vậy, cứ tuôn rơi không ngừng…
\”Xin lỗi…nhưng tôi chưa từng yêu cậu…\”
tớ vừa giật tay cậu ra vừa nói một lạnh lùng. Rồi tớ cố bước nhanh ra khỏi nhà.

Cậu đã gục ngã xuống ngay lúc đó ! Đứng bên ngoài nhìn vào thấy cậu như thế này tớ đau lòng biết bao… Nhưng hình ảnh hồi chiều lại hiện ra trước mắt tớ…

Hồi chiều hôm đó cha tớ đã đến nhà chúng ta. Cha tớ hỏi
\”Con có biết người yêu của con đang làm việc gì không ?\”
tớ nhìn và nói
\”Có một toà soạn báo nhỏ đã nhận cậu ấy vào làm rồi, ông không cần lo\”
cha tớ bỗng cười lớn
\”Con bị nó gạt rồi\”

Tớ ngạc nhiên mở mắt nhìn ông và vôi nói
\”Không thể có chuyện đó được. Tuấn Hạo sẽ không gạt tôi đâu\”
\”Vậy cha sẽ dẫn con đi xem\”
cha tớ vội nói rồi kéo tay tớ đi…

Ông đã dẫn tớ đến một quán nhậu và rồi tớ đã trông thấy cậu ở đó ! Cậu mặc đồ bảo vệ và dẫn xe cho người ta. Những kẻ say rượu cầm tiền trẩy mạnh vào mặt cậu, những tờ tiền rớt xuống đất cậu phải cúi người lượm và phải cảm ơn họ.

Nhìn thấy cậu như thế thì tớ thật sự rất đau lòng. Cha tớ đứng kế bên cười và nói
\”Buổi sáng nó làm thợ hồ, tối thì đến đây dẫn xe cho người ta\”
lúc đó tớ mới nhận ra mình quá ngây thơ khi cứ nghĩ cha tớ sẽ cho chúng ta một đường sống nhưng không ? Tớ sai rồi chính là ông ta cắt đứt nghề nhà báo của cậu khiến cho cậu phải khổ như thế. Nước mắt tớ khẽ rơi.

Cha tớ lại nói
\”Một trí giá giỏi như nó đã vì con mà thành ra như thế. Con không cảm thấy đau lòng sao Vân Yến. Cuộc sống của nó khi chưa yêu con thì rất bình yên vui vẻ mà\”
Những lời của ông ta nói rất đúng ! Cuộc sống của cậu vốn dĩ đang bình yên vui vẻ, cậu không nên yêu tớ khiến cuộc sống của mình thay đổi nhiều như thế.

Tớ quay lại và hỏi
\”Cha, nếu con chia tay với cậu ấy thì liệu cha có thể tha cho cậu một đường sống không?\”
cha tớ khoác vai tớ và cười nói
\”Dường nhiên. Không chỉ vậy mà cha còn có thể để nó trở thành trí giá nổi tiếng nữa kìa, chỉ cần con hứa quay về không bao giờ gặp nó nữa\”
\”Dạ vâng, con hứa\”
Tớ đã nhẹ gật đầu đồng ý… Vì ước mơ và tương lai của cậu tớ đành làm tổn thương cậu. Tớ đã cố ý nói những lời vô tình khiến cậu chán ghét tớ để mau quên tớ đi và tìm cho mình một người con gái khác tốt hơn…

Từ tối hôm đó cả hai chúng ta đã không còn gặp nhau nữa… Tới giờ đã sáu năm rồi.. Xin lỗi cậu. Tuấn Hạo vì tớ đã mang con gái của cậu đi. Khi rời xa cậu thì tớ mới biết mình đã có thai. Lúc đó tớ rất vui và muốn nó rằng 
\”Tuấn Hạo, cậu đã được làm cha rồi đó !\” Nhưng đã quá muộn màng rồi. Chúng ta đã chia tay, đã mỗi người một nơi thật mất rồi… 

Giờ tớ đã vào công ty cha mình làm rồi nhưng bên tớ vẫn chưa có ai cả ? Vì tớ vẫn yêu cậu vẫn nhớ cậu… Na Linh, con gái của chúng ta rất dễ thương và trông con bé giống cậu lắm Tuấn Hạo à. Nhìn thấy con bé cũng như tớ được nhìn thấy cậu người mà tớ yêu thương. Chúng ta quen biết nhau hai tháng, còn chính thúc yêu nhau thì chỉ có ba tuần nhưng những ký ức bên cậu tớ chưa từng quên. Nếu có cơ hội thì tớ sẽ nói rằng \”tớ nhớ cậu\” nhưng chắc bây giờ cậu đã có một hạnh phúc mới rồi. Đã có người nói rằng có duyên mới gặp, có nợ mới yêu nhau nhưng nếu không có phận thì chẳng thể bên nhau được…

              Vậy thôi tớ xin chúc cậu luôn bình yên nhé người lạ từng yêu…
***********HẾT*********

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN