Nhược Xuân Và Cảnh Minh - Chương 89
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
58


Nhược Xuân Và Cảnh Minh


Chương 89


Chặng đua ngày thứ hai từ Hồi Hột đến Ngân Xuyên, lộ trình 710 km, băng qua thảo nguyên, sa mạc và những đồi đất vàng. Đoạn đường đặc thù gồm 300km, chia làm mười đoạn 30km.

Trải qua ngày đầu tiên làm nóng người, những ngày thi tiếp theo, tình hình càng lúc càng khốc liệt. Các đoạn đua dày đặc, cường độ lớn, tốn nhiều thời gian, tình hình đường xá kém tạo ra thử thách rất lớn đối với tính năng xe, thậm chí là người mang xe đi dự thi và nhóm kỹ sư, nhân viên hậu cần.

7 giờ 30 phút sáng, nhóm Cảnh Minh đã xuất phát đến trường đua. Trước khi lên xe, họ gặp mặt Dương Thù, hỏi cô ấy chuyện đã làm đến đâu rồi. Dương Thù đáp đã xử lý xong mọi việc, bảo anh yên tâm.

Đỗ Nhược nghe thấy, bèn tò mò: “Chuyện gì vậy?”

Cảnh Minh nhếch môi: “Đến lúc đó em sẽ biết thôi.”

“… Là vụ việc của Bằng Trình ấy hả?”

“Ừ.”

Đỗ Nhược nghĩ ngợi, lại thì thầm: “Cẩn thận một chút, em sợ Đổng Thành sẽ trả thù anh.”

“Không sao.” Anh cười, xoa đầu cô.

Xe vừa chạy chốc lát, anh lại hỏi Đỗ Nhược: “Mệt không?”

“Mới sáng sớm thôi mà, em đâu yếu ớt đến vậy.”

Cảnh Minh khẽ nở nụ cười.

Đến trường đua, hai bên rào chắn điểm xuất phát chật kín người hâm mộ, nhất là có không ít người đẹp mê xe, họ còn hô hào khẩu hiệu của Prime nữa. Cảnh Minh chỉ an vị trên ghế xe, khóe mắt thoáng nhìn ra ngoài rồi thờ ơ dời đi.

Đỗ Nhược ghen tỵ với anh: “Đều đến để ngắm anh đấy.”

Cảnh Minh thở dài: “Ngắm cũng vô ích thôi, chậu đã có hoa rồi.”

Đỗ Nhược thoáng nhếch môi, lòng thầm “Woa” một tiếng. Hà Vọng muốn tự sát ngay và luôn ấy, cho cửa sổ xe hạ xuống: “Mấy cậu đừng cản, ông đây muốn nhảy xe.”

Cảnh Minh thúc giục: “Nhảy luôn đi!”

Họ xuống xe đi vào, lúc băng qua lối dành cho cánh nhà báo thì nhìn thấy Đổng Thành đang trả lời phỏng vấn của phóng viên. Nhưng Cảnh Minh vừa xuất hiện thì nhóm phóng viên lập tức ào ào như ong vỡ tổ chạy đến. Anh vẫn không đồng ý tiếp nhận bất cứ cuộc phỏng vấn nào, đi thẳng vào nhà để xe.

Khi đi ngang qua Đổng Thành, hai người thoáng nhìn nhau rồi Cảnh Minh lạnh nhạt quay đi. Giây phút đó, anh như thể đã sớm nhìn thấy kết cục ngày hôm nay của hắn.

Đoàn xe xuất phát lúc 8 giờ. Hôm nay, đoạn đua đặc biệt đầu tiên bắt đầu ở cây số thứ hai mươi: Đường đồng hoang. Lần này, xe Bằng Trình không nằm trong nhóm đầu tiên nữa.

Sự việc tông xe hôm qua tuy do xe Bằng Trình kỹ thuật không đạt chuẩn nên xảy ra sơ suất, nhưng trên mạng vẫn đầy lời chửi rủa và chế giễu: “Kỹ thuật không đủ trình thì đừng đến đây ăn vạ.” Lần này, Bằng Trình vì muốn tránh né sóng gió dư luận nên ở lại nhóm thứ hai.

Còn Duy Nhất vì hôm qua biểu hiện xuất chúng, rất nhiều đội đều muốn cạnh tranh với nó. AD không giành được vị trí trong tốp đầu, bị đội Nhật, Nga và một đội khác của Mỹ thay thế.

Đoạn đường đồng hoang cát bụi ngợp trời, bốn chiếc xe thỏa thích phóng trên hoang mạc quả thật rất hả hê.

Duy Nhất lại dẫn đầu trong nhóm đua thứ nhất. Sau đoạn đua đầu, ba đội còn lại đều hưng phấn, cho rằng được tranh tài với đội mạnh thì xe mình cũng sẽ phát huy tốt hơn. Toàn bộ đều muốn tỷ thí với Duy Nhất, không khí vô cùng hòa hợp.

Lúc cho xe nghỉ ngơi, Trần Hiền gọi điện báo cáo với Cảnh Minh. Tuy hiện trường rất nhiều flycam nhưng họ đã xác định được mục tiêu. Cảnh Minh dặn dò vẫn làm đúng theo kế hoạch ban đầu.

Vừa định đặt điện thoại xuống, Trần Hiền lại nói thêm: “Chị Dương Thù bảo em chuyển lời đến anh: Ban tổ chức bảo đội Prime cứ không chịu tiếp nhận phỏng vấn như vậy thì không ổn, cần phải phối hợp quảng bá một chút.”

“Biết rồi.”

Anh lên xe, xem truyền hình trực tiếp với các thành viên khác. Tốp thứ hai chuẩn bị thi đấu, vạch xuất phát cách Hồi Hột 20km, bốn chiếc xe đã chuẩn bị sẵn sàng. Tám chiếc xe còn lại đều đỗ cách đó không xa chờ đợi.

Kỹ thuật viên truyền hình trực tiếp và nhân viên điều khiển flycam tại hiện trường đang chuẩn bị thiết bị trong xe. Các phóng viên đặc cách đều có mặt ở điểm chốt để đưa tin sốt dẻo. Tất cả đều được tiến hành đâu vào đấy.

Vào khoảnh khắc súng lệnh vang lên, Bằng Trình và ba chiếc xe trong nhóm đồng thời lao đi, xông vào hoang mạc. Cũng lúc đấy, một chiếc “flycam” ở khoảng trống giữa xe việt dã hậu cần của Bằng Trình và xe thiết bị truyền hình đang chuẩn bị cất cánh bay lên thì bị một chiếc xe chở phóng viên đưa tin đột nhiên mất khống chế, tăng tốc đâm thẳng vào khi còn đang bay ở tầm thấp. Trong nháy mắt, nó đã bị bánh xe nghiền nát. Xe của Bằng Trình lập tức tắt máy, dừng ngay giữa đường trong khi ba chiếc xe khác vẫn lao đi vun vút.

Ở cuối chặng đường 30km đầu tiên, Cảnh Minh ung dung ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào hình ảnh truyền hình trực tiếp.

Bình luận viên kinh ngạc: “Ơ, hiện trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Đội Bằng Trình hôm qua biểu hiện rất tốt, nhưng hôm nay lại có khởi đầu không thuận lợi ư? Không biết vì nguyên do gì mà xe bỗng dừng lại.”

Bởi vì xảy ra chuyện nên có vài chiếc flycam vây quanh quay cận cảnh tình huống. Bình luận viên tường thuật tiếp: “Máy quay hiện trường đang ghi lại cảnh xe Bằng Trình, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Không ngờ có một camera cận cảnh trùng hợp ghi được tình huống ở gần vạch xuất phát, phóng viên điều khiển xe bất cẩn gây chuyện cuống quýt chạy xuống: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi đạp nhầm chân ga, làm hỏng flycam của các anh…”

Mấy nhân viên kỹ thuật trong xe thiết bị truyền hình cũng vội nhảy xuống kiểm tra tình hình. Một người cầm chiếc flycam lên xem xét, thấy lớp vỏ của máy đã nát bươm, để lộ thiết bị bên trong. Chỉ thoáng chốc, nhân viên kỹ thuật mặt mũi trắng bệch, biết xảy ra chuyện lớn rồi. Ngay sau đó, nơi vạch xuất phát vang lên tiếng quát giận dữ: “Chiếc flycam này của đội nào?”

Đồng thời, có người cất giọng thắc mắc: “Sao xe Bằng Trình lại đứng yên giữa đường mãi thế kia?”

Tất cả camera độ phân giải cao và micro đều ghi lai tình huống ấy vô cùng rõ nét. Trên màn ảnh truyền hình trực tiếp, bình luận viên chỉ biết im lặng một cách kỳ lạ. Mà cách địa điểm xảy ra chuyện 20km, khán giả xem truyền hình trực tiếp tại Hồi Hột cũng đều yên lặng như tờ, kinh hồn bạt vía, nhìn nhau trân trối.

Màn hình nhanh chóng cắt hình ảnh quay xe Bằng Trình, đổi sang cảnh ba chiếc xe đang chạy đua phía trước. Phút chốc, tất cả khán giả tại hiện trường đều xôn xao bàn tán và kháng nghị, còn trong khung bình luận trực tiếp trên mạng cũng ngập tràn những lời chửi rủa, thóa mạ.

“Gian lận, có kẻ gian lận.”

“Chó má, tưởng đâu Bằng Trình ngầu cỡ nào, hóa ra là xe điều khiển từ xa.”

Các máy quay đồng loạt không ghi hình tại vạch xuất phát nữa.

Trong xe việt dã của Cảnh Minh im phăng phắc. Hà Vọng lên tiếng trước: “Bây giờ, tình huống bên kia thế nào?”

Cảnh Minh đáp: “Cứ chờ xem.”

Trở lại với tình hình ở vạch xuất phát, sau tiếng quát tháo của nhân viên kỹ thuật, mười mấy đội dự thi đứng chờ gàn đó ngơ ngác nhìn nhau, rối rít hỏi phiên dịch tình huống cụ thể. Đội của Bằng Trình mặt mày xám ngoét.

Cho dù dễ dàng gạt được người ngoài nghề, nhưng những đội dự thi tại đây đều là dân nghiên cứu công nghệ không người lái. Vừa nhìn chiếc xe đột ngột tắt máy và chiếc máy bay vỡ nát, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Đổng Thành tái mặt, vội đi đến xoa dịu tình hình, muốn kéo nhân viên kỹ thuật kia qua một bên để lo lót. Nhưng hiện trường có nhiều camera và phóng viên nước ngoài như vậy, cho nhân viên kỹ thuật kia một trăm lá gan, anh ta cũng không dám. Huống chi đội AD và đội của Pháp cực kỳ phẫn nộ, lớn tiếng đòi khiếu nại với ban tổ chức quốc tế.

Nhân viên kỹ thuật gạt tay Đổng Thành ra, quay người nói với nhân viên: “Báo cáo ban tổ chức, lập tức phái tổ điều tra, có người gian lận.”

Lần này, Đổng Thành thật sự cuống cuồng, lập tức chạy về xe gọi điện thoại cho tổng bộ ở Thụy Phong, nhất định phải tìm người móc nối, bưng bít chuyện này. Thế nhưng làm sao có thể che giấu được, có “bạn bè nước ngoài” đã quay được cảnh ở hiện trường, bao gồm cuộc đối thoại của Đổng Thành và nhân viên kỹ thuật cũng như các hình ảnh nội bộ chụp chiếc flycam kia. Tất cả đang được chia sẻ điên cuồng trên mạng, tạo nên làn sóng phẫn nộ khủng khiếp. Những tuyển thủ ngoại quốc tức khắc gửi thư khiếu nại đến ban tổ chức quốc tế.

Nhóm Cảnh Minh ngồi trong xe không bao lâu đã nhận được tin từ ban tổ chức Bắc Kinh gửi đến: Tạm dừng cuộc thi, tất cả các đội đều ở yên đợi lệnh.

Đỗ Nhược lo lắng: “Có khi nào lãnh đạo sẽ giấu nhẹm chuyện này đi không?”

“Không đến nỗi vậy đâu. Có thể bên ban tổ chức không biết chuyện này.”

“Vậy nếu Bằng Trình tìm người móc nối thì sao?”

Cảnh Minh buồn cười: “Đội chủ nhà gian lận gây tai tiếng với bạn bè quốc tế, cho dù mười công ty Thụy Phong ra mặt chống lưng cũng không cứu được hắn.”

Huống chi chứng cứ đã được đưa đến chỗ Hội đồng quốc tế của cuộc thi rồi, Ban tổ chức Bắc Kinh làm sao bưng bít được. Quả nhiên, sau một giờ chờ đợi, họ nhận được tin: Toàn bộ đội xe quay lại Hồi Hột.

“Mẹ nó!” Hà Vọng hả lòng hả dạ hô lên: “Đi xem kịch hay nào!”

Đỗ Nhược lo lắng nhìn Cảnh Minh: “Bằng Trình sẽ không nghi ngờ anh chứ?”

Cảnh Minh hừ lạnh: “Tự mình làm bậy, còn trách ai?”

“Nhưng bọn họ là tiểu nhân, hy vọng họ tự nhìn nhận lỗi sai của mình, có thể à?”

Cảnh Minh không nói gì nữa, trông về phía đường chân trời ngoài cửa sổ. Mặt trời ở thảo nguyên dần lên cao. Sáng nay, lúc gặp Đổng Thành, hắn vẫn còn hăm hở đắc ý. Giờ phút này, trong lòng hắn hẳn đã long trời lở đất rồi.

Anh chợt nhớ đến lời ba mẹ đã dạy hồi bé: Đừng rắp tâm hại người.

Lời này chắc hẳn ba mẹ Đổng Thành không dạy hắn rồi. Nếu hắn không có ý đồ xấu xa làm hại Duy Nhất, cố ý đâm vào nó thì làm sao Cảnh Minh xác định được chiếc xe kia có điều dị thường? Làm sao đến nỗi ngay cả các đội tuyển khác cũng phát hiện ra điều khác lạ, cùng nhau tố giác hắn chứ? Không thì Bằng Trình có lẽ đã thuận lợi hoàn thành cuộc thi và giành được giải thưởng kia rồi.

Bằng Trình một lòng rắp tâm hại người, kết quả lại thành tự hại mình.

Tất cả nhân viên liên quan đến cuộc đua lần này mau chóng trở về điểm xuất phát. Thành viên Hội đồng quốc tế mở cuộc họp báo trước mặt các đội dự thi. Trước phóng viên, truyền hình và đông đảo người hâm mộ, khán giả có mặt tại hiện trường, họ công khai sự thật xe Bằng Trình gian lận và tuyên bố quyết định vĩnh viễn xóa tên Bằng Trình trong tất cả các cuộc thi về lĩnh vực không người lái trên thế giới, đồng thời cam đoan sẽ kiểm tra gắt gao các thiết bị và xe khác lần nữa, đảm bảo không để chuyện gian lận này tái diễn. Ngoài ra, họ sẽ nhanh chóng rà soát và tăng cường các thiết bị kiểm tra cao cấp để phòng ngừa việc gian lận, hoan nghênh mọi người, bao gồm cả những đội dự thi, tố giác những hành động khả nghi.

Nhân viên ban tổ chức Bắc Kinh bày tỏ sẽ phối hợp chặt chẽ với Hội đồng quốc tế để điều tra kỹ càng vụ việc lần này, kể cả các nhân viên có liên quan đến sự việc, sớm đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho mọi người.

Một phương án tối ưu cho mọi vấn đề, vừa nhanh chóng, quyết đoán lại hữu hiệu. Trước tiên có thể lập tức gạt bỏ chất vấn đối với Ban tổ chức và mọi suy đoán ở trong và ngoài nước. Truyền thông quốc tế bày tỏ sự hài lòng với phương án giải quyết này. Toàn bộ dưa luận trong nước chĩa mũi giáo lên án và công kích Bằng Trình, bên cạnh đó cũng ủng hộ và đặt hết hy vọng vào đội Trung Quốc duy nhất còn lại là Prime.

Chủ đề “Bằng Trình gian lận làm ô nhục đất nước” được giật tít trên tất cả các kênh báo chí và truyền hình, thậm chí còn sốt dẻo hơn cả chặng đua ngày đầu tiên. Xét trên mức độ nào đó, sự việc ấy cũng giúp quảng bá cho cuộc thi lần này, khiến toàn dân đều biết đến nó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN