Niềm Hạnh Phúc - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Niềm Hạnh Phúc


Chương 11


Trên đoạn đường đêm phủ từng đợt mưa, từng cơn gió lướt vèo qua một cách vô tình, trong mùa thu giá lạnh ấy. Một hình bóng cô gái bước đi từng nhịp theo tiếng mưa rơi, cô ấy cất bước trong sự cô độc, cả người đắm chìm trong cơn mưa tay kéo theo chiếc vali đã ướt đẫm

Hàn Ngân Hy đi một cách lặng lẽ cứ đi mãi khi nhìn lại chỉ còn từng hàng mưa dài phía sau kèm theo tiếng gió thổi rì rào quanh quẩn đâu đó bên tai, chiếc đèn đường lúc này như những tia sáng đẫn đường cho người lạc lối như cô. Hành trình tưởng chừng như vô định, đến khi cô đứng trước một khu nhà trọ đã xuống cấp, biển tên sơn lên bức tường rào đã cũ kĩ, từng dòng chữ theo vết tích của thời gian đã dần trôi đi, cô không ngần ngại vào trong làm thủ tục thuê nhà, Hàn Ngân Hy bước đến nhà thì đập vào mắt cô là các sợi dây điện nối chằng chịt xung quanh các căn hộ, các căn này có diện tích khoảng 10m2 chỉ trọn vẹn toàn một phòng là phòng tắm khiêm nhà vệ sinh, phía trên còn có cái gác mái nhỏ các vết sơn trên tường đã bạt màu, những lát ngạch trên nền thì không nhìn thấy họa tiết đâu cả, còn cái cầu thang thì không biết có nên cho người xem lại không nữa ‘Cũng không đến mức quá thảm hại cho lắm’. Đánh giá xong Hàn Ngân đi vào nơi mình sẽ ở vô thời hạn, tâm trạng lúc này của cô không được tốt cho lắm, quăng đại cái vali qua một góc nào đó để đi giải quyết cả người ướt sũng do cơn mưa đến không đúng lúc, khiến cả người cô trông rất thảm hại như một kẻ bị đuổi khỏi nhà nhưng đó là do cô tự nguyện đi mà thôi cũng đúng. Trong lúc đi bộ đến trường, cô tình cờ phát hiện ra nơi này – đây có thể gọi ‘Nơi tưởng chừng như không tồn tại trong thành phố S’ vì chỗ này toàn là những người lao động nghèo

Sở dĩ Hàn Ngân Hy chọn nơi này, thứ nhất là nó khá gần với trường, đi lại rất thuận tiện không sợ trễ đỡ tốn calo, thứ hai là vì ‘Hàn Ngân Hy’ là một người ăn chơi có tiếng, đầy ‘tình sử’ và với tình cảnh của cô hiện tại mà chọn một khách sạn tốt sẽ khiến người khác nghi ngờ, không nên vì chỗ ở tốt mà hỏng kế hoạch của thân chủ bỏ nhiều năm, bỏ cả danh tiếng của mình ra để thực hiện và điều thiết yếu là số tiền của Hàn Ngân Hy bây giờ có hạn, cô cũng chưa có việc làm không có cả một phi vụ làm ăn nào trên mạng không thể dùng lung tung được. Chọn nơi này cũng là một quyết định tốt. Nhưng Hàn Ngân Hy nào hay mọi chuyện của cô tốn công che giấu đã bị một vài người biết đến.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng âm trầm chất đầy tư liệu, súng đạn. Một người con gái với mái tóc dài màu lam che đi vầng trán đội chiếc mũ hải quân làm nên gương mặt xinh đẹp sắc sảo, đôi mắt đuôi cá hút hồn khiến người khác bị cuốn theo một cách trầm luân mà không muốn thoát ra, ngồi quyền bắt chéo gợi lên được đường cong trên cơ thể, băng mâu khẽ nheo lại trước sắp thông tin trên tay.

“Không điều tra ra được à? Từ khi nào mà Baclke lại nuôi một lũ vô dụng đến thế” cô ta quăng đống tài liệu xuống trước mặt những kẻ đang cuối đầu co rúm phía dưới

“Chúng tôi đang theo dõi nhưng đột nhiên liệu bị mất dấu”

“Cho nên…”

“Chúng tôi đã cho người điều tra nhất định sẽ có kết quả sớm thôi xin ngài bớt giận”

“Tốt, nếu như không thì các ngươi tự hiểu… Đi ra ngoài hết đi”

“ Mất dấu của cô ấy rồi à? Cậu cũng không nên trách bọn chúng, dù sao Hàn Ngân Hy cũng không phải là người đơn giản” Một cô gái bước vào từ phía sau cánh cửa đi đến một cái ghế gần đó rồi thản nhiên ngồi xuống, cô ấy diện bộ váy Tây Âu cổ, mái tóc sáng bạc uốn xoăn đuôi dài qua lưng, cặp mắt mèo hồng ngọc làm nổi bật gương mặt thanh tú trong trẻo rất tinh tế, bạc môi ửng đỏ phía trong, chúng góp phần giúp cô toát lên sự huyền bí khiến người khác tò mò muốn khám phá. Nếu cô gái lúc nãy là hoa mai cao ngạo trong tuyết thì cô gái này là đóa tuyết liên giữ trời đông thoạt nhìn yếu ớt nhưng ẩn dấu phía trong lại là sự cứng cỏi, khiên cường bền bỉ trước những thăng trầm của cuộc sống.Theo sau cô là một chàng trai cao ráo, gương mặt giảo hoạt, sóng mũi cao đôi mắt lam tuyền sắc lạnh, mái tóc bob màu denim kết hợp giữa gam màu tím bạc cùng xanh đậm tạo cảm giác mát mẻ cho người đối diện nhưng không kém phần lãnh khí, bạc môi khẽ cong lên

“Uyên tỷ nói đúng đó bà chị cũng nên tịnh tâm lại cho buổi tập kích ngày mai đi”

“Hai người làm sao hiểu được cảm giác của tôi…..”

Cô ấy thở dài rồi cầm tấm hình lên nhìn một cách bi thương

“Nguyệt chúng ta sẽ sớm gặp lại….”

———

“ Vật nhỏ à em có nhiều gương mặt như thế thì cái nào mới là thật đây…” Hắn ta thích thú nhìn bản điều tra trong tay

“Tần tổng, sắp tới Lam gia sẽ tổ chức tiệc nên Lam gia chủ mời ngài đến dự”

“Khi nào”

“ Tối thứ năm tuần sau, địa điểm tại Lam gia”

“Ta sẽ đến…. ngươi ra ngoài trước đi” Gương mặt thị huyết của hắn dần bị cánh cửa thu hẹp lại đến khi không còn nhìn thấy, bầu không khí âm u bắt đầu được dấy lên

_________

“Ây “ hôm nay quả thật là đẹp trời khi không nhìn thấy bọn ‘ôn thần’ đó, nếu sớm biết cảnh cáo bọn chúng sẽ mang lại kết quả tốt như thế thì mình nên làm từ sớm mới phải

Hàn Ngân Hy đang trên đường về nhà thì nhìn thấy bên góc công viên có cuộc ẩu đã, cô không quan tâm tiếp tục đi nhưng chợt nhìn lại thấy cô gái bị đám con trai bao quanh đó là Độc Cô Nhi, dù sao cô ấy đã giúp mình bây giờ bỏ mặt thì không có nghĩa khí chút nào.

“ Một đám con trai mà đi bắt nạt một đứa con gái không đáng mặt đàn ông chút nào?” Hàn Ngân Hy bước đến gần bọn chúng khinh thường nói

Chúng nghe được những lời phỉ bán mình thì hơi tức giận nhìn về phía của Hàn Ngân Hy nghĩ được gì đó rồi giở giọng bịp bỡn nhìn cô

“Cô em đi chơi với bọn anh đi”

“Ngân Hy à cậu thấy đấy bọn chúng có phải đàn ông đâu…”

“Thế thì chúng là gì nhỉ….”

“Rác rửi… “

Bọn chúng nhìn hai cô gái đang liên tiếp chửi rủa mình thì tức đến đỏ mặt quát thẳng vào hai cô

“Hai con nhỏ khốn khiếp, tạo sẽ cho tụi bây biết thế nào là không nên chọc giận bọn tao, tụi bây lên”

Tên cầm đầu vừa nói xong thì cả bọn kéo về phía hai cô. Thấy tình hình này chắt phải dùng đến vũ lực để giải quyết. Hàn Ngân Hy bước đến tặng cho mỗi thằng một cước ngã lăng ra đất nếu dễ dàng bị đánh bại như vậy thì cô không Đạm Đài Thiên Nguyệt kẻ từng hô gió trong Hắc đạo lẫn Bạch đạo rồi đối với họ thì chúng chỉ là tép riu thôi. Nhưng bên kia Độc Cô Nhi còn tàn nhẫn hơn cô, Hàn Ngân Hy chỉ đá vào cổ hay bụng của đối phương thôi còn cô ấy thì canh ngay hạ bộ mà thẳng tiến phát nào phát nấy đều chất lượng như nhau khẳng định không phế cũng bị trọng thương.

“Nói ai sai khiến các ngươi làm chuyện này…” vì Hàn Ngân Hy tin chắc Mai Ngữ Linh sau chuyện lần trước chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng cho cô cũng như Độc Cô Nhi đâu

“Không ai sai khiến chúng tôi cả…. Cô thấy chỗ chúng tôi đi”

“Ngân Hy cậu tránh ra “ Độc Cô Nhi tiến đến giơ chân lên định đá khiến chúng xanh mặt

“Là một vị tiểu thư đưa tiền cho chúng tôi bảo chúng tôi làm chuyện đồi bại với cô gái này sau đó là cô nhưng không ngờ cô lại xuất hiện ở đây”

Hàn Ngân Hy cùng Độc Cô Nhi đồng thời nhíu mày nhìn nhau. Bỗng Độc Cô Nhi móc điện thoại ra bấm gì đó rồi đưa cho hắn

“Phải cô gái này không “ hắn nhìn một hồi rồi gật đầu lia lịa

“ Đúng là cô gái này chính cô ấy tôi nhớ rất rõ trên tay cô ta có đeo chiếc nhẫn hình hoa mai mạ vàng còn đính thêm viên huyết phách không sai vào đâu được “

“Vậy sao…. Mai Ngữ Linh xem ra món nợ giữa chúng ta cần phải tính toán nhanh rồi”

==========

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN