Niềm Hạnh Phúc - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Niềm Hạnh Phúc


Chương 28


_Anh đây chắc là Dạ Mặc Lâm?

_Đúng thế Hàn tiểu thư rất vui được quen biết cô… Tại ơn chúa vì cô không sao… Nếu không trái tim tôi cảm thấy rất ấy nấy..

Dạ Mặc Lâm nở nụ cười thân thiện dụ hoặc nhìn Hàn Ngân Hy… Bước đến cầm lấy bàn tay ngọc của cô khẽ hôn một cái như một lời chào hỏi mang đậm chất phương Tây, Hàn Ngân Hy cũng không bài xích hắn, bất quá chỉ là một lời chào, cô không hẹp hòi đến mức đó… Một chuyện tưởng chừng nhỏ nhoi nhưng đủ tạo nên đợt sóng dâng trào mang tên “Tình địch” Họ nhìn vào Dạ Mặc Lâm với ánh mắt viên đạn… Hừ, lão tử quen biết lâu như vậy mà còn chưa đụng tay còn nhà ngươi vừa gặp là đớp ngay sau? Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đi… Dạ Mặc Lâm đang trong cơn phong tình chợt lạnh sống lưng như thể ai đó đang muốn giết hắn vậy, hay do hắn nghĩ nhiều, Hàn Ngân Hy vốn nổi tiếng là kẻ bị bọn này ghét bỏ… Nghĩ đến việc này, hắn hơi tiếc thương cho cô, cô gái này trông cũng tốt mà bọn họ lại đồn đại không chút lưu tình…

Hàn Ngân Hy bỏ qua Dạ Mặc Lâm, quay sang hướng khác nghiêm túc nhìn Bạch Dật Trạch

_Bạch viện trưởng, anh không cần chuẩn bị phòng chăm sóc đặc biệt cho tôi đâu…

_Vì sao lại không cần? Nếu vết thương không được xử lý và theo dõi kỹ sẽ bị nhiễm trùng

_Tôi cảm thấy không cần thiết cho lắm với lại tôi không muốn ở nơi đó

_Vậy thì tùy cô, nếu bệnh nhân đã không muốn thì tôi cũng không cưỡng ép làm gì… Cô nên nhớ nhiễm trùng máu là chết

_Tôi sẽ ghi nhớ lời nói của anh

Nói xong Hàn Ngân Hy dắt tay Lưu Ly, Độc Cô Nhi cùng Lạc Tịch Uyên bỏ đi… Để lại bọn họ trong một khoảng hư không… Có thể nói tình huống lúc này giống hệt nguyên tác là bọn hắn đang đợi ca phẫu thuật của Mai Ngữ Linh và cũng là lúc mũi nhọn chỉa về hướng cô

_Vì sao cậu không ở lại đó? Mai Ngữ Linh đó làm gì được cậu?

_Cậu quên rồi sao? Ngay đoạn này là lúc Phùng Minh Ý đến giá họa cho tớ

_À phân đoạn tiêm thuốc vào ống truyền dịch của Mai Ngữ Linh… Chẳng phải lúc đó cô ta rất tiện nghi sao? Được một lúc đến bốn năm nam nhân tuấn tú thượng… Còn kêu gào sự sung sướng trong cơn loạn tình… Chỉ tội mỗi cậu bị tình nghi vì lúc đó cậu nằm cạnh phòng cô ta

_Đúng thế vì vậy tớ muốn xem tối đêm nay ai sẽ cứu cô ta khi đều bị bọn chúng ghét bỏ

_Tiểu Hy có chuyện gì vui vậy?

_Cậu muốn JAV sống không?

_Ai?

_Mai Ngữ Linh

_Xem

_Vậy tối nay cậu ở lại đây?

_Tất nhiên

Độc Cô Nhi nhanh chóng kéo Hàn Ngân Hy vào phòng bệnh… Sau khi lây hoây một lúc cô mới dụ được hai người kia đi. Bây giờ trong căn phòng trống chỉ còn mỗi Lưu Ly ở lại với cô

_Nếu cậu muốn xem vậy tại sao không ở cạnh phòng cô ta xem sẽ dễ hơn… Âm thanh chất lượng, màn hình HD sống động đảm bảo độ sáng…_Vì tối nay sẽ có khách viếng thăm tớ… Phải tạo điều kiện thuận lợi cho người ta chứ

_Phùng Minh Ý có tình ý với Vệ Thành Vũ thì phải? Bây giờ hắn bắt đầu có tình cảm lại với cậu…. Vậy tối nay cô ta sẽ không chừa cậu ra đâu…

_Vì thế tớ muốn hai kẻ này hợp tác với nhau… Chết một tên thì tên kia cũng hết đường

_Cậu đúng là… Bản tính mạo hiểm không bao giờ thay đổi

_Liều mới có chí làm giàu… Cậu quên năm xưa tớ cũng liều mới gầy dựng được Đạm thị hùng mạnh sao?

_Năm xưa là chuyện của quá khứ

_Hiện tại thì từ từ… Mình cứ tận hưởng hết đi đúng chứ… Mà này lúc nãy khi tớ và Bắc Thiên Chiến bỏ đi các người đã nói những gì?

_Là chuyện của Bạch lâu… Những sát thủ ám sát Hàn Ngân Hy và Tần Phong là người của Bạch gia

_Bạch Dật Trạch hắn biết?

_Lúc được đề cập đến nhìn vẻ mặt hắn rất bất ngờ… Xem ra lâu lắm hắn chưa nhúng tay vào khoảng Hắc đạo

_Vậy Đường Đằng Minh

_Trùng hợp, Đường Đằng Minh cũng là đối tượng cho phi vụ ám sát… Nên chuyện Mai Ngữ Linh làm tay trong giúp chúng xâm lược nhập vào Đường gia vô tình tiếp tay cho bọn họ

_Ra là thế… Tớ thắc mắc chuyện cậu quen biết với Uông Hàn tại sao không tiết lộ cho tớ… Là tớ lo xa còn tốn biết bao nhiêu nơron nữa, bồi thường thiệt hại đi… Còn chuyện cậu đánh vòng hết thành phố mới đến đây nữa cậu giải thích sao? Hả

_Haha… Chẳng phải tớ nói là để tớ lo sao? Tớ và hắn biết nhau trong phi vụ buông vũ khí ở Z quốc… Mà nhìn biểu cảm hiện giờ của cậu rất buồn cười đó… Hình tượng lãnh đạm của cậu mất hết hoàn toàn… Haha…

_Cậu có khác tớ là bao? Cậu còn chưa trả lời câu hỏi của tớ..

_Rầm…Tiểu Hy, tớ chuẩn bị xong camera mini rồi

Độc Cô Nhi mạnh tay mở cánh của… Cầm trên tay cái hộp nhỏ ném vào người cô… Hàn Ngân Hy thuận tay bắt lấy, mở ra xem cô bắt chợt nhíu mày… Lưu Ly ngồi bên cạnh cũng hiếu kỳ dòm ngó

_Sao cậu không lấy loại camera hồng ngoại sẽ khó bị phát hiện hơn

_Loại đó hôm nay Lạc thị không còn…. Và nó sẽ dễ bị phát hiện khi căn phòng tắt đền hoàn toàn…

_Vậy ai là người gắn nó đây?

Hàn Ngân Hy không chút ngần ngại: “Để tớ làm… Với lại tớ muốn xem ả ta ra sao”

_Cậu cẩn thận… Lúc nãy mình thấy Mã Thiên Y có đến đây

_Mã Thiên Y đến bất quá là vì Trầm Dương… Sau chuyện Mai Ngữ Linh muốn kéo cô ta chịu nhục cùng ả thì các cậu nghĩ cô ta còn quan tâm ả sao?

_Mã Thiên Y đó có tình ý với Trầm thiếu? Khi nào sao tớ không biết..

_Cậu tự xưng là đối thủ mạnh của Mã Thiên Y đó mà ngay cả chuyện cô ta thích ai cậu cũng không biết sao?

_Thật vậy, tiểu Hy vì sao cậu biết?

_Lưu Ly nói

Hàn Ngân Hy không khách khí nhường quỳên trả lời lại cho cô bạn thân, kỳ thật ngay cả cô cũng không nhớ rõ nên cô tựa tin suy đoán là Lưu Ly còn nhớ… Còn Lưu Ly bên đang trợn trắng nhìn Hàn Ngân Hy ra ám hiệu cần sự gợi ý..

_Ngay buổi tiệc nào đó… Há, Ly

_À… Đúng thế, hình như là tại Trầm gia thì phải?

_Trầm gia? Vậy là ngày sinh thần của Trầm thiếu đó à… Tớ nhớ lúc đó Mã Thiên Y có đến dự, vậy là cô ta phải lòng hắn ngay từ lúc đó? Hừ tớ bỏ lỡ thật nhiều tiếc mục hay… Tức thật

Hàn Ngân Hy cùng mọi người trò chuyện một hồi thì cô mới bắt tay vào việc chính… Nhanh chân bước đến phòng Mai Ngữ Linh, vừa vào cô đã thấy Mai Hùng thấp thởi ngồi đó cũng Kim Tâm Nhu. Bà ta vừa nhìn thấy cô đã bùng nổ sát khí đi đến, mạnh tay tát cô nhưng không thành, nộ khí rống lên

_Con nhỏ khốn nạn, mày xem mày đã làm những gì? Hại Linh nhi ra nông nỗi này còn khiến ba mày bị mất gần hết đối tác làm ăn… Hừ đúng là “nuôi ong tay áo”, biết thế ngày xưa tao đã bỏ mặt mày chết đói

_Ai? Ai làm hại ai? Ai khiến Mai gia trên bờ vực phá sản? Hừ, tốt nhất bà nên xem lại đi đoạn clip đó được xác minh là hoàn toàn là thật, Mai Ngữ Linh đã nhận tội… Cô ta còn phỉ bán bà vậy mà bà vẫn nghĩ cô ta coi bà là mẹ sao? Mơ tưởng, “nuôi ong tay áo” chứ không phải các người đã tống giam cổ tôi ra khỏi Mai gia không thương tiếc sao? Bây giờ còn lật lộng sao?

_Mày..đồ mất dạy

_Tôi xin đính chính là tôi có dạy mà còn được dạy nhiều hơn bà… Chẳng qua do bà sống thiếu dạy nhiều năm nên bây giờ nhìn ai cũng nói mất dạy đó… Với loại người như thế thì tôi cũng không ‘văn minh’ nhiều đâu

_Hừ con khốn.. mày..

_Rầm, tất cả im ả hết đi…

______

Tác giả nghỉ phép vô thời kỳ hạn

Nhưng khi ta quay lại sẽ có h

Ta có hố mới khi nào rãnh các nàng ghé qua nhé!!!

Thân ⊙﹏⊙!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN