Nợ hoa đào sao có thể tránh khỏi - Chương 1:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Nợ hoa đào sao có thể tránh khỏi


Chương 1:


Người phụ nữ thuần thục dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng mềm mại toàn thân, nàng phát hờ một chiếc áo khoác lông thượng hạng, thân hình mỹ miều dưới veston sọc mạnh mẽ, khuôn mặt bạch ngọc tinh xảo, hàng lông mày dày, phượng mâu đỏ nhạt sắc bén, môi đỏ như son nhếch lên một đường cong hoàn hảo.
Tựa như khiêu khích, quyến rũ nồng đậm, làm cho bất cứ ai không nhịn được đều lại gần nàng.
Nhưng bỗng nhiên nàng nhắm mắt nhìn hoa đào rơi, cánh tay nhắm chặt đặt lên con tim, máu nàng chảy ra nơi khóe mắt rồi lan tới khuôn miệng, tới lúc nàng gục xuống vẫn giữ trên môi nụ cười kì dị xen lẫn kiều diễm kia…
Đoàn Y Vấn giật mình mở mắt, khẽ cười nhẹ, lại là giấc mơ ấy.
Ai cũng có 1 bí mật riêng họ, những giấc mơ giống bản thân phiên bản trưởng thành hơn tiếp diễn xảy ra vào từng dịp sinh nhật trôi qua chính là một bí mật nhỏ của riêng cô.
Luôn có một linh tính đặt cô vào thế bị động, cô chỉ có thể mang giấc mơ kia giữ vào đáy lòng, cảm thấy nếu nói ra sẽ có một số tai ương xảy ra.
Nhìn vào trong gương, phản chiếu một cô gái xinh đẹp độ tuổi hai mươi tuổi, môi khô khốc hồng nhạt, cánh mũi cao kiêu ngạo, ánh mắt xếch lên yêu mị hung hãn, đôi mày như vẽ rậm rạp như kiếm một đường kéo dài càng thêm vẻ sắc bén.
Nhìn thế nào, cô bây giờ càng giống người phụ nữ trong giấc mơ kia
Hừm, thôi kệ vậy! Chẳng phải tất cả đều có số phận sao? Tận hưởng sinh nhật thứ mười tám thôi. Một đời có bao nhiêu cái mười tám đây…
Có..bao…nhiêu…lần mười tám… đây?
Đầu cô ong lên, một cái đánh úp xuống đại não, tê cứng làm cô té xuống. Một lúc thật lâu sau, Quân Y Vấn mới đứng dậy, mày rậm nhíu chặt nhưng vẫn kìm lại nhìn đồng hồ tích tắc trên cao.
Cô chuẩn bị rồi ra khỏi nhà.
‘ Tiểu Vấn, lại đây lại đây’
Trong hội trường đại học rộng lớn, nữ sinh nặng động,khuôn mặt thanh tú hay cười nên sáng rực xinh xắn, nàng đầy sức sống với gọi Đoàn Y Vấn.
Đoàn Y Vấn lại gần cô, để lên bàn là một hộp nhỏ tinh xảo.
‘ Cho cậu, lần sau không cần ồn ào như vậy’
‘ Oa! Là Noãn Ngọc Điểm Tâm Ký nha’ Soạn Ngọc vui vẻ lên tiếng, cô ngắm nghía bánh creepe trái cây nhiều tầng vừa tinh xảo vừa mềm mại, hương thơm tỏa ra mê hoặc, hai mắt tỏa sáng, môi hồng ngọt ngào nở nụ cười xinh xắn rực rỡ.
Thanh niên phía sau tiến lên, trực tiếp mang bánh kia trong tay Soạn Ngọc đoạt lấy.
‘ Không cho ăn điểm tâm vào buổi sáng’ Nói rồi liếc Đoàn Y Vấn nhàn nhã nhấm nháp từng ngụm cà phê đắng, giọng điệu trách cứ
‘ Chị hai, đã nói không cho cô ấy ăn mấy cái này, còn là buổi sáng nữa’
Đoàn Y Vấn giơ tay nhanh như chớp giật lấy bịch bánh trong tay, nhàn nhã đưa cho Soạn Ngọc đáng thương nhìn cô, nheo mắt nhìn Đoàn Mộ
‘Không phải chị cố ý, chị có đặc quyền mua đồ ăn cho Soạn Ngọc em chính là không thể cấm, chị đã giao cho em quản lí thời gian ăn của Soạn Ngọc không phải sao? Huống chi ép buộc Soạn Ngọc đến đáng thương như vậy, có nghĩ tới cảm nhận của Soạn Ngọc, chị nghĩ em nên từ từ đi, vận tốc bất đạt nha’
Đoàn Mộ trước giờ luôn nghe theo vị tỷ tỷ Y Vấn cường đại này, cô nói gì cũng đầy đủ sắc bén đủ để hắn học hỏi theo rất nhiều, lời nói ra đủ để khiến hắn suy ngẫm, khẽ lườm qua Soạn Ngọc kia, ngồi xuống bên cạnh Đoàn Y Vấn.
Giảng viên bước vào, ông ta giở ra quyến vở dày bắt đầu bài giảng sâu xa của mình.
Một khoảng thời gian sau trôi qua, Đoàn Mộ hỏi Đoàn Y Vấn đang thu gom sách vở của mình.
‘ Chị, Đoàn tổng có chuyện cần gặp chị, nói cái gì chiều nay 3h tại vườn hoa trên không SE PLAECE’
‘ Chị bận rồi, nói với anh ta giùm, hẹn lần sau gặp mặt’ Đoàn Ly Vấn mang ly cà phê đã uống bỏ vào thùng rác, cô nhai nhai kẹo cao su, cầm lấy balo nặng trịch nhìn ánh nắng nhu hòa khẽ nở nụ cười thoải mái.
‘ Em không hiểu, chị có năng lực như vậy, tại sao đối với lời mời hợp lí đầu quân vào Đoàn thị chúng ta lại từ chối?’ Đoàn Mộ khẽ nhíu mày
‘ Haha, Tiểu Mộ hỏi đúng lắm. Đoàn Gia như một cái vòng lẩn quẩn không ngừng mang con người ta cuốn vào, cái vòng quyền lực tiền tài đầy mê lực lại nguy hiểm trí mạng, chỉ cần một lần xảy chân chính là vạn kiếp bất phục, muốn một Đoàn Y Vấn hay một Đoàn Mộ mang thanh xuân lẫn năng lực đổ vào làm máy in tiền cho đám cổ đông nhàn rỗi kia. Hừ, quá tiện nghi đi, Tiểu Mộ, chúng ta đang ở độ tuổi đẹp nhất, nên nhân lúc này tạo ra những khoảng thời gian đẹp nhất, chúng ta đã mất một thơ ấu yên bình cũng nên bù lại một thanh xuân rực rỡ nhất.Chẳng lẽ em không muốn bên cạnh người em yêu thương nhất có những khoảnh khoắc đáng giá? Đừng để hối hận về sau chứ’
‘…’
‘Chúng ta không cần áp buộc ngu ngốc như những đám thế gia công tử tiểu thư kia? Chúng ta phải khác biệt với bọn họ, có thể nắm trong tay khoái hoạt đáng giá nhất cũng nắm trong tay mong ước của vạn người, đó là cái làm nên khác biệt giữa chúng ta’
‘Chị, em hiểu rồi’
‘Ha ha, Soạn Ngọc là một cô gái tốt, đừng làm cô ấy tổn thương vì những thứ vật chất kia. Nhớ lời chị nói’ Đoàn Y Vấn bẻ một cành hoa đào nắm tong lòng bàn tay rồi rời đi.
‘ Ân, chị, lời chị nói…em luôn nhớ’ Là đàn ông Đoàn Gia, không thể đảm bảo cho người mình yêu một cuộc sống hạnh phúc nhất thì đừng yêu thương ai.
=======================================================================================================
Quan Y Vấn chạy xe đạp một quãng đường dài từ nơi thành thị về đến khu nhà thượng lưu cô hay ở, đương nhiên gần đó là Đoàn Phủ Gia tộc to lớn cường thế.
Trước cổng nhà là một nam nhân cao lớn, bộ vestn màu xanh đen lịch thiệp không thể che dấu nổi thân hình tráng kiện hoàn hảo hay làn hơi thở phong tình vạn chủng toát ra nơi hắn. Khóe miệng hắn khẽ cong, yêu nghiệt khuôn mặt vạn người mê, lãng tử kiêu ngạo.
Hắn dựa vào chiếc xe thể thao đắt tiền, nhìn thấy Quan Y Vấn một thân năng động áo thể thao năng động chạy xe đạp tới, khóe miệng càng nâng lên vòng con rực rỡ chứng tỏ hắn rất cao hứng.
Cô xuống xe, nhìn thấy nam nhân kia, khẽ bĩu môi, cái nam nhân nhà hắn lại mặt dày đến ăn chực nhà cô!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN