Nô Lệ Tình Dục
Phần 10
Tôi chỉ sợ nhất một điều đó chính là người đàn ông mình yêu không tin mình …tôi sợ điều đó lặp lại…
Bảo tiến tới chỗ Thành…đúng lúc mẹ Thảo đi xuống nhà ngóng tin con gái…mẹ Thảo vội vã chạy lại đứng giữa Bảo và Thành …
-Thành …sao Thảo say vậy cháu
-Thảo đi uống rượu cùng Lan và Chi sau đó cả hội say,tình cờ nên cháu đưa về ạ…
Thành nhìn sang Bảo ” anh đây là”
Thảo đúng lúc mở mắt nhìn thấy Bảo rồi cười như một đứa bị điên
-ô chú tới khi nào vậy
Mẹ Thảo cứ vỗ vào mặt Thảo cho tỉnh ” con ranh này say quá nói linh tinh rồi đấy con”
Bảo lừ mắt nhìn Thảo
-cháu mau lại đây,nhanh
-chú đừng ép tôi,chú đừng áp đặt tôi hiểu chưa,chú nghĩ tôi sợ chú chắc,chú đe dọa chuyện của mẹ tôi năm này qua năm khác chú không thấy chú hèn hạ sao
Mẹ Thảo sợ vội bịt mồm con….Thành đứng lặng yên nhìn Bảo…
-con say quá rồi,cậu Bảo giúp tôi đưa nó lên nhà nhé
-mẹ buông con ra hôm nay con phải nói hết,anh Thành anh có muốn biết đây là ai không,anh ta chính là người em nhắc đến,em đã có quan hệ tình dục với anh ta khi em 17 tuổi và em đã có thai …chỉ vì khi đó quen anh nên anh ta nghĩ đó không phải con của hắn,hắn ép em phá thai…
Thành buông thõng tay rồi suy nghĩ ” hóa ra đây là người mà cô ấy yêu”
Mẹ Thảo tát bốp vào mặt Thảo
-con im đi,con câm miệng lại cho mẹ
Thảo ôm miệng khóc trong cơn say,Bảo đổi sắc mặt vẻ lầm lỳ rồi nắm chặt tay
-Hôm nay cứ để cô ấy ngủ ở nhà đi,tôi đi trước đây
-cậu Bảo …
Bảo đi lướt qua Thành ,Thành bất chợt lên tiếng
-nếu thật sự muốn tốt cho cô ấy anh đã không ép cô ấy phá thai,hãy để cô ấy thật sự được yêu thương
Bảo cười nhếch mồm
-nếu cậu nhóc như cậu muốn tốt cho người mình yêu thì nên tránh xa cô gái ấy ra,lần đầu vì cậu tôi ép cô ta phá thai,lần này vì cậu tôi kb sẽ làm gì tiếp theo thế nên thay vì giảng đạo lý thì hãy suy nghĩ xem nên làm gì tốt cho cô ta thì hơn….
Bảo lên chiếc xe đắt tiền Thành nắm chặt tay nhìn chiếc xe phóng đi…
Mẹ Thảo nói giọng trầm xuống vẻ không vui
-cô cám ơn cháu đã đưa Thảo về lần sau có gặp nó say cứ mặc xác nó đi còn hơn nhé cháu
-người khi nãy là gì của Thảo vậy cô
-như cháu nghe rồi đấy,cậu ta chính là bạn trai của Thảo từ hơn năm về trước,giờ hai đứa quay lại nên cháu thông cảm giúp cô để tránh sự hiểu lầm đáng tiếc…
Bảo ngồi trên xe lái xe trong cơn mưa,anh ta nghĩ lại câu Thảo nói ” anh ta chính là người ép tôi phá thai”
Bảo nhắm mắt vẻ cay cú rồi nắm chặt vô lăng phanh két trên cầu…” Thời gian qua em nghĩ mình em mệt mỏi còn tôi thì không sao”
Bảo cười như mỉa mai bản thân “Nếu cứ như thế này vậy thì tại sao không dừng lại,khổ vẫn ở cạnh nhau…tình yêu tốt chẳng như vậy đâu…vậy anh xin một lần làm trái ý mình xa em là anh quyết định”…
Bảo nhấn ga phóng vọt xe đi trong cơn mưa lớn gương mặt lạnh tanh…anh ta vừa quyết định rời xa Thảo lần nữa…
Sáng hôm sau tôi mở mắt tỉnh dậy thấy đang nằm ở nhà,tôi bật dậy mẹ đang ngồi như vẻ chờ tôi dậy.
-ôi con đau đầu quá
-con đang tự làm hại thân chứ chẳng ai làm hại con
-mẹ nói cái gì vậy
-đêm qua con say rượu đến nỗi để người khác đưa về con có nhớ ai đưa con về không
-ai vậy mẹ lan hay chi
-nếu là hai đứa đó thì đã chẳng nên chuyện đây là ai con biết không
-thì mẹ cứ nói đi con nghe đây
-cậu Thành đưa con về nhưng mà cái quan trọng hơn chính là cậu Bảo cũng có mặt ở đây và chứng kiến
Tôi đang cầm ly nước thì rơi toang xuống nền nhà
-con…con thật sự không nhớ gì mẹ ạ,con thật sự không nhớ con thề đấy…chú ấy có thái độ thế nào hả mẹ
-chuyện sẽ k bị đẩy lên cao trào nếu con k gào mồm lên nói với Thành rồi chỉ vào mặt cậu Bảo rằng ” cậu ta chính là người ép con phá thai”…
-con nói vậy thật sao ạ,chết rồi mẹ…
-mẹ chịu con thật đấy,say đến mức k kiểm soát nổi bản thân nữa rồi…đàn ông có sỹ diện riêng của họ con cứ nhắc lại chuyện đó thì sao có thể ở bên cạnh nhau được…
Tôi vội vã thay đồ rồi chạy vội về biệt thự nơi tôi và Bảo sống chung…cô giúp việc đi ra đưa cho tôi túi đồ
-cậu ấy dặn từ nay cháu không cần tới nữa…
-chú ấy giận thật rồi
-đêm qua cậu Bảo say lắm ,sáng nay khi tôi đến cậu ấy còn cố gượng dậy để đi làm …rồi nói khi nào cháu về đưa đồ cho cháu rồi nói từ nay không cần tới nữa…
-chú ấy trẻ con thật,cháu thật sự hôm qua cũng say nhưng cháu k nhớ được lời cháu nói …chắc cháu nói sai thật rồi nên chú ấy tự ái…
-cháu con trẻ đôi khi nói sai đó là bình thường mà,lúc này cậu ấy đang giận để lúc khác nói chuyện
-cháu không giận anh ta thì thôi đằng này anh ta lại giận cháu,cháu cũng không cần càng tốt cô ạ
Tôi nói rồi cầm túi đeo lên người đạp xe ra về đi ra đến cổng tôi thấy xe của Bảo đi vụt qua,trên xe tôi thấy rõ cô gái hàng xóm ngồi cạnh anh ta hai người nói chuyện gì đó cười rất tươi…tôi nắm chặt tay…” hóa ra đây là lý do”…
Bảo ngồi trên xe sau khi đi qua Thảo anh ta cứ nhìn gương mặt lầm lỳ
-em tới chỗ kia bắt taxi đi làm nhé sáng anh có phiên xử nên không thể đưa em tới chỗ làm được
-ôi anh cho đi nhờ một đoạn là tốt rồi,em không nghĩ xem em tự dưng lại k nổ máy như vậy
-k sao đâu…
Cô gái thấy Bảo cứ lạnh tanh nói mà miệng k hề cười làm cô ta trong lòng càng muốn chiếm hữu Bảo…
Tôi trở về nhà nằm khóc mất một ngày vì nghĩ ấm ức giống như tôi là kiểu người anh ta thích gọi thì gọi còn k sẽ ném bỏ mình ngay bất cứ lúc nào…” thằng khốn đó mình ghét hắn,ghét cái cách mà hắn cười với người khác”…
Tôi ngay sau đó đi làm đến quên ăn quên ngủ,tôi xin làm ở một công ty xuất nhập khẩu hải sản,công việc hàng ngày là kiểm hàng xuất nhập…cứ đi đi về về như một cái bóng…
-con dạo này k ăn uống đầy đủ cứ gầy rộc đi đấy
-con vẫn ăn mà,thôi con đi làm đây
-làm dc ngày nào hay ngày đó chuẩn bị đi tham quan rồi nhập học rồi còn gì
-vâng ,con đi đây
Mẹ Thảo thấy rõ nét mặt buồn của con…
Tối đến khi đi làm về mẹ nhắn tôi mua tào phớ về…tôi lưỡng lự rồi cứ mua thêm một cốc nữa…đi xe tới nhà anh ta tôi ấn chuông rồi cô giúp việc ra mở cửa…
-Thảo tới rồi sao
-vâng cháu có mua hai cốc tào phớ
-cậu Bảo hôm nay ở nhà đấy…
-vậy cháu đi luôn đây ạ
-cậu ấy say lắm rồi nhưng cô hàng xóm kia lại nhờ chuyện hỏng then cửa gì đó,ở khu này toàn đồ xin làm sao có chuyện cứ hỏng hóc được
-vậy anh ta đang ở bên đó ạ
-đúng vậy để tôi sang gọi
-thôi k cần đâu cô
-đàn ông khi say rồi nhỡ k làm chủ được có phải là k hay không
Cô nói vậy thấy Thảo vội vã
-cháu sang gọi cho cô
Cô giúp việc cười hiền từ khi thấy Thảo chạy vội sang hàng xóm…
Tôi đi sang đó thấy cổng không đóng,tiếng hai người nói chuyện ở góc sân
-cửa của em bị gẫy chốt phải thay thôi anh hôm nay k giúp được rồi
-anh ngồi uống nước đã ạ
-anh hơi say nên về nghỉ đây…
-anh ngồi đây một lúc nhà em có cái uống vào sẽ nhanh tỉnh rượu
Cô ta đứng dậy thì dẫm phải chiếc váy ngủ dài rồi ngã vào lòng Bảo (không biết vô tình hay cố ý)
Bảo thấy rõ bầu ngực ngồn ngộn đang ập vào mặt anh ta…anh ta nhắm mắt rồi thổi phù hơi rượu lên
-em xin lỗi làm bẩn áo anh rồi
Tôi thấy họ đang ôm nhau nhưng cô gái vẻ đong đưa nên tôi gọi lớn
-chú Bảo ,ở nhà có chị nào chờ chú ý
Bảo bật dậy khi nghe thấy tiếng Thảo…Thảo lườm rồi giận dỗi quay đi…
-anh về đây…(chạy vội theo Thảo)…
cứ lặng lẽ đi sau mình mà hắn không thèm gọi cũng không thèm nói gì …tôi quay lại Bảo giật mình mặt như ăn năn
-cô gái đó ngực to mông cong trông nóng bỏng đấy
-ngực bé hơn ngực cháu mà
Nghe cái độ cợt nhả của anh ta tôi tức mà không làm gì được,về tới cổng tôi dắt xe thì Bảo giữ đầu xe
-muộn rồi để tôi đưa về
-chú cũng biết quan tâm tôi cơ đấy ,tôi đi làm về toàn giờ này nên chú k cần lo
-đi làm,sao lại đi làm
-chú lúc quan tâm lúc muốn hắt hủi cháu,cháu tự hỏi khi say thì ai làm chủ được câu nói sao chú lại chấp cháu
-cháu muốn đến gặp chú đúng không
-không có
-vậy cháu tới làm gì
-cháu mua tào phớ tới (chống chế)…mua cho cô giúp việc nên tiện mua cho chú k lại nói cháu ki bo…cháu về đây còn mang về cho mẹ k muộn rồi…
-đêm nay ngủ ở đây đi
-tôi không phải là người chú thích thì giữ k thích thì bỏ
Bảo tóm lấy túi tào phớ đưa cho cô giúp việc ” thuê ship mang cái này tới nhà Thảo cho cháu”
-à vâng…
Anh ta cứ tóm tay tôi rồi kéo như ngày trước…
-buông ra chú làm cháu đau đấy
Vào trong phòng Bảo giữ hai tay tôi ghì lên cánh cửa…
-cháu nhớ tôi đúng không
-k có
-tới đây rồi cháu còn chối gì
-sao chú trẻ con vậy,cháu cũng như chú thích thì cháu đến
-nhưng chú lại k thích cho đi…
-chú rượu rồi nên mới vậy ngày mai chú sẽ lại vứt bỏ tôi,tôi buồn đến thế nào chú sẽ chẳng bao giờ hiểu…
-em yêu tôi đúng không
Câu nói của Bảo khiến tôi khựng lại
-cháu về đây…
-ai cho cháu về
Anh ta gằn giọng rồi trợn mắt lên …
-cháu yêu thì sao,yêu từ lâu rồi nhưng giữa chúng ta là gì
Bảo hôn chụt lên môi tôi rồi bế tôi lên giường
-yêu rồi thì làm việc của người đang yêu
-tôi k đùa vs chú đâu
-tôi cũng đâu đùa với em
-tôi k muốn chú lần nào cũng ép tôi
-tôi say rồi hay để tôi tìm cô hàng xóm xả tạm vậy ,em đồng ý không
-chú….đồ khốn…
Bảo trèo lên người tôi rồi hôn hít…tôi đẩy
-sao vậy
-chú làm thế này là làm khổ cháu,cháu sợ có thai rồi lại nọ kia lắm nếu có lần nữa cháu tự vẫn mất
-điên ,giờ tôi chỉ mong em có thai càng sớm càng tốt
-ơ…
Nói xong Bảo hôn xuống cổ tôi rồi mút miệng tôi thật sâu…tôi nằm nhắm mắt thật chặt…khi Bảo đưa vào tôi chợt nhận ra có lẽ tôi yêu người này nhiều hơn tôi nghĩ còn người ấy thì sao,có bao giờ thích tôi không hay chỉ làm ham muốn dục vọng nhất thời…tôi khóc lớn khi anh ta dập mãi không nghỉ
-cháu mệt
-chú chưa mệt
Bảo cắn lên bầu ngực của tôi rồi tay còn lại hơi nhấc hông tôi lên và dập mạnh hơn nữa…cánh tay của anh ta to lớn ôm trọn tôi bé nhỏ …
-thôi dừng lại đi mà
-không dừng được ,đang cao trào mà
Tôi vả nhẹ vào mặt Bảo …mồ hôi của tôi nhễ nhại…đến khi xong tôi nhìn giờ anh ta hành tôi gần hai tiếng đồng hồ….tôi quay người đi thì Bảo ôm rồi hôn sau gáy tôi
-gầy quá rồi ăn nhiều lên mới có sức chứ
-chúng ta ngủ vs nhau lần thứ 4 rồi ,chú đã chán cháu chưa
-chán gì,khi nào chán tôi sẽ bảo
Tôi cắn vào tay anh ta mà anh ta cứ cười…nằm trong tay người này tôi hiểu ra rằng người nào yêu trước người đó là kẻ thua cuộc,người nào yêu trước người đó là người đó sẽ là kẻ đau khổ hơn…
Sáng hôm sau khi tôi đang tắm Bảo mở cửa vào ,tôi ngại thì anh ta chống tay qua đầu tôi rồi hôn tôi dưới vòi sen
-uhm…
Bảo hôn tôi nụ hôn rất ngọt …ánh mắt anh ấy đầy cảm xúc…
Tôi đi làm thấy Bảo nhắn tin ” tối nay đi xem phim nhé”
Tôi bật cười khi thấy tin nhắn tới ” phim gì vậy ạ ”
Bảo trong bộ đồ tòa án chuẩn bị phiên xét xử cầm máy nhắn tin ” phim con heo”
“vậy chú đi rủ em hàng xóm đi”
Bảo bật cười anh ta nhìn dòng chữ ánh mắt đầy yêu thương…anh ta gọi cho mẹ đẻ
-mẹ con muốn lấy vợ ,mai mẹ đi hỏi vợ cho con nhé…
Lời nói muốn lấy vợ của Bảo khiến cả gia đình ngạc nhiên ai nấy cũng đều như chết lặng…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!