Nơi Nào Có Nắng Ấm - Chương 44 : Hai Phút Ngắn Ngủi Cho Cái Kết !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Nơi Nào Có Nắng Ấm


Chương 44 : Hai Phút Ngắn Ngủi Cho Cái Kết !


Bị bắt quả tang,Mie sợ hãi nói bừa.

– À..tôi…tôi…chỉ là tôi…à là tôi đang đau bụng vậy thôi…. – Mặt mũi đều méo mó lại nhưng Mie vẫn cố giữ chút bình tĩnh để không bị nỗi sợ hãi xâm chiếm cả cơ thể.

– Ra vậy ? – Kevil cong môi hiện ý cười đểu.Sau đó xoay người định rời đi.

Mie thở phào một tiếng.Cho rằng đã lấy đi được sự nghi ngờ của Kevil nên cũng bớt căng thẳng.Đang định tiếp tục tự giải thoát bản thân nào ngờ Kevil như ma hiện ra trước mặt khiến Mie giật mình suýt rơi con dao trong tay xuống.

” Bốp “

Kevil bỗng dưng giáng xuống mặt Mie một cái tát mạnh bạt tai.Khi cả mặt cô như mất lực cúi xuống.Tóc tai rủ rượi xóa ra.

Đau….

Kevil vừa đánh cô không thương tiếc.Anh ta xuống tay rất mạnh với cô.

– Con nhãi này…- Kevil tức giận trợn mắt nhìn cô.Tay còn túm tóc cô kéo lên.Khiến Mie đau đớn trên đỉnh đầu mà theo lực của hắn ngẩng mặt lên.

– Mày nghĩ qua được mắt tao sao ? Thật ngu xuẩn !! – Hắn tiếp tục văng mạ chửi cô.Sau đó cúi người xuống một chút,vòng tay kia ra phía sau lưng Mie giật lấy con dao bé bé ra khỏi tay cô.Có lẽ do lúc giật dao quá mạnh nên lưỡi dao cứa vào lòng bàn tay Mie tạo nên một vết cắt hơi sâu khoảng 4cm.

Nhưng Mie không quan tâm đến vết thương đang rỉ máu ở tay.Chỉ đau đớn cắn chặt môi.Đối với cô bây giờ,ngay cả hy vọng duy nhất cũng bị lấy đi….

Kevil thả tóc Mie ra.Đáp mạnh con dao con xuống đất nơi cách chỗ cô khoảng một mét.Nhếch môi cười bỏ đi.Không quên đáp lại cho cô một lời cảnh bảo.

– Khôn hồn thì ngồi im cho tao.Đừng có giở trò gì.Tốt hơn hết là mày nên cầu nguyện cho mày đi.Haha….

Đáng ghét ! Sao hắn có thể cười mãn nguyện thỏa đáng như thế cơ chứ?

Nhưng cô cũng hơi đâu mà đi trách hắn? Cũng là cô reo gió gặp bão.Cho dù cô chết cũng là hậu quả ông trời dành cho cô.Năm đó cái chết của Quốc Anh chẳng phải chính là cô gián tiếp gây nên hay sao? Mạng sẽ đền bằng mạng…

An Hương không biết giờ thế nào? Hắn nói sẽ không làm hại cháu gái mình..Phải rồi,chắc chắn hắn sẽ không làm gì con bé…Hắn chỉ hận cô chứ không phải An Hương.

Ngồi im ở đây nhưng nếu ngẩng cao đầu nhìn ra ngoài cô vẫn có thể nhìn thấy một góc của bầu trời.Hôm nay trời rất đẹp…Phải rồi…rất nhiều sao nữa.Có lẽ do hôm nay là lần cuối cùng có thể ngắm sao nên cô thấy bầu trời rất đẹp..

…………

Nhanh như chớp mắt,mấy tiếng đồng hồ trôi qua.Trời đã bắt đầu ửng sáng.Bây giờ chắc cũng đã bốn rưỡi sáng rồi.Trời hè nên sáng rất sớm.

Cả đêm không hề ngủ một phút,bây giờ cả người Mie đã mất sức lực.Hai chân đều tê cứng lại.Mặt trắng bệch như không còn giọt máu nào.

Kevil chẳng mấy chốc đã xuất hiện trong tầm mắt Mie.Hắn đứng trước mặt nhìn dáng vẻ của Mie một lúc.Sau đó hít một hơi sâu.Nói :

– Đến giờ rồi gì? Ha,nhanh thật đấy…- Kevil nhếch môi cười.

Mie không nói gì.Chir im lặng.

Kevil cũng không mong chờ gì lời nói của Mie.Liền đi tới chiếc bàn gần đó cầm quả bom lên.Nhìn ngắm lại một lượt,sau đó Kevil đưa tay định kích hoạt thì Mie kêu lên làm hắn ngưng lại.

– Khoan….

– Hử? – Kevil nhíu mày nhìn cô.

– Có thể…cho tôi nói chuyện với An Hương lần cuối không…Dù sao tôi cũng sắp chết rồi…- Mie nhẹ giọng cầu xin.Nước mắt dâng lên đầy khóe mắt.

Kevil mỉm cười.

– Được thôi.- Hắn lấy điện thoại ra,gọi qua sky cho tên thuộc hạ.

– An Hương đâu? Cho tôi gặp nó. – Vừa kết nối,hắn đã ra lệnh.

Tên thuộc hạ kia đương nhiên biết nghe lời Kevil.Liền dơ điện thoại lên trước bé Hương.Kevil xoay điện thoại lại cho Mie xem.Cả màn hình điện thoại hiện lên hình ảnh bé gái đang chơi với một người phụ nữ.Khóe mắt bé gái vẫn còn in đọng vết nước mắt,An Hương chắc chắn đã khóc đòi mẹ rất nhiều…

– An Hương….hức hức….- Mie bật miệng thốt lên tên con gái.Nước mắt dòng dòng chảy ra.Nhưng An Hương không nghe thấy.Vẫn mải miết chơi với người phụ nữ kia.

Lúc này Mie mới chú ý tới người phụ nữ đang ngồi bên An Hương lại là một người Mie quen.Là Hà Linh,bạn cũ của Abi…Tại sao cô ta lại ở đây cơ chứ?

– Hà Linh? – Mie khó hiểu.

Ngay sau đó Kevil kết thúc cuộc gọi hình,sau đó mỉm cười.

– Mày vẫn nhớ được cô ta sao ?

– Sao cô ấy lại ở đó với An Hương?

– Haha..Vì cô ta là thuộc hạ của tao.- Trước đây Hà Linh nói dối cậu nhóc ở cô nhi viện là con Abi cũng vì muốn phá đám tình cảm hai người,hơn nữa Hà Linh cũng sẽ nhận được tiền trợ cấp từ Abi mỗi tháng.Kế hoạch này Kevil lập sẵn đã có lẽ rất tốt đẹp,nhưng không ngờ Abi lại kĩ lưỡng kiểm tra như vậy.Khiến cho kế hoạch hoàn toàn sụp đổ,hơn nữa còn thối tha hơn là đem hai người kia tin tưởng nhau hơn còn đi đến hôn nhân.Khi đó thất bại Hà Linh đã phải gánh hậu quả từ Kevil bằng cách mất đi ngón út của mình…….

– Vậy ngày đó Ha Linh làm vậy là do anh xúi dục?- Lần đầu gặp tuy không tin tưởng lắm nhưng sau khi xảy ra chuyện Mie vẫn tin Hà Linh bề ngoài nhỏ bé yếu mềm như vậy dù có ham tiền đến đâu cũng không dám tự mình làm vậy.

– Đúng – Kevil thẳng thắn thừa nhận.

Không muốn dài dòng thêm nữa,Kevil ấn luôn nút kích hoạt.

Quả bom kêu lên một tiếp ” bíp ” .Sau đó hiện thời gian còn lại hai phút.

Hắn thỏa mãn cười rồi quay người định rời đi.Nhưng Mie nói tiếp.

– Sau này…phiền anh chăm sóc An Hương…

Sau đó Mie ngắm mắt lại.Cô đã hết hoàn toàn hy vọng.Chỉ còn hai phút ngắn ngủi cho cái kết.

Kevil không nói gì.Hếch môi cười nhanh chóng rời đi..

” bíp…bíp..”

Còn một phút năm mươi giây…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN