Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~
Chương 20: Go to Market Night
Chợ Đêm luôn là địa điểm hoàn hảo để check in cho những cặp tình nhân hoặc đơn giản và đầy đủ để trải nghiệm sự ồn ào vui vẻ dành cho những người Forever Alone~
Ở đây bạn sẽ tìm được đầy đủ mọi thứ bạn cần. Tất cả và đa dạng! Đồ ăn vỉa hè? Là ‘đặc sản’ bạn cần ăn và thưởng thức! Nói đến đó thì các Reader cũng biết rồi. Di Di đang vui vẻ Check in ở quán ăn vặt Hạt Dẻ trên vỉa hè đối diện là nam nhân vô cùng suất!
Di Di mặc bộ đồ rất thoải mái, đi Chợ mà! Hiha. Có trời mới biết cô đã làm hành động của những_đứa_trẻ_tuổi_dậy_thì!!! T_T
9:00
Di Di buồn bực đứng trước tủ đồ to lớn của mình. Đây là bộ thứ 8 hay 9 mà cô thay rồi! Hết vui vẻ xoay bên này đến xoay bên kia, cô vẫn chưa tìm ra bộ nào phù hợp và nhìn ‘có vẻ bình thường’ để hắn ta không phát hiện Di Di đã cực kỳ vui vẻ như đám_nhóc_con mà mong chờ tối nay.
Và đến khi cô nhận ra hành động đáng kinh bỉ của mình, cô mới thay bộ đồ thứ 10 và bắt đầu Make up Natural.
Hắn nhìn cô ăn một cách thục nữ chính cống, thức ăn nhanh chóng đi vào bụng 4 ngăn như con bò của cô. Cô đã ăn hết hai đĩa bánh cuốn Bắc 20.000₫ trong khi hắn mới chỉ gắp năm miếng!
Hắn vui vẻ nhìn cô, Di Di tôi muốn bù đắp…em phải là của tôi!
– Bà chủ! Cho cháu Bún thịt nướng! Tô bự nhé! Món bà nấu thật Tuyệt vời!
Cô vui vẻ ngoắc miệng lên nói với bà chủ quán làm mọi người trong quán không khỏi cười phá lên, cô gái đó, thật đáng yêu.
– Thượng Cung Thiên! Anh còn tiền không?
Hắn nghe vậy, đưa chiếc ví ra đặt lên tay cô. Cô ngạc nhiên nhìn hắn, nhìn chiếc ví rồi gật gật cái đầu. Thì ra, đại boss lười rút tiền thanh toán, không sao không sao cô sẽ ‘thanh toán’ dùm hắn. Rút ra tờ 200.000 cô trả lại hắn.
– Này, đợi tôi! Ví của anh đây! Cầm lấy!
– Di Di, em cứ cầm đi.
– Không Không, của anh đưa tôi làm gì?
Nhìn hắn tự nhiên nhăn nhó cô bực bội! Gì chứ? Lên cơn sao? Cô đâu phải cướp? Đã trả lại còn….grừ…!!!
——————
Hắn không nhận, cô cũng không thể vứt nó đi! Cô liếc rồi nha! Nhiều thẻ ATM lắm đó! >
Nhìn cô, hắn tự nhiên nắm lấy tay cô. Cô nhìn hắn như sinh vật lạ, nhìn xung quanh. Từng cặp tình nhân nắm tay nhau, ôm hôn, tựa vai trên ghế đá…==! Không phải chứ? Anh người già cô đơn lẻ loi hiu hắt không muốn ‘lạc lòi’ nên mới nắm tay cô chứ?
Nghĩ vậy, cô cười cợt, để yên cho anh nắm, năm ngón tay của hai người đan vào nhau. A. Không thể phủ nhận hắn và cô rất lãng mạn giống như cặp tình nhân vậy!
Gì vậy? ==’ Dây thần kinh của cô chắc bị chập chỗ nào rồi! Lãng mạn hả? Vứt đi!
– Di Di, lại đây…
Hắn kéo cô lại, đặt vào tay vô quả cầu thủy tinh, bên trong là hình tình nhân đang nắm tay nhau mỉm cười.
– Tặng em.
Cô ngây ngốc cười, ‘thịch’ má ơi! Hắn hôn cô. Ở nơi công cộng!! T_T
_Round_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!