Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~
Chương 49: Gặp mẹ hắn ở hàng đồ lót!??
Di Di nhìn mình trong gương. Cô kinh ngạc há miệng, từ khi nào, Di Di xinh đạp dễ thương như cô lại thành bộ dạng như thế này?
Mái tóc dài màu đen mà cô luôn tự hào giờ đã hư tổn, sơ xác. Cô còn nghĩ, bóp một cái kéo một cái dựt mấy cái. Đầu cô sẽ thành ni cô đâu?
Còn nữa, làn da trắng mịn của cô? Nó từ khi nào chuyển sang màu ‘đen’ như vậy? Còn cả mấy vết xước đóng vả̉y nữa.
Da thịt của cô, nó bị teo hóa từ khi nào??
Hu hu!!
Sao lại giống đứa trẻ em ở Châu Phi gầy tong teo toi tóp như này??
Nhất là khuôn mặt, gầy guộc, ôi, đôi mắt to đen láy sâu quyến rũ đã trở nên giống như một chiếc hộp sọ, thâm quầng…
Cô ngạc nhiên soi gương.
Đến cô cũng không nhận ra bản thân
Cô mặc một chiếc váy trắng, cả người y như hồn ma lơ lửng. . .
Ôi my god!!
Không được! Không thể như thế được!
Cô nhanh chóng chạy xuống lầu, nhìn thấy Thượng Cung Thiên như thấy vàng.
– Thượng Cung Thiên!!
– Nói?
Thượng Cung Thiên nhìn cô ta hớt hạ hớt hải chạy đến trước mặt anh.
– Cho tôi ít tiền!
– Tại sao?
– Anh bắt cóc tôi đó!
– Ừ, không liên quan lắm?
– Mặc kệ, tôi muốn tiền! Tiền!!
– Được rồi, đừng lên cơn.
Vừa nhận được chiếc thẻ cô liền chạy ra ngoài, đám người làm vườn thấy một cơn gió lạnh bỗng rùng mình.
Cầm thẻ hắn ta chỉ là muốn bắt taxi cùng mua chút đồ free thôi. Ai nghĩ tới hắn hào phóng như vậy? Di Di cười híp mắt.
Thượng Cung Thiên lắc đầu, cô ta bị sao vậy? =__=?
Không những là Heo bẩn chuyển thế còn là ăn cướp có kinh nghiệm!
Di Di chạy ra ngoài, bắt được chiếc taxi liền chạy đến nhà của mình.
– Ôi~ Nhà yêu dấu~
Di Di thật là xúc động, dẫu nói gì đi nữa thì đây vẫn là ngôi nhà mà cô tích góp 25 năm trời đó!
Ngôi nhà nhỏ thiết kế phong cách nhật bản hiện đại lấy màu vàng gỗ làm chủ đạo.
Bên ngoài là vườn rau cô chăm chỉ cuốc đất.
Nhưng, bây giờ cỏ cây hoa lá đã muốn cao bằng đùi Di Di. Rau xanh cũng không thấy cọng nào!
Di Di có chút buồn bã nhấn mật mã rồi mở cửa bước vào.
Thở phào~ căn phòng không tới nỗi bẩn như lợn. Chỉ là, áo quần không rõ khi nào lại chất đầy trong sofa, lon 333 lăn lóc trên bàn nhỏ. Vài con kiến vui vẻ tha mẩu bánh quy về tổ, ngạo nghễ còn hơn chủ nhà là cô nữa? =__=
Đáng ghét! Không chào ta một tiếng!?
Di Di đơn giản tắm rửa cùng thay một bộ đồ đơn giản. Cầm lấy vài giấy tờ và tiền lẻ, cô lấy xe đi ra ngoài.
Cô sẽ tới siêu thị mua chút đồ, sáng ra mỗi một tô mỳ sao cô thoả mãn được bụng của mình?
– Hửm? Đây chẳng phải mẹ của hắn ta sao?
Cô đứng nép lại ở gian ‘đồ lót’ giả bộ lấy tay cụp mũ xuống. Đeo kính lên, sờ sờ trúng thứ gì đó mát mẻ.
Nhìn lên liền phát hiện là một chiếc áo lót đâu, ngại ngùng đặt nó xuống.
Bà ta đi mua đồ lót…
Tình thú??
Di Di muốn ngất! Chúa ơi, 45 tuổi, đồ lót tình thú? Y tá? Mèo?
Nghĩ thế nào cũng không tưởng tượng nổi! 0///0
Bỏ qua chuyện đó, Di Di cố bước tới gần bà ta. Thật may là bà không nhận ra cô, phù~
Bà đang nói chuyện với ai? Di Di theo thói quen của một điệp viên ‘nghiệp dư’ lấy ra một thiết bị nghe lén cỡ nhỏ.
Khi bước qua liền chuẩn xác làm cho chân thiết bị bám sau gáy bà ta. Ôi chúa ơu, may mà con không phải ném lại. Cảm ơn đức phật từ bi~
Cầm chiếc điện thoại nên, vài thao tác như đã làm cả trăm lần, bấm bấm, cô đeo tai phone lên. Việc bây giờ chỉ cần đứng ở nơi nào đó thưởng thức li trà đào ngọt thôi~
– Phu nhân, có cần giải quyết Di Di?
– Tìm được rồi hả?
– Vâng, bà muốn tiến hành luôn không?
– Trước tiên tìm cách hẹn cô ta gặp tôi.
– Tôi biết rồi, bà còn gì dặn không?
‘Tít’
Giải quyết? Cô sợ quá! Di Di ôm ngực, khuôn mặt sợ hãi nhìn bà ta.
Còn hẹn gì chứ? Tôi đang ở cạnh bà đây?
‘Cạch’
Di Di bật công tắc thiết bị tự hủy từ xa. Chỉ nghe âm thanh ‘ Á ‘ như con chuột hét lên chua lét.
Cô mỉm cười đẩy giỏ hàng đi, may mắn mà cô còn có nghề tay trái ‘Chuyên gia bắt gian’
Xem nào, nhiêu đây đủ rồi.
Chiếc điện thoại vang lên, cô đem lên tai, hạ cổ sang bên trái.
Vừa đem mấy món đồ vừa nghe Thượng Cung Thiên đang lải nhải bên kia. Di Di cười cười, bỏ đi điện thoại vào túi áo, hơ, còn tưởng là ai?
[Honey] ??? Là hắn ta sao? Di Di đen mặt, cô nhất định sẽ đổi lại tên cho hắn. Xem nào? Là gì thì hợp nhỉ?
– Alô!! Cô có nghe không vậy!!!???
– Bao nhiêu ạ?
– Di Di!!!
– Đây ạ, cảm ơn~
– Alô!!!
– Số điện thoại này hiện giờ đang bận, xin qúy khách vui lòng để lại lời nhắn bằng phím 1, tắt cuộc trò chuyện bằng phím 2. Chân…
– !!!
Thượng Cung Thiên bực bội đứng trước nhà cô ta, hắn đúng là bị điên khi mang thức ăn cho cô!
>>>>>>>
Chuyên mục giải đáp:
– Di Di và Di Di ‘nữ phụ’ luôn sống song song nhau.
– Không ai chết cả.
– Họ luôn bị tác giả đáng đánh là ta đây kéo đi kéo lại. Mục đích để gây hoang mang bạn đọc.
– Thay mặt tác giả, Di Di chân thành gửi lời mắng thậm tệ tới bà tác giả kia!
– Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!?
Much Love~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!