Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào - Chương 8: Vị hôn thê của ảnh đế (8)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào


Chương 8: Vị hôn thê của ảnh đế (8)


Trong khi một người một hệ thống đang nói chuyện, thì Bạch Diên đã gửi cho Bạch Trà một cái địa điểm.

Bạch Trà nhìn địa điểm nằm trêи điện thoại, suy nghĩ hồi lâu, “587, hay là để Bạch Diên đến đón ta đi!”

Hệ thống, [ Ân! ]

Bạch Trà đối với thế giới nay không quá quen, vì vậy tốt nhất vẫn là để Bạch Diên đến đây.

Vì vậy, Bạch Trà cầm điện thoại trả lời Bạch Diên một câu: Chị đến đón em đi.

Bạch Diên, “???”

Bạch Diên tức giận trả lời Bạch Trà: Tôi không phải gửi địa điểm cho cô rồi sao?

Bạch Trà: Em không biết đường, chị nếu không rảnh thì quên đi, em đi ngủ tiếp đây.

Cô thật sự nằm xuống!

Nằm thật thoải mái, cái gì đều không phải làm.

Bạch Diên trợn mắt cầm điện thoại tức giận.

Nhưng khi nghĩ đến kế hoạch của mình hôm nay, cô ta hít một hơi dài, để giọng điệu trở lại dịu dàng như xưa.

Bạch Diên: Trà Trà yên ở đó, đừng nhúc nhích, Chị ngay bây giờ đến đón em.

Nói xong câu này, Bạch Diên ném điện thoại lên bàn, sắc mặt âm trầm.

Cô ta tự an ủi bản thân, không sao, chỉ cần kế hoạch hôm nay hoàn thành xuất sắc, đích thân đi một chuyến cũng không thành vấn đề.

Chỉ là một người trí tuệ chậm phát triển, không thể làm ra bất kỳ sóng gió nào.

Đối với một người đàn ông như Tô Kình Hoán, việc Bạch Trà trở thành vị hôn thê của anh giống như một vết nhơ trong cuộc đời của anh ta. Cô ta sẽ không bao giờ cho phép điều này xảy ra.

Bồi dưỡng tình cảm?

Ah! Cô ta muốn xem liệu Tô Kình Hoán có thể tiếp tục bồi dưỡng tình cảm với Bạch Trà, sau khi nhìn thấy Bạch Trà và người đàn ông khác đang hẹn hò hay không!

Hai mươi phút sau.

Bạch Diên xuất hiện gần khu biệt thự nơi Bạch Trà đang sinh sống.

Cô ta không phải là cư dân ở đây nên không thể vào được.

Nhìn căn biệt thự sang trọng xa hoa, Bạch Diên phải thừa nhận là cô đang ghen tị.

Ngoài khuôn mặt có thể nhìn ra, Bạch Trà chẳng có được ưu điểm gì cả, nhưng trời sinh mệnh tốt, mới có thể trở thành vị hôn thê của Tô Kình Hoán!

Cô ta gần như có thể đoán trước được những người hâm mộ đó sẽ phản ứng như thế nào nếu Bạch Trà bước vào giới giải trí dưới danh nghĩa là vị hôn thê của Tô Kình Hoán trong tương lai!

Mặc kệ là fans có thừa nhận hay không, nhưng Bạch Trà chắc chắn có thể nhờ thân phận đó có thể cọ nhiệt một đợt.

Đó không phải là điều mà cô ta muốn thấy.

Vì vậy, cặp vợ chồng chưa có tình cảm, muốn muốn bồi dưỡng tình cảm này nên nhanh chóng bị bóp chết từ trong trứng!

Ngay cả nụ cũng không được phép!

Cô ta nhắn tin cho Bạch Trà và bảo cô nhanh xuống.

Khoảng mười phút sau, khi lòng kiên nhẫn của Bạch Diên gần như cạn kiệt thì Bạch Trà mới thông thả đến muộn.

Bạch Diên vừa quay đầu, hô hấp đột nhiên đình trệ.

Cô gái trước mắt duyên dáng dễ thương, khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp tinh xảo, làn da như ngọc, y phục trêи người cũng không phải váy, chỉ áo sơ mi và quần jean đơn giản.

Tuy nhiên, chính bộ trang phục này lại khiến cô gái trở nên ngọt ngào.

Một đôi mắt ngấn nước, đơn thuần ôn nhu, cô giống như một tờ giấy trắng, thật khó nhịn mà muốn phá hủy!

Bạch Diên ngay lập tức dập tắt suy nghĩ, một tia giễu cợt tràn ra khóe môi, “Mau lên xe.”

Bạch Trà chậm rãi ngoan ngoãn leo lên ghế sau ngồi xuống.

Qua kính chiếu hậu, Bạch Diên nhận thấy người phía sau không có trang điểm, mặt mộc rất xinh đẹp.

Bạch Diên thấy vậy càng trở nên ghen tị.

Cô ta phải dùng thời gian rất lâu để trang điểm, cứ như vậy cô ta so với mặt mộc của Bạch Trà cũng không bằng?

” Bạch Trà, chị không phải nói phải gặp bạn bè sao? Sao lại không trang điểm?”

Bạch Trà nghiêng đầu, vươn tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt tràn đầy vẻ vô tội nhìn người phía trước, “Bởi vì em đẹp tự nhiên a! Cho nên không cần trang điểm!”

Bạch Diên, “…” Cô mẹ nó……….

Cô ta duỗi tay đưa cho Bạch Trà một thỏi son, ” Tô cái này lên sẽ khiến em càng thêm xinh đẹp. ”

Bạch Trà không nhận lấy, nhìn vào Bạch Diên, cô do dự ngập ngừng, cuối cùng chậm rãi nói một câu, ” Em, em có thói ở sạch, không quen sử dụng đồ của người khác.”

Bạch Diên sắc mặt cứng đờ, tại sao trước đây cô ta lại không biết rằng đứa bé trí tuệ chậm phát triển này lại khiến người tức giận như vậy?

Người tài xế suýt nữa không nhịn được cười, rất khó nhịn được cười, nghẹn đến khuôn mặt đỏ bừng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN