Nữ Chính Tầm Thường - Chương 5: Là hắn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Nữ Chính Tầm Thường


Chương 5: Là hắn


Hai bóng người bước trên con đường thoáng mát. 

Nắm tay nhau. 

Và tĩnh lặng đến kì quái. 

“À… Ừm… Làm sao cậu biết tôi là siêu năng lực gia? “Du Lin Lin cảm thấy hơi trống rỗng, liền hỏi. 

“Bởi vì… Sao ta? À! Từ nhỏ chúng ta đã gặp nhau… Hơn nữa… “Đông Phi Trạch hơi khom người xuống, dùng ngón trỏ chỉ lên mặt mình. 

“Siêu năng lực của tôi là đọc suy nghĩ của người khác! “Hắn ta mỉm cười, thoáng chốc, Du Lin Lin nhớ ra hắn, là người đó! 

Cô nhớ, khi cô đang buồn vì bà đập vỡ con chim sứ ấy nên đã ngồi cạnh bờ sông, trượt chân nên rơi xuống hồ, hắn đã nhìn thấy nên cứu cô, sau đó liền động Viên cô rất nhiều, bọn họ thường xuyên chơi với nhau, nhưng… Đến sinh nhật cô, hắn lại đi rồi, từ đó, bóng ma của cô càng ngày càng lớn hơn. 

Cô cũng đã có lần cứu hắn, khi đó, cha mẹ hắn đang nổi giận với nhau, chỉ có hắn gào khóc ngăn lại, cuối cùng cô đánh ngất hai bọn họ, hắn cảm ơn cô, hắn cũng tâm sự rất nhiều, cô cũng động Viên hắn rất nhiều, maya hôm sau đó, nhà hắn rời đi… 

Cô mỉm cười, đó là người đầu tiên cô thích, cũng là người đưa cô vào cơn ác mộng, và giờ lại cũng là người kéo cô ra khỏi cơn ác mộng. 

Cô ôm lấy hắn, hắn cũng mỉm cười lại, ôm lấy cô, bọn họ cứ đứng lặng ở đó, cho đến khi đường xá bắt đầu đông lên, mới bỏ nhau ra. 

“Này… Cậu có thể điều khiển suy nghĩ người khác nữa đúng không? “Du Lin Lin hỏi

“Ừm, từ sau vụ cậu cứu tôi, tôi mới có được năng lực này, nếu lúc đó cậu không cứu tôi, có lẽ tôi đã trở thành một thằng vô cảm rồi, bọn họ sợ tôi nên đưa tôi về trại mồ côi, sau đó tôi trốn ra, tìm cậu, nhưng mag lúc đó cậu đi đâu rồi tôi cũng không biết, bây giờ thì tôi biết rồi” Hắn nói một tràng, nhìn cô như tội phạm

“Ể? “Du Lin Lin thấy hắn nhìn mình như vậy thật không khỏi bức xúc, tại hắn ấy chứ! 

“Thôi nào thôi nào, chẳng phải bảo ra ngoài đi chơi cơ mà! “Đông Phi Trạch cúi đầu, liếc mắt nhìn cô, tay vẫn nắm, mỉm cười 

“Ừm! “Du Lin Lin mỉm cười đáp lại

Hai bọn họ đi trên con đường đó, trông thật hạnh phúc. 

#Cầu đề cử#

#Cầu bình luận#

#Hôm nay Nắng ra ít thôi, mệt lắm#

#Thanks#

P/s:Nắng tạm thời ra tí xíu nha, đoạn đầu hơi chán, mong bà con thông cảm, nếu như có thêm nhìu đề cử, bình luận và lượt đọc á, Nắng sẽ cố gắng tặng bà con 5 chương luôn!!! Yêu! Moah!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN