Nữ Chính Tầm Thường
Chương 7: Gặp lại
Ừ rồi sao? “Giọng nói người máy khẽ vang lên, thật sự không hhay chút gì nha!
Người máy ngước nhìn chổi, chôi nhìn người máy với ánh mắt”đừng nói như thế”, người máy lại nhìn chổi với ánh mắt “tại sao”.
Hai người cứ nhìn nhau như thế cho đến khi có tiếng người gọi.
“Này, xin chào! “Bóng dáng người đàn ông khom lưng xuống, vẻ mặt dịu dàng.
“Ể?” Du Lin alin nhìn sang bên đó, có chút ngạc nhiên.
Đông Phi Trạch cũng nhìn sang, đúng là lúc đầu ngạc nhiên, ờ, sau đó hơi trầm xuống. Bởi vì hắn biết tất cả. Đừng trách hắn, chỉ là vô tình!!!
“Cậu là Du Lin Lin nhỉ? “Đúng là người bạn nghĩ rồi đấy, đúng, chính là người đó, đó, chính là hắn, đúng, chính là hắn, Vô Minh, quán quân chết lại sống, sống lại chết!!!!!
(Nếu ai chưa rõ thì có thể đọc xuyên đến tận thế)
“Cậu còn… Sống à? Vậy Vô Hạ đâu, cậu ấy đâu??? “Thoáng chốc, vẻ mặt Du Lin Lin bỗng trở nên nghiêm trọng.
Vô Minh và Thương Hoàng Kim đứng lặng, không nói gù, mọi thứ dần dần trở nên lạnh như băng, mọi người tránh xa khu vực đó, khu vực có bọn họ.
Không biết là ai to gan, bỗng dưng lao thẳng đến đó.
Choang!!!!!
À, không phải không biết, đúng, chính là bọn họ, cặp đôi chết liên hoàn, Gian Vũ và Phan Ngạo.
“Ồ, chào! “Cô gái đưa tay lên khuôn mặt Đông Phi Trạch.
Hắn trừng mắt với cô ta, nhanh chóng, Gian Vũ bỏ tay ra.
Ai bảo hắn có siêu năng lực trâu bò thế chứ!!!
Và ngay lúc này, Vô Minh cũng trừng mắt với cô ta.
“Sao cậu lại ở đây? “Vô Minh nói với giọng khó nghe.
“Hắc, cậu có thể, tại sao tôi không thể? “Gian Vũ cười khinh Bỉ.
“Cô đủ rồi đấy, Gian Vũ! “Những ngày này, Gian Vũ luôn quấn lấy hắn, ờ, Phan Ngạo, hắn thật sự không thể chịu đựng được.
Không phải siêu năng lực của ả là từ hắn sao?
Không phải chức quan này của ả cũng là từ hắn sao?
Không phải địa vị của ả cũng là từ hắn sao?
Tại sao cô ta lại tùy ý như vậy?
Tại sao?
Đều là của hắn!!
Tại sao bọn họ có tình yêu như vậy mà hắn không thể?
Có lẽ là sự trả thù từ cô ấy…
Sắc mặt Phan Ngạo trầm xuống, một tay kéo Gian Vũ đi.
“…” Cả bốn vẻ mặt vô tội nhìn nhau, rồi sao?
Đông Phi Trạch thật biết chuyển chủ đề.
“Vậy siêu năng lực của hai người là gì? “
“Nguyên tố, lửa và băng”Chả trách Vô Minh lại lạnh và nóng như thế!
“Dịch chuyển tức thời”Thương Hoàng Kim ló ra sau Vô Minh.
“Tử Nhãn”Du Lin Lin nhìn xuống đất.
“Đọc và điều khiển suy nghĩ”Đông Phi Trạch vô tội nói, kiểu gì cũng bị nhìn như tội phạm.
Và đúng như hắn nói, như tội phạm.
“Thôi nào, chúng tớ phải tìm chỗ ở nữa, tạm biệt. “Du Lin lin nhanh chóng kết thúc đoạn hội thoại.
“Ừm, chào”Hai người đáp lại.
#Cầu bình luận#
#Cầu đề cử#
P/s: Dạo này Nắng lên cơn lầy nên nhân vật Đông Phi Trạch mowia bị coi như cái chổi, chân thành xin lỗi Anh Trạch nhìu!
#Thanks#
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!