NỮ CHỦ TỊCH !
Chương 1 : Cung Nguyệt Băng !
Chủ Tịch hiện tại của Dolly là 1 cô gái trẻ 25 tuổi, tốt nghiệp 3 trường Đại Học danh tiếng của thế giới. Cung Nguyệt Băng mang trong mình 2 dòng máu Nhật-Trung, thừa hưởng nét đẹp của mẹ và sự thông minh tài giỏi của cha.
Cung Nguyệt Băng từ nhỏ đã là Tiểu Thiên Tài Tí Hon được cả Gia Tộc yêu thương nhưng cũng có không ít kẻ ghen ghét và đố kỵ.
Năm cô vừa tròn 5 tuổi, mẹ cô đã hạ sinh 1 cậu con trai kháu khỉnh, vì cậu là con trai duy nhất nên được chọn làm người thừa kế. Nhưng quyền thừa kế còn chưa được xác lập thì cậu đã bị bắt cóc và biến mất khỏi Gia Tộc, không 1 ai hay biết tung tích.
Năm cô 18 tuổi, vì 1 tai nạn giao thông mà cha mẹ cô qua đời. Cô bắt đầu gánh vác gia đình, xử lý việc trong Tập Đoàn, từ từ cô trở nên trưởng thành và bắt đầu tiếp quản Tập Đoàn Dolly.
Trước khi mất, mẹ cô đã để lại manh mối để cô tìm người em trai đã mất tích bao nhiêu năm của cô. Cô vẫn không từ bỏ hy vọng, nhưng sau bao năm trôi qua cô vẫn không thể tìm thấy được cậu.
————+—————
Tậl Đoàn Dolly – Chi nhánh Nhật Bản!
“Chủ Tịch, chị đã quyết định về Trung Quốc sao? Dù sao thì chị đã 5 năm không về đó rồi, vả lại Tập Đoàn ở bên đó bao lâu nay do Nhị Lão Gia quản lý, chị trở về e là sẽ gây ra tranh cãi!” Phan Minh Triệt là trợ lý bên cạnh Cung Nguyệt Băng đi theo phía sau cô phân tích. Tuy bên ngoài với thân phận là trợ lý của Cung Nguyệt Băng nhưng từ nhỏ đã được Cung Gia cứu giúp và cưu mang, lớn lên bên cạnh Cung Nguyệt Băng và rất trung thành nên Cung Nguyệt Băng xem cậu như em trai ruột của cô mà đối đãi.
“Chính vì đã lâu không về nên tôi càng phải về xem Tập Đoàn của cha tôi đã bị họ quản lý thành ra cái dạng gì nữa chứ. Hơn nữa, với tư cách là Chủ Tịch Tập Đoàn tôi còn không thể đến đó xem sao? Còn sợ gì sẽ gây ra tranh cãi chứ!” Cung Nguyệt Băng vừa đi vừa xem tài liệu miệng vừa trả lời Phan Minh Triệt.
“Nhưng mà chị, những lão già đó thật không dễ dàng để đối phó. Với lại bọn họ là những lãnh đạo lớn của Tập Đoàn từ trước khi Lão Gia và Phu Nhân qua đời, cũng có thể nói là họ là Tiền Bối của chúng ta tại Tập Đoàn nên tay chân của họ chắc cũng rất vững chắc.” Phan Minh Triệt lo lắng giải thích.
“Phan Minh Triệt, cậu lo lắng gì chứ! Tôi dù sao cũng đường đường là Chủ Tịch của Tập Đoàn chẳng lẽ không điều hành được Tập Đoàn? Vả lại bây giờ không về chỉnh đốn lại Tập Đoàn bên đó thì là sao sao này tôi tiếp quản luôn các Tập Đoàn chi nhánh còn lại ở nhiều nước khác được chứ!” Cung Nguyệt Băng vẫn thờ ơ như cũ trả lời, tiện tay đưa xấp tài liệu trên tay cho Phan Minh Triệt phía sau: “Sắp xếp một chút, tôi với cậu cùng tới Thượng Hải!” Sau đó bước về phòng.
“Chủ Tịch, em còn chưa có đồng ý theo chị về Thượng Hải mà. Về đó có gì vui đâu chứ!” Phan Minh Triệt uất ức bĩu môi rất muốn giậm cân phản đối.
____+____+____
Trong văn phòng Chủ Tịch!
Cung Nguyệt Băng ngồi trên ghế Chủ Tịch trầm ngâm nhìn lên bức ảnh chụp 4 người trên bàn. Trong bức ảnh chụp 1 thanh niên mặc bộ vets đen đang bế 1 bé gái 5 tuổi mặc 1 bộ đầm màu hồng, bên cạnh là 1 thiếu nữ mặc 1 bộ váy màu vàng, trên tay bế 1 đứa trẻ sơ sinh còm đang được quấn khăn khắp người. Bức ảnh không ai khác đó là chụp 1 gia đình 4 người của Cung Nguyệt Băng…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!