Nụ cười của cậu năm ấy... làm tớ hoảng loạn cả thanh xuân ^.^ - Chương 1: Một chút về Chi ❤
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
418


Nụ cười của cậu năm ấy... làm tớ hoảng loạn cả thanh xuân ^.^


Chương 1: Một chút về Chi ❤


Nó là Nguyễn Hoàng Linh Chi, tổng quan là mẫu người được gọi với biệt danh \”con nhà người ta\”, vừa học giỏi vừa nết na ngoan ngoãn, ăn nói thì lễ phép, thông minh nhanh nhẹn, mọi thứ đều phải cầu toàn. Ngoại hình thì chẹp chẹp…. được cái hơi lùn da trắng, mặt bánh bao lại có má lúm nên nhìn dễ thương hơn một chút xíu, với môi trái tim khá xinh nữa, tóc ngắn mái thưa đậm chất nữ chính ngôn tình nhưng khổ nổi sống 17 năm trên đời chưa một mối tình vắt vai, chưa được ai thích cũng bởi nó lúc nào cũng có tâm hồn học hành, không thích con trai, rất ít khi đi giao lưu kết bạn, ai nói chuyện thì nói lại thôi. Nó không lo chuyện bao đồng với châm ngôn sống \”thời gian ngủ còn chưa có hơi đâu đi lo chuyện bao đồng\”, không hay quan tâm mấy về những gì không liên quan, làm tốn thời gian của nó, là con người cực kì khó tính trong mọi thứ đặc biệt việc giao lưu kết bạn, bị gắn mác \”chảnh\” nhất trường THPT X, nhưng nó cũng chẳng phải gu của bọn con trai bây giờ vì nó quá nhạt nhẽo… và phũ phàng.
Nói về học hành thì nó mệnh danh là thần đồng, là học sinh cưng của trường THPT X, thầy cô nào cũng biết, bạn bè nào cũng hay, khi đi thi chỉ cần chung phòng với nó auto điểm cao, giám thị khó cỡ nào nó cũng có cách để nhắc bài, nên được rất nhiều bạn bè yêu mến, có những lần xếp nó một mình một phòng thi cho khỏi nhắc bài ai.
Nhưng…. nếu trên đời không tồn tại Nguyễn Hoàng Minh Phong- anh trai nó thì có lẽ cuộc đời nó sẽ tươi đẹp hơn nhiều. Nó rất giỏi nhưng vẫn bị một chút lu mờ bởi anh trai nó, hơn nó một tuổi, trong mắt nó anh là đồ đáng ghét nhất trên đời, suốt ngày nó bị lôi ra so sánh với anh. Khác với nó anh không chỉ học siêu giỏi mà còn giỏi thể thao và vô cùng đẹp trai, rất ga lăng là nam thần trong mắt tất cả các học sinh nữ trường nó, nhưng nào ai biết, ngoài cái bộ mặt giả dối với thầy cô bố mẹ và bạn bè thì anh còn là đại ca của trường, cầm đầu nhiều vụ đánh nhau nhưng không ai hay biết, chẹp chẹp. Tuy nhiên nó vẫn phải luôn nghe lời không thì không ai đưa nó đi học trên trường, học thêm buổi tối, nó cũng không dám đi một mình nên cứ luôn phải mặt dày nhờ vả anh, thật quá đáng ghét nhưng nó vẫn phải làm vì sự nghiệp học hành.
Ở nhà thì nó giống như một osin, ngoài việc học hành sấp mặt ngủ ngày chưa được 6 tiếng thì nó phải gánh hết công việc nhà khi mà cả ba mẹ nó đều là bác sĩ và rất bận không có thời gian làm việc nhà, nó phải nấu cơm, giặt quần áo cho tới phơi quần áo quét sân nhà. Mặc dù mẹ đã phân công cho cả Minh Phong nhưng rất ít khi anh làm vì lấy cớ học, bởi anh luôn xuất sắc hơn nó mà, nên ba mẹ vẫn ưu tiên hơn, nhiều lúc ba mẹ không ở nhà thì đe dọa nếu nó không làm thay anh thì anh sẽ không đưa nó đi học. Hừmmm nó khổ vậy đấy. Và cuộc sống nhàm chán của nó cứ thế lặp đi lặp lại, sáng học chiều học và tối cũng học… Còn nhiều lúc rảnh quá còn nghĩ cách trả thù Nguyễn Hoàng Minh Phong, nó còn hay dành thời gian để chơi game, nó chơi game khá giỏi nữa. Nó có thể ngồi lướt facebook một cách trống rỗng vào thời gian rảnh nhất có thể. Còn ngoài được rủ đi ăn ra thì nó chẳng đi đâu ra khỏi nhà cả. Không chơi bời không thích dạo phố, không tập thể dục. Ai cũng nói nó sống nhạt nhẽo vô cùng, không biết đường tận hưởng cuộc sống.
———————
6h35\’ tại nhà nó
– Con lợn kia… 5 phút nữa không xuống tao đi trước đấy_ Vâng là Nguyễn Hoàng Minh Phong anh trai \”yêu dấu\” của nó, đây là câu nói bất hủ của anh vào mỗi buổi sáng trước khi đi học.
Nó luôn học muộn nên sáng muốn ngủ nướng thêm một chút, mà hôm nào cũng bị đe dọa thế này.
Nó vội vàng VSCN, cũng may tóc ngắn chỉ cần chải không thì mất công lắm, thay đồng phục rồi kéo balo lên vai lao nhanh xuống nhà. Nó không tốn nhiều thời gian vào việc chỉnh chu quần áo đầu tóc, rồi make up các kiểu rồi lựa giày dép như mấy đứa con gái lớp nó, nó cảm thấy thời gian ngủ còn chưa đủ đâu rảnh để làm mấy việc không có ích đấy, nó không mấy khi để ý tới nhan sắc cho lắm, nên nhìn qua sẽ chẳng thấy nó xinh chút nào, ngược lại có chút nhàm chán.
Vừa xuống đến cầu thang nó thấy thằng anh đáng ghét của nó đang ung dung vắt chân ở sopha nghịch điện thoại, lúc này nó mới đưa tay nhìn đồng hồ, còn những 20\’ nữa mới vào lớp, từ nhà đến trường hết 10\’ là cùng, làm nó vội vàng, đúng thật là đáng ghét mà
– Đang còn thời gian để chơi game cơ mà, suốt ngày hối người người ta hoài_ Nó lườm anh xong đi vào bếp mở tủ lạnh kiếm đồ ăn, nó lấy hai hộp sữa với hai cái bánh bông lan, lại còn vơ thêm chai betagen nữa mới được
– Nay mẹ không nấu đồ ăn sáng ư?_ Nó tay cầm sữa tay cầm bánh nhìn anh
– Đương nhiên là có, nhưng không đủ phần cho những người dậy muộn okey_ Anh nhún vai
Nó ức chế chỉ muốn lao lại tát cho thằng anh nó một cái luôn. Thật đáng ghét mà😡
– Người ta đồi núi chập chùng còn mình thì từ trên xuống dưới phẳng như cái sân bay đã thế lại còn ăn nhiều, ngủ nhiều, thử nhìn xem có giống con lợn không_ Anh không buồn nhìn nó vẫn tiếp tục nghịch điện thoại
– Làm gì có ai được như Hoàng Kiều Anh của anh đâu, em đây nuôi não nhé, đẹp èn đồi núi chập chùng mà không não cũng vứt😑_ Nó nói bằng cái giọng chẳng mấy dễ nghe
Hoàng Kiều Anh- hotgirl số 1 của khối, học cùng lớp với nó và là bạn gái của anh. Vô cùng xinh đẹp và sexy, tuy nhiên anh là học sinh giỏi, là một hội trưởng gương mẫu trong mắt tất cả mọi người nên không công khai rộng rãi, đương nhiên là ba mẹ và thầy cô đều không ai hay biết gì cả nhưng đương nhiên là nó biết chứ, tin này đến tai ba mẹ nó thì thôi rồi, anh sẽ không biết chuyện gì xảy ra, mẹ nó không sao nhưng ba nó rất gắt mấy vụ yêu đương khi đang đi học, đặc biệt ông không hề thích kiểu con gái ăn chơi như Kiều Anh. Hèm hèm, nên ngoài Minh Phong ba còn nghiêm cấm nó không được thích hay để ý đến đứa con trai nào cả, với lại nó cũng chẳng bao giờ quan tâm việc gì ngoài việc học và hôm nào ra tập mới của conan, thời gian đâu mà đi quan tâm chuyện khác, vả lại với nó con trai đều giống nhau cả, đều có chân tay tai mắt mũi miệng giống nhau mà, đâu cần thiết phải quá thích hay crush ai làm gì cho mệt, riêng nó chỉ idol như con người có đầu óc siêu phàm, những người thông minh chứ không hề thích trai đẹp như con gái bây giờ, bởi vậy ai cũng bảo nó rất nhạt nhẽo
– Ba mẹ đi rồi, không cần thiết phải gào lên_ Anh lườm nó
– Muốn nói em nói lâu rồi, chẳng để đến giờ_ Nó bĩu môi
– Thử nói thử xem
– Hờ hờ, không phải thách, đồ lưu manh giả danh tri thức như anh 😑, không hiểu sao người phàm bây giờ lại mắt kém thế nào mà thấy anh tốt đẹp. Chẹp chẹp, kêu 5\’ nữa đi giờ còn ngồi đấy à
– Muốn chết sao_ Anh khoác vai nó, à mà đúng hơn là kẹp cổ nó vào tay anh kéo đi mặc cho nó gào hét, dù sao nó vừa lùn vừa thấp bé hơn anh mà. Nó phần nộ, tại sao nó lại có anh trai như vậy, trong khi mọi người trên trường ai cũng nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ vì có anh trai vô cùng pơ phếch đến vậy, trước mới vào trường ai cũng từng nhầm rằng nó là bạn gái anh nữa, vì ngày nào anh cũng phải chở nó đi học cùng mà. Trước mặt ba mẹ và mọi người thì cứ tỏ ra yêu quý nó lắm ý, sau thì không có từ gì diễn tả được được sự giả dối của anh nên mà nó thì chỉ mong đừng ai biết nó với anh là hai anh em, thầy cô thì lúc nào cũng khen rồi lấy anh ra so sánh với nó khiến nó phát ghét, ngoài ra mọi người còn bảo anh với nó khác nhau một trời một vực, anh thì rất đẹp trai, rất giỏi thể thao, hát rất hay, nhảy cũng rất đẹp, năng động và ga lăng còn nó thì không quá xinh đẹp, không thích thể thao, không thích nhảy nhót múa máy, ít khi tham gia các hoạt động ngoại khóa, tóm lại là nó rất nhạt và kém so với anh. Nhưng mặc kệ, vì nó không ưa anh chút nào, anh là khắc tinh của nó, nhờ có anh mà nó ghét tất cả liên quan tới chữ \”phong\”, và nó còn ghét cả gió
Hôm nào cũng thế, anh chở nó chưa tới cổng đã dừng xe bắt nó đi bộ vào trong còn anh phóng thẳng xe vào nhà xe, lấy lí do là cho nó đi bộ tập thể dục buổi sáng cho khỏe, nhưng nó thấy ghét thế, sáng ăn chẳng được mấy mà đi bộ thật tốn kalo mà.
Nó vẫn như mọi ngày vừa đến cửa lớp đã có người đứng đợi để mượn vở bài tập, và đương nhiên nó vẫn cho mượn rồi, vì dù sao có chép bao nhiêu cũng có giỏi hơn nó đâu, vả lại chép hay không cũng chẳng ảnh hưởng tới nó, nên cứ cho mượn vậy.
– Chi Chi…bà giảng tôi bài này đi, quá làm mãi không ra_ Là An, bạn tốt nhất của nó, cái cô bạn thân từ hồi mẫu giáo, một con người rất xinh đẹp, nói hơi nhiều, tính cách hướng ngoại, thích giao lưu, thích hát, nhảy múa các kiểu, không tới mức xinh mà không não, đương nhiên với việc hay qua nhà nó kèm cho học thì nhỏ vẫn luôn đứng trong top 5 của lớp, chỉ duy nhất chung một điều với nó là chẳng ưa gì Hoàng Kiều Anh, nó không ưa vì Minh Phong rất hay lấy nhỏ ra so sánh với nó, trong khi nó còn cảm thấy nhỏ đó quá tầm thường, chẳng có gì ngoài chút nhan sắc, không hiểu sao thằng anh nó mắt mũi có vấn đề gì nữa, riêng An thì không ưa because, trong lớp có 2 đứa xinh ngang ngang nhau nên cứ bị không thích nhau, thường hay bốc phốt nhỏ với anh, và những lúc đấy anh chỉ cười, còn nó thì đương nhiên rất tán thành. Thật ra thì nó khi hay có ác ý hay ghét ai cả, nhưng cũng nhờ phước của anh mà nó đã rất không ưa bạn gái của anh😑.
– Lại yêu đương lú lẫn đầu óc rồi😑_ Nó buông tiếng thở dài nhìn An
– Ư ư… con người nhạt nhẽo như bà thì biết gì về tình yêu chứ_ An bĩu môi
– \”Tình yêu là sự rung cảm và quyến luyến sâu sắc giữa hai người khác giới mà ở họ có sự phù hợp về nhiều mặt, làm cho họ có nhu cầu gần gũi gắn bó với nhau, sống vì nhau và sẵn sàng dâng hiến cho nhau cuộc sống của mình\” là khái niệm của tình yêu là gì, bài 12 sách giáo khoa giáo dục công dân 10 nhé_ Nó thản nhiên nói, với một con người đầu óc phi thường như nó thì có gì là không nhớ mấy kiến thức đã học chứ
– Suỵt…. tôi không học công dân bao giờ. Okey nhé, giờ bà giảng bài cho tôi nhanh_ An lườm nó
Nó nhún vai rồi nhìn qua bài tập An nhờ giảng hộ thản nhiên nói tiếp
– Làm rồi làm lại đi
– Ơ ơ không nhớ mới hỏi bà mà_ An trưng bộ mặt cún con nhìn nó
– Tự làm, lười nhác
An ấm ức nhìn nó nhưng không dám nói thêm câu nào cả, có ai có con bạn tốt như nhỏ không cơ.
Nó thì dường như chẳng quan tâm mọi thứ lại lấy sách ra đọc, trong khi xung quanh rất ồn ào tấp nập, nào là phim này phim kia, trai đẹp rồi idol rồi Kpop các kiểu, nó thở dài, nhiều lúc cảm giác nó không phải là con gái như Minh phong thường nói. Nhưng không sao, nó không thể giống người phàm được, nó là ai cơ chứ, nếu nó mà đi thích mấy bộ phim tình cảm, soái ca các kiểu thì nó đã không còn là Nguyễn Hoàng Linh chi, con người có đầu óc siêu phàm, không còn là thần đồng mà mọi người ngượng mộ nữa.

*************************************

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN