Nữ Đế Thiên Băng - Chương 17: Hội hoa đăng phong ba
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Nữ Đế Thiên Băng


Chương 17: Hội hoa đăng phong ba


💔💔

Nàg đằng vân về phía bọn họ, thoắc cái đã đứng trên khoang thuyền cười nhẹ, nhìn bọn họ, nàg đâu biết lơ dễn cười, làm cho bọn họ thoáng chút kinh diễm,

-Sở Ca, tiền thưởng tặng cho Ca, Thiên sở nhìn nàg ôn nhu cười cười

-Đệ đó thật /nghịch ngợm,

-chủ tử hay chúng ta đi thả hoa đăng đi, Vũ lên tiếng

-được đi thui, Thiên Băng nhìn bọn họ gật đầu,

Trai xinh gái đẹp cả một nhóm, gần 20người, làm mọi người phải dãng ra đường đi nhường cho bọn họ, Điện phát cho mỗi người mỗi cái hoa đăng,

-Vũ nói

+chủ tử Đây là của người,

Thiên Băng nhận lấy hoa đăng gật đầu, nàg nhìn hoa đăng đang rực rỡ đèn cầy, lung linh huyền ảo, lại cảm thán,nàg chấp tay sao lưng, tay trc cầm hoa đăng, mắt nhìn xa k tiêu cự, gió phập phồng, mái tóc Bạch kim dài mượt như đang nhảy múa, khí thế lạnh lùng uy nghiêm, mặc người k dám sâm phạm,

Ngân Bạch và Ngân Dạ, tiểu Lang, Thiên Sách nhìn nàg ngây ngẩn, người bọn họ dùng cả đời yêu thương, xem như trânbảo, bọn họ dùng tính mạng để bảo hộ nàg,

Bên này Vũ nhìn chằm chằm Lục Phong trong mắt một mảng tình ý, nhưg Lục Phong đang nhìn chằm chằm Thiên Băng,

Còn Lôi lơ đãng lại nhìn tới Điện, k biết từ khi nào chàng ta lại thấy Điện đẹp đến như vậy, điện k hề biết có người nhìn mình, nên vẫn ung dung nhàn nhã, ghi ghi chép chép, 💘💘

Tứ đại tài tử thì nhìn nhau, rồi nhìn hoa đăng, bọn nữ nhi thì hì hụt ghi, ánh mắt nhìn người mình thương 💖💖

Công chúa thấy Thiên Sách k để ý tới mình liền ủy khuất chạy tới tới nắm tay Thiên Sách,

-Thiên Ca, huynh có thể thả hoa đăng giùm mụi được k

, THIÊN sách nhìn nàg cầm tay mình thì chán ghét, định rút ra nhưng k biết dùng cách j, công chúa cứ bám chặc lấy hắn k tha, hắn lạnh lùng trả lời

-công chúa xin tự trọng,

-ta, ta, thíc cầm thì thế nào, sớm muộn ta cũng xin phụ hoàng thú huynh làm Chính phu, ánh mắt Công chúa lóe lên sự si mê,

-công chúa ta đã có ý trung nhân xin người đừng tự mình đa tình

-là ai, ta k tin, huynh kêu người đó ra, cho ta xem, ta k tin, huynh là của ta, 💔💔

……..💭💭🕐🕐♣♣

Lại bên này, Đại Hoàng tử đang nắm tay người Ngọc, hai người đồng thời thả hoa đăng tình tứ k chịu được, Thiên băng nhìn thấy cảnh này k khỏi cười lạnh ❤

Bên góc trái,Điệp Kỳ, Lý Hải, Vương gia cũng đang thả hoa đăng của mình,

-vươn gia ngài có thể thả giùm tiểu nữ k, ta vs k tới,

I💟U😍trên mặt Diệp Hân k khỏi có chút thẹn thùng, nàg đã để í vươn gia lâu rồi, giờ có Diệp tất nhiên muốn bầy tỏ, Hoàng Cô quay đầu nhìn Người vừa mới lên tiếng, chỉ thấy Mỹ nhân thanh lệ động lòng người, nhưng hắn k một chúc rung động,

Người vẫn đứng im như tượng, Diệp Kỳ không khỏi nhắc nhở, 😘😘

-Hoàng Cô, đừng đứng như tượng gỗ vậy, nhận lấy đi 😌😌

-Hoàng Cô nhìn Diệp Kỳ bằng ánh mắt sắt lạnh, làm hắn ta k nhịn đc rùng mình, thôi đành giải cứu bĩu mụi suy tình kia thui

-bĩu mụi, để ta thả cho, thấy hoàng Cô lạnh lùng, Diệp Hân ánh mắt rưng rưng, tức giận chạy đi, 😭😭

Lý Á thấy Công chúa cứ bám lấy tay Thiên Sách, ánh mắt ghen tị muốn nổ đom đóm, liền chạy tới ôm tay còn lại, nhìn Công chúa khiêu chiến, 😡😡

LÝ LIÊN nhìn thấy Diệp Kỳ bằng ánh mắt si mê, nàg ta đến gần Diệp Kỳ định giả bộ hoa mắt chóng mặt, ngã vào người Diệp Kỳ

DIỆP Kỳ nhah tay đỡ đc, ánh mắt lộ vẻ cháng ghét hỏi??

-tiểu thư k sao chứ,??

-ta, ta k sao chỉ là công tử có thể thả giùm hoa đăng cho ta k, ta thấy chống mặt k tiện,😝😝

biết nàg ta giả bộ, hắn ta cũng k tiện vạch trần liền dùng ánh mắt cầu cứu Lý Hải

Thiên Băng nhìn hết một màng này liền k nhịn được, cười thầm, chỉ là nữ nhân ngu ngốc, Thiên Băng cũng mặt kệ bọn họ, nàg đi tới bờ sông, ngồi xuống thả đèn, 3người nam nhân đi cạnh nàg cũng thả xuống,

Tiểu Lang nhịn k dc tò mò hỏi

-chủ nhân người cầu nguyện j,

Thiên băng nhìn Tuấn nhan trc mặt, mỉm cười, ghé vào tay tiểu lang nói nhỏ

-Bí Mật,

thấy Thiên Băng thổi khí vào tai mình, hắn ta có chút nóng, mặt không khỏi Hồng một mảng

NGÂN dạ ngân Bạch k khỏi cười to, 😆😆

Nàg quay lại thấy ca ca mình vẫn bị hai con Bạch tụt quấn lấy k tha, liền k thể bỏ mặt

Nàg đi đến cầm tay hai người này hất ra, lạnh giọng nói

-nam chưa vk, nữ chưa chồng xin tự trọng, tình yêu phải lưỡng tình tương duyệt như vậy mới có hạnh phúc, 😇😇

Quận chúa được nuôn chiều quen nào bị mất mặt qua liền lớn tiếng quát

-ngươi là cái thá j cũng dám dậy đời ta, 😬

-những j cần nói ta đã nói, công chúa new còn dám cuồng ngôn, đừng trách ta k khách khí 😐😐

-ngưoi….. Ngươi…… 😠😠

-được rồi Thùy Linh đừng hồ nháo, đã trễ ta đưa mụi về, tuy k can tâm, nhưg thấy ca ca đã nói thế, nàg ta vùng vằng rồi đi,mọi người thấy vậy cũng quay về 😒😒

-THIÊN sách chúng ta đi cùng xe được k

Hôm nay là ngày tụ hợp, chúng ta k say k về,

Thiên sách cũng hứng thú bừng bừng nhìn sang Thiên Băng hỏi ý kiến nàg, nàg cũg k í kiến gật đầu 😘😘

Thế là đám người cùng nhau lên xe,

Bọn công chúa vs tiểu thư đều về trc, nên chỉ còn lại Tứ đại tài tử vs nhóm người Thiên băng

Lên xe k khí cũng có chút ngột ngạt

LÝ Hải dẫn đầu lên tiếng,

-THIÊN sách huynh nói huynh có giai nhân, k biết là tiểu thư nhà ai 😍😍

Thiên sách liền giật mình, luk nãy hắn tạm ứng chế thui nhak, làm j có giai nhân nào

-ta chỉ là buộc miệng nói ra, thui, làm j có giai nhân nào

Lúc này Hoang Cô nhìn Thiên Băng lên tiếng,

-k biết vị công tử đây chúng ta có thể làm bằng hữu, ta thấy Sở đệ rất ích nói chuyện

-bằng hữu sao, được…..thôi, vậy ta k khách sáo, cạn chung trc,

k sao, càng nhiều bằng hữu càng vui, như vậy cũng có lợi cho ca ca

-vậy là đồng ý nhé, chúng ta lại có thêm bạn, vậy ta hỏi Thiên Sở đệ, đệ bao nhiêu tuổi rồi, Diệp Kỳ hỏi

-AK, Diệp huynh, Sở Đệ vẫn còn nhỏ, mới 15thui, *thiên sách giải thích hộ

-vAK vậy chúng ta gọi đệ là đệ đệ rồi,

-Được ta sẽ gọi các huynh là Ca ca giống như gọi Thiên Sách Ca vậy

-được cạn thui, cạn

mọi người uống rượu vui vẻ, đi khoảng một đoạn đường thì xung quanh bỗng có sát khí,

Mọi người nhìn nhau hiểu í

Hoàng cô ánh mắt hiện lên tia lãnh í,

-là ai, dám ở đây cản đường bổn vương

-lập tức có gần 200sát thủ bay ra, vay xung quanh xe ngựa, Thiên Băng dùng thần thức thăm dò, nghi hoặc, đám sát thủ này đến là vì ai, chẳng lẽ là

HOÀNG cô, hay vì khí tức thần thú bị lộ, k thể nào, mình đã che dấu rất rõ ràng, sao ngực mình lại đao như vậy, dạo này cứ đêm xuống là lại đao, chút nữa phải về hỏi ma ma mới đc, thân thể của mình càng lúc càg lạnh chẳng hiểu sao nữa, miếng ngọc bội còn lại cũng k thấy tâm hơi, thật phiền

-nàg đang nghĩ j, *phi dạ thấy nàg thất thần bèn lên tiếng,

-AK, k có j, chỉ là có chút chuyện cần suy nghĩ một chút, đừng lo, ở ngoài sao rồi

Lúc này ở ngoài đã loạn thành một đoàn, trong xe chỉ còn lại đám người Thiên Băng,

-vẫn đang chiến, có cần giúp k*, Ngân Bạch hỏi dù sao cũng là bằng hữu của nàg, hắn muốn hỏi í kiến,

-an để xem tình hình thế nào, các huynh vào k gian tr’c đi, tránh để lộ khí tức sẽ k hay,

-được, Thiên Băng mụi cẩn thận, **thoắt cái 3người đã k thấy, chỉ còn lại Thiên Băng và Tứ đại hộ Pháp, còn Thiên Sách Và hai vị ca ca đã xuống giúp đỡ đám người Hoàng Cô

Nàg và Tứ đại hộ Pháp ra ngoài xe nhìn, tình hình giằn co k ngừng, Vũ lên tiếng

-chủ tử, chúng ta có giúp bọn họ k,

-um, tình hình này toàn cao thủ, các ngươi phải cẩn thận, **đc lệnh 4người bừng bừng khoái chí, lâu lắm rồi mới dc, đụng tay dụng chân, bọn họ sao k Hưng phấn

HOÀNG cô tuy rằng Ma Pháp rất cao nhưng một địch nhiều cũng có phần chống đỡ k đc, trên người đã nhiều chỗ bị thương, Diệp Kỳ và Lý Hải cũng có nhiều phần vết bỏng,

nhìn sang, bọn người ca ca, tuy hơi chật vật nhưg vẫn rất ổn, có tứ đại hộ Pháp gia nhập, bọn họ dần chiếm thế Thượng phong, đang quan sát hiện trường thì thấy bên Hoàng Cô đag yếu thế,

HOÀNG cô một thân chật vật, bỗng nhiên hắn ta, lên cơn đau, hắn ta mắn thầm, chết tiệt, độc trong cơ thể ngay lúc này lại phát tác, hắn ta đã dùng Huyền lực và dược lực để chế phục độc dược,

nhưng bây giờ là trên đường cái, k phải trong phủ, k có luyện dược sư, k có y sư, chất độc bắt đầu tái phát, lục phủ ngủ tạng như bị cắn xé, làm hắn đao như muốn lăn lộn, trên mặt đã hiện lên một mảng tái nhợt 😟😟

Vì đang wá đâu, mắt thấy sát thủ Áo đen đang dùng Huyền lực bay về phía mình, hắn liền nghĩ trong đầu, chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây sao, hắn k can tâm, thù còn chưa báo sao hắn phải bỏ mạn được,

Tiếng sé gió lao đến, chỉ thấy một hắc ảnh, ôm ngang eo hắn, né qua một bên, chưa kịp định thần chỉ thấy người lúc nãy định giết hắn, liền nằm trên đất k còn hơi thở,

Mùi hương hoa thoang thoảng ập vào mũi hắn, hắn muốn nhìn là ai đã cứu hắn, Hắc bào đen, mặc nạ bạc có hoa kì dị, k ai khác chính là Thiên Băng, nhìn bàn tay nhỏ nhắn như bạch ngọc đang ôm eo mình, hắn có súc cảm k nói nên lời, hắn rất ghét người khác chạm vào mình, nhưg người tr’c mắt này hắn lại tham luyến, làm hắn vô cùng bối rối, chẳng lẽ hắn đoàn tụ, chẳng lẽ hắn k thik nữ nhận ,lắc đầu để tâm trạng bình tĩnh

-k sao chứ, Thiên Băng nhìn hắn sắt mặt tái nhợt wan tâm hỏi, lúc nãy nàg thấy hắn sắp bị người tấn công liền, k nghĩ ngợi nhiều lao tới giải cứu cho hắn, new đã nhận định thì là bằg hữu của nàg, new đã là bằng hữu thì nàg k cho ai làm hại họ

Phục hồi tinh thần hắn tlời

-ta k sao, đa tạ Sở đệ

-đứng wa một bên cẩn thận,** nói xong nàg liền bay tới Diệp Kỳ giúp y, vì nàg thấy sát thủ kéo tới càng lúc càng đông, bọn họ sẽ k còn sức chống đỡ

-ôm ta, Thiên Băng nhìn Diệp Kỳ lên tiếng, hắn giật mình khi Thiên Băng tới cứu mình, nhưng cũng vui vẻ cầm lấy tay Thiên băng, nàg ôm ngang eo hắn, bay tới chỗ Lý Hải ôm luôn eo chàng ta, bay sang hướng Hoàng Cô, đặt họ xuống,

Nàg lại bay tới, chỗ 3cả ca của mình,

-Sách Ca mọi người tập trung một chỗ đi, để ta giải quyết, bọn chúng wá đông

Nhìn tình hình này liền chỉ có chạy thoát thân thôi, 3ca ca lại tập trung ngay chỗ Hoàng cô, chỗ đó nàg đã dùng kết giới ngăn cách vs bên ngoài nên k ai vào đc,

Nàg liền đưa ánh mắt cho tứ đại hộ Pháp,mọi người hiểu í liền rút lui

-Tiểu Lang, ra đi,tiểu Lang trong Ngọc giới liền hiện thân, hắn ta Hưng phấn nhìn đoàn người tr’c mặt tựa như nhìn một con mồi ngon

-chủ nhân, ta mà giải quyết song bọn họ người phải thưởng cho ta nge, **Thiên băng nge tiểu lang nũng niệu liền buồn cười, lúc nào rồi còn làm nũng

-được rồi, ngoan hảo hảo chơi vs bọn họ làm tốt ta sẽ thưởng, **tiểu lang nge vậy lòng Hưng phấn, miệng cười tươi như hoa

Thiên băng cũng k nói nhiều, xoay người vào kết giới, nàg dùng thần thực xem thử xung quanh đây có hang động nào k, trc tiên phải kiếm chỗ trị thương cho bọn họ đã

-đi thôi, **nàg dùng thuật di huấn đưa luôn bọn người này cùng vào hang động, lúc nãy nàg tìm được

Mọi người thấy Thiên băng giúp mình đi tới hag đồng Liền thở ra một hơi k còn căn thẳng nữa, nhưg trong mắt bọn họ vô cùng nghi hoặc, nhưg cũng k tiện hỏi vì ai cũng có bí mật k phải sao

-khụ…… Phốc**,bị độc hoành hành, lại bị tổn thương ngủ tạng làm hắn học một ngụm máo, nàg nhìn máo hắn học ra nhiếu mày

–Hoàng Cô huynh k sao chứ, lại bị độc phát nữa sao, Diệp Kỳ lo lắng hỏi

-Tại sao tái phát nhanh như vậy, hình như hôm nay là 15,hắn ta ồ ra ngạc nhiên, rồi như hỉu đc vấn đề

–Vương gia làm sao, bị trúng độc j, Thiên sách thấy vậy liền quan tâm hỏi

-hay ta cũng k dám dấu huynh, Hoàng Cô bị trúng cổ độc từ trong bụng mẹ, sao khi sinh nương của hắn liền qua đời, cũng chẳng biết là ai hạ, tới bây giờ là 20năm, tháng nào cũng bị độc phát một lần, lần nào cũng dùng Huyền lực và dược lực kiềm chế cổ độc, chứ k giải được toàn bộ,

,thật là số khổ,

Lý Hải than thở

Nghe được Lý Hải phân trần, mọi người cũng hiểu được câu truyện kia, nhưng hết cách, bọn họ k phải luyện dược sư, k biết bốc thuốc chuẩn bệnh, nhìn thấy bằng hữu như vậy, mọi người cũng thấy dao lòng, Thiên sách nghi hoặc nhìn Thiên Băng, hắn tin rằng nàg sẽ có cách, nhưg hắn biết dược rất quý, hắn k tiện mở lời

PHONG VŨ LÔI ĐIỆN THẤY VẬY cũng nhìn Thiên Băng

LỤC PHONG tiến gần chỗ Thiên Băng đang nhắm mắt dưỡng thần,

-chủ tử, chúng ta có ra tay cứu k,

Thiên Băng nãy giờ cũng nge bọn họ nói, nhưg người nàg cũng ẩn ẩn đau, k biết tại sao, nàg cứ thấy bất an trong lòng, nge Lục Phong hỏi nàg sực tỉnh, trấn an tinh thần

-uh,

nàg gật đầu vs lục Phong, í bảo bọn họ tự giải quyết đi, nàg k cần nhúng tay vào chuyện này, tập cách rèn luyện cho bọn họ cũng tốt, nàg ra ngoài, lập kết giới, tránh bọn dã thú tấn công khi nge mùi máu tươi

Nge dc mệnh lệnh Thiên băng, Điện từ trong tay xuất ra mấy vịên thuốc, Thiên băng k tính toán, nhưng bàn tính vàg của Vũ làm sao bỏ qua diệp tốt như vậy

-Ta có vài Viên dược Cửu cấp, cho các người trị thương, còn có thể tạm thời áp chế độc tính, nói là áp chế bất quá nàg cũng hơi khiêm tốn một chúc, có thể giải dc 1phần 3độc đã k tệ rồi,

Mọi người nge Vũ nói liền nghi hoặc

HOÀNG cô nge Dược Cửu cấp liền kích động, ánh mắt lóe lên tia hi vọng, hắn tìm rất nhiều luện dc sư, nhưng chỉ luyện dc, Bát cấp là cùng, chua từng ai luyện dc dược Cửu cấp, hắn như suy nghĩ dc đều j nhi hoặc cất tiếng hỏi

-chẳng hay Cô nương có phải là một trong tứ Đại hộ Pháp của Thiên Sát Cát, k phải hỏi mà hắn đã khẳng định, vì hắn có điểm nghi ngờ, sao bọn họ lại đeo mặt nạ, mặt nạ có kí hiệu là bông hoa kì bí hắn chưa từng thấy qua,mà kí hiệu này của Thiên Sát Cát, hoa mạn Đà la

-thật sao, các người là người của Thiên Sát Cát, ta chỉ nge nói, giờ đc thấy qua, quả nhiên danh bất hư truyền, DIỆP kỳ kích động kêu to

-hình như mới nổi hai năm gần đây, thật muốn nhìn một lần Cát Chủ của Máy người, Lý Hải vẻ mặt tiếc nuối chen vào, vì người này rất thần bí, hắn cũng muốn gặp một lần

4người nge nói vậy, nhìn nhau, cười thầm, k cần kiếm đau xa, chủ tử k phải trc mặt bọn họ sao,

Thiên sách nge vậy cũng cười thầm, k biết Cát chủ bọn họ tôn kính thần bí kia, mới cứu bọn họ một mạng k biết có cảm nghĩ j

*Hoàng Cô nhìn Viên dược cũng k nghĩ nhiều

-cô nương ra giá đi, bao nhiêu thì cô nương mới đưa dược,Vũ cười thầm, hehe, con rùa vàng

-hay da, luyện dc rất khó nhe,rất lao lực, nàg cầm bàn tính trên tay, khẩy khẩy nhẩm nhẩm, rúc cuộc mỉm cười nói

-một Viên Cửu cấp 1triệu, tử kim tệ trong tay ta có 3Viên đủ cho, 3người, thế nào

-thành giao, tuy số tiền khổng lồ nhưg vì mạng sống, hắn thứ j cũng đổi dc

Diệp kỳ và Lý Hải nhìn nhau mặt xanh mét, vươn gia thì rất giàu nhưg bọn họ rất ngèo nhak, Hoàng Cô biết họ ngĩ j liền lên tiếng

-ta trả,

quả nhiên hai khuôn mặt liền tươi như vừa đc tưới, sao khi dao dịch thành công, dược đc nuốt xuống, có thể lấy bằng mắt

thường miệng vết thương của bọn họ khép lại k một vết sẹo, người cũng k mệt mỏi như lúc này nữa

HOÀNG cô cảm thấy, sâu độc như sợ dược này, cũng k hoành Hành như lúc này nữa, người cũg khoan khoái rất nhiều, mọi

người nhìn nhau ngầm hiểu, dược quý, nha 1triệu xứng đáng

Thiên sách bị thương nhẹ, nên uống dược thường hay mang theo trên người, cũng liền k có việc j

Lúc này bên ngoài hang động, Thiên Băng liền lắc mình vào Ngọc Giới, liền thấy tiểu Lang đang đứng đợi, k cần nàg gọi, hắn ta chạy tới ôm thiên Băng, nàg k động đậy mặc cho hắn ôm, hắn tham luyến hích Hà

mùi thơm của nàg, thật thơm, hắn nhìn chằm chằm Thiên Băng tháo mặt nạ nàg ra, nhìn dung nhag có một k hai trên đời này, nàg mỹ k có từ nào có thể diễn tả, hắn hạ môi xuống, ngây Thơ hôn lên cánh môi đỏ mọng xinh đẹp kia, chỉ một cái chuồn chuồn lướt, hắn thấy ánh mắt nàg nhìn hắn k nhìn ra vui hay buồn, hắn nói tr’c

-chủ nhân đây là phần thưởng

, nói xong hắn thoắt cái đã k thấy bóng dáng, Thiên Băng k khỏi buồn cười, đúng là đồ ngốc

Nàg cũng k suy nghĩ nhiều, new đã nhận định bọn họ, vậy thì thân mật một chút chắc k sao, nàg liền đi vào phòng mình

-Chủ nhân,chỉ thấy tiểu Linh đi tới đi lui vẻ mặt rất lo lắng,

-chuyện j, Thiên Băng nghi hoặc hỏi Nó,

-Nương Nương cần gặp người

-ân nàg gật đầu, ý bảo đã biết, nàg nhanh đi tới, nhìn vào Thần Kính, nàg liền thấy thân ảnh của nương vẻ mặt lo lắng

-nương chuyện j, sắc mặt của người thật khó côi,

-con gái AK, cũng k có chuyện j wan trọng, nhưg baba con muốn con về một chuyến

,sắp tới Yến hội rồi, chính là sinh nhật của Thái tử thứ nhất của Thiên tộc địa vị ngang hàng vs cha con, hai bên giao hảo rất tốt, ông ta thiết yến mời gia đình ta, và có cả con nữa,

ít nhất một năm con phải về một lần, k thui thân xác và thần hồn của con sẽ tách mãi, k nhập thể được, nguyên khí con sẽ bị hao mòn, như vậy rất nguy hiểm, con gái con nge rõ sao

-con đã hiểu, nương time còn bao lâu,

-tính theo time,của Trần gian chắc khoảng 10ngày, con tranh thủ về để chuẩn bị,đc rồi nương đợi con,

Thần Kính liền mất liên lạc

Bỗng nàg ngồi bệch xuống, đầu loạn thành một đoàn, mắt xây xẩm nàg nằm xuống nền, nhắm mắt như đang ngủ

-AK, chủ nhân người làm sao, mắt thấy Thiên Băng ngã ra sao, tiểu Linh liền hốt hoảng, có bao giờ thấy chủ nhân mệt mỏi như vậy đâu, nge tiếng la hét của Tiểu Linh, bọn người của Bạch Dạ và Ngân Dạ đã chạy vào, đã thấy thiên băng nằm trên mặt đất, hai người liên hốt hoảng, hai người chạy tới, Ngân Dạ run run lên tiếng

-Băng nhi nàg thế nào, sao lại nằm đây, nàg đừng dọa ta, Băng Nhi,

gọi Hoài k thấy nàg mở mắt tim hắn như ngừng đập

NGÂN bạch cũng hốt hoảng k kém, hắn ta nhìn lên tiểu Linh hỏi,

-chủ tử của Ngươi làm sao, nàg làm sao k mở mắt,

-AK soái ca, đừng nôn nóng, chủ nhân chỉ là có chút mệt mỏi thôi, ta ra ngoài, hai người chăm sóc chủ nhân nhak

Hai người nhìn nhau thở ra một hơi, k có chuyện j là tốt, Ngân Dạ ôm nàg tới giường Hàn Băng Ngọc, Đêm người Ngọc đặt lên giường hắn cũng cởi ngoại bào nằm cạnh nàg, ngắm nhìn sường mặt hoàn mỹ của nàg, tuy giường Hàn Băng Ngọc rất lạnh, nhưg hắn cảm giác ấm áp đến lạ kì, hắn mỉm cười mãn nguyện,

Ngân Bạch nhìn hai người như vậy, liền nhanh chân cởi đi sam bào của mình, nằm bên đối diện nàg, hắn biết nàg Tốt đẹp như vậy, làm sao của một mình hắn chứ ,nên hắn chấp nhận, dù sao miễn nàg cho hắn bên cạnh liền hảo

Ngắm dung nhan của nàg hắn k khỏi nhiếu mày, nàg có dung nhan khunh Quốc khunh thành, cái j mà chim xa cá lặn, cái j mà Quốc sắc thiên hương, đứng trc nhan sắc của nàg cũng tự cảm thấy xấu hổ mà cuối đầu, k biết nàg làm j mà mệt thành như vậy, hắn k khỏi đau lòng

-chủ nhân người làm sao, chủ nhân, hắn vừa nghe tiểu linh nói nàg ngất sỉu tim hắn như ai bóp ngẹn, hắn k muốn, liền một mạch chạy tới xem nàg,

-Suỵt, chỉ thấy Ngân Bạch và Ngân Dạ, đưa tay lên miệng, í bảo hắn đừng làm ồn,

Hắn gật đầu k nói nữa, hắn tới gần nàg liền nge Ngân Bạch giải thík

-k sao đừng lo, nàg chỉ nghĩ ngơi, đừng làm ồn,, tiểu Lang gật đầu, mỉm cười nhìn nàg, k có j liền tốt

Hắn cũng leo lên giường Ngọc, nằm kế trên đỉnh đầu nàg, hắn thấy nàg kế bên liền cảm thấy thỏa mãn,

3người ngầm chấp nhận nhau, cũng nằm nhắm mắt ngủ cạnh nàg, 😂😂

Nàg k còn time nữa, đợi bọn họ ngủ say, nàg dùng thần thức tách linh hồn ra khỏi thể xác, nàg đứng lên ngắm nhìn dung nhan tuấn mỹ của 3người, nhìn bọn họ vì mình mà lo lắng, vì mình mà buồn, nàg k khỏi đau lòng, nàg thì thầm

-3chàng chờ ta, nhớ phải chờ ta, tiếng nói vang vọng trong giấc mộng của 3người, 3người đâu biết, chờ là chờ đến 1năm sau nàg mới trở lại,

Tiểu linh bên ngoài thấy chủ Nhân bước ra, nhưng trang phục của Công chúa vs mặt nạ bạc hoa mạng Đà la thì nghi hoặc, đây là chẳng lẽ

-chủ nhân, người đây là……….

-ta k còn time rồi, nương kêu ta quay về, Thần giới 1time, tiểu linh, đây là nhẫn k gian, e ở lại giúp ta trấn an bọn họ, ta sử lí xong chuyện của Thần giới sẽ way lại,

-Dạ chủ nhân, người yên tâm, ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ

-được, ngoan lắm, nói xong thân ảnh của nàg cũng bay xa, chỉ còn lại tàn ảnh,

Tiểulinh cảm thán,bay thật nhanh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN