Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu ) - C 110
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
12


Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu )


C 110


Zun và C.Phong đẩy nhẹ cửa phòng tắm ra xem không để phát ra tiếng động . Đập ngay vào mắt hai người khi đẩy cửa phòng tắm nhìn vào là hình ảnh nó đang ngồi bệt dưới sàn nhà nôn thốc nôn tháo nhưng không ra một tí thức ăn gì cả mà chỉ là nôn khan , nôn như kiểu muốn nôn tất cả nội tạng ra ngoài vậy (~chém xí~) . Hai người bọn họ bất động nhìn nó .
Còn nó , hiện tại nó cảm thấy rất chóng mặt sau khi nôn khan một trận , cơn đau lại tái phát khiến cho khuôn mặt nó trở nên tái mét . Nó một tay ôm vùng bụng một tay nặng nề bám vào bức tường đứng dậy . Với tay lên ngăn cao bỏ dầu gội sữa tắm, nó lấy từ trong góc nhỏ ra một lọ thuốc . Vội đổ ra vài viên uống vào . Sau khi uống thuốc cơn đau của nó giảm đến đáng kể , nó nhắm mắt lại dưỡng thần một lúc thì mở mắt ra , cất lọ thuốc vào chỗ cũ rồi chỉnh trang lại trang phục trên người đang xộc xệch . Quay ra chuẩn bị ra ngoài thì đập ngay vào mắt nó là Zun và C.Phong đang nhìn nó chằm chằm . Bọn họ đã thấy tất cả rồi sao ? Nó để ý trên tay bọn họ còn có tờ giấy nhìn sơ qua nó cũng biết đấy là giấy khám sức khỏe của mình . Vậy là bọn họ đã biết .
–Chị , tại sao chị lại dấu em?__Zun hỏi . Cậu không giám tin những gì mình đọc và nhìn thấy là sự thật . Người chị của cậu , người chị mà cậu xem như ruột thịt đang bị lưỡi dao của thần chết kề sát cổ , lưỡi dao đó có thể đưa một đường lúc nào không hay .
–Các người từ khi nào có thói quen xem đồ riêng tư của người khác vậy ???__nó không trả lời Zun mà còn hỏi ngược lại .
–Chuyện này có quan trọng bằng chuyện cậu bị căn bệnh ác tính này không ??? Cậu bảo thời gian của cậu không còn nhiều nữa là như thế này sao ???__C.Phong hỏi, cậu cảm thấy rất tức giận với hành động giấu giếm này của nó.
–Các người vào đây có việc gì???__ nó lách người qua Zun và C.Phong để ra khỏi phòng tắm , lại một lần nữa lơ đi câu hỏi của hai người họ .
–Cậu hãy phẫu thuật sớm đi__C.Phong vẫn kiên nhẫn nói .
–Thành công chỉ là 30% , vì vậy tôi muốn làm xong việc của mình đã__nó bây giờ mới nói tới vấn đề hai người kia quan tâm .
–Việc của cậu có quan trọng bằng mạng sống của cậu không???__Khánh gắt .
–Trước đây mục đích sống của tớ chỉ là trả thù và giờ cũng vậy__nó lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài .
–Ý cậu là , cậu làm xong việc này là chết hay sống cũng được sao???__Khánh nhăn mày hỏi nó, nó im lặng không trả lời .
–Không trả lời nghĩa là tớ nói đúng , vậy cậu xem Khánh là cái gì và Phong là cái gì ? Cậu giấu giếm căn bệnh của mình với tất cả mọi người là sao ?__C.Phong hỏi , cậu biết nó không muốn ai đặt câu hỏi cho mình nhiều nhưng là lần này không thể không đặt câu hỏi . Nó khi nghe C.Phong nhắc đến hắn mà lòng quặn đau như kiểu có hàng ngàn hàng vạn mũi tên đâm xuyên trái tim mình .
–Là cái gì thì tự khắc họ sẽ biết . Xem tôi như người thay thế vui không ? Tin tưởng sao ? Chỉ là sự lừa dối mà thôi__nó nói .
–Cậu nói vậy là có ý gì ? Phong xem cậu là người thay thế…..__C.Phong nhìn nó nói giữa chừng rồi dừng lại một lúc rồi nói tiếp :
–Cho nhỏ Du sao , xem cậu như nhỏ Du sao ???
–Đừng hỏi nữa , chuyện này cũng tốt , khỏi ai phải đau khổ vì ai , cho dù tớ….có chết đi chăng nữa__nó lúc này mới nhìn C.Phong nói .
–Thì ra chị giấu giếm căn bệnh của mình vì sợ mình chết đi sẽ khiến mọi người đau khổ sao???__Zun lúc nãy đến giờ mới nói lại một câu . C.Phong nghe được câu này của Zun thì như nhận ra được điều gì đó , rồi cậu nói
–Cậu hãy phẫu thuật sớm đi , tốt nhất là 3 ngày sau hãy đi Mĩ phẫu thuật…..nếu cậu không đi tớ sẽ nói cho mọi người biết hết đấy__C.Phong nói , cậu nhấn mạnh câu cuối .
–Cậu uy hiếp tớ ???__nó nhíu mày hỏi .
–Đúng , là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng , cậu làm theo ý tớ lần này thôi__C.Phong quả quyết nói.
–Nếu muốn thì hãy để 4 ngày sau đi , cậu quên 3 ngày sau mọi việc sẽ tiến hành sao , tớ lmuốn tự tay giết tên cầm đầu đã hại cha tớ__nó nói , trong giọng nói có vài phần phẫn nộ và nhẫn nhịn .
–Tớ đã hoãn lại rồi , thời gian là 1 tháng sau , vì vậy cậu hãy đi phẫu thuật đi__C.Phong nói làm cho Zun ngạc nhiên , mọi sự vẫn làm theo lời nó thì sao phải nói dối chứ nhưng rồi cậu cũng hiểu C.Phong làm vậy là muốn nó đi phẫu thuật càng sớm càng tốt .
–Tại sao phải hoãn lại chứ???__nó hỏi C.Phong , trước khi cậu biết căn bệnh của nó thì cũng đã thực hiện được kế hoạch nó đã bày ra chứ , sao lại là hoãn lại rồi , nó đang nghi hoặc những lời mà C.Phong nói .
–Vì là….__nhất thời C.Phong chưa nghĩ ra được lí do gì khiến cho nó nghi ngờ hơn , nó nghĩ cậu đang nói dối .
–Vì là 3 ngày sau sinh nhật nhỏ Du , vì vậy cha nuôi cô ta không chịu hẹn gặp để giải quyết mọi việc đâu__nhưng rồi C.Phong cũng nghĩ ra được một lý do để nói dối nó . Nó im lặng hồi lâu rồi nói :
–Được rồi , tớ sẽ đi miễn là cậu đừng nói với ai hết , bây giờ thì ra ngoài đi , tớ muốn nghỉ ngơi sớm__nó nói mắt lại hướng ra ngoài cửa sổ .
–Được , nhất định tớ sẽ giữ lời hứa__C.Phong nói rồi nhìn Zun gật đầu một cái , cả hai cậu cùng ra ngoài tiện thể đóng cửa lại cho nó . Họ vừa đi hẳn thì nó lại nói ra tiếng , chỉ một mình nó nghe:
-Đển xem các người sẽ làm gì???__Đúng nó đã nhận ra sự nói dối của C.Phong , một lời nói dối không hoàn hảo chút nào . Nó cầm tập hồ sơ bệnh của nó cất vào ngăn bàn rồi nghỉ sớm , nó hiện đang cảm thấy rất mệt mỏi . Có lẽ giấc ngủ sẽ khiến tâm của nó bình thản hơn .
~•~•~
Zun và C.Phong vừa ra khỏi phòng nó thì Zun lên tiếng hỏi :
–Cậu làm vậy có đúng không ???
–Tớ cũng không biết , nhưng bây giờ hãy để cậu ấy phẫu thuật càng sớm càng tốt . Chuyện này chỉ tớ và cậu biết không có người thứ ba__C.Phong nói rồi đi xuống lầu , ý của cậu Zun cũng hiểu được . Nếu mọi chuyện bị người khác biết thì chỉ có một trong hai người nói ra . Zun cũng về phòng mình tắm rửa rồi đi ngủ cậu cũng thấy mệt .
C.Phong hiện tại đang đứng trước phòng hắn .
\”Cốc….cốc….\”
–Cậu ngủ chưa ???__C.Phong vừa gõ cửa phòng hắn vừa hỏi .
–Vào đi tớ dậy rồi__hắn ở trong phòng nói vọng ra , hắn chỉ chợp mắt được một lúc thôi . C.Phong đẩy cánh cửa ra bước vào rồi khép cửa lại . Hắn đang ngồi trên bàn học quay lại nhìn C.Phong hỏi :
–Cậu tìm tớ có việc gì sao ???
C.Phong ngồi xuống giường ngủ nhìn hắn nói :
–Tớ không muốn vòng vo , tớ chỉ hỏi một câu : người cậu yêu hiện tại là ai???
–Sao cậu lại hỏi vậy ???__hắn thắc mắc khi C.Phong hỏi vậy .
–Đừng nói nhiều , hãy trả lời tớ__C.Phong nói .
–Sau sự việc ở bệnh viện tớ đã nhận ra một điều , tớ yêu Băng Băng còn nhiều hơn cả trước đây tớ đã từng yêu Du , rất rất nhiều__hắn nhỏ giọng nói .
–Vậy giờ cậu tính sao , khi mọi chuyện đang bị lệch khỏi đường ray cậu đang đi .
–Tớ định mai sẽ nghỉ học để nói chuyện rõ ràng với Băng Băng và xin lỗi cô ấy .
–Nghe cậu nói vậy tớ cũng đã yên tâm rồi , hãy yêu thương cô ấy thật nhiều đừng để sau này phải hối hận , nếu cậu làm tổn thương cô ấy tớ sẽ không để cậu yên đâu__C.Phong đứng dậy khỏi giường nhìn hắn nói .
–Đã có chuyện gì sao ???__hắn thấy C.Phong có gì đó là lạ khi nói ra chuyện này .
–Không có gì , nhưng cậu phải nhớ những gì tớ vừa nói , bây giờ cậu nghỉ sớm đi tớ ra ngoài__C.Phong nói rồi đi ra tới cửa , chuẩn bị đóng cửa lại thì cậu nói thêm một câu :
–Nên nhớ tớ không nể tình bạn bè lâu năm giữa tớ và cậu đâu__lúc này thì cửa đã đóng hẳn lại . Hắn cũng không để ý nhiều về sự cảnh cáo của C.Phong , hắn tiếp tục công cuộc đang dang dở của mình là ngày mai nên làm gì để được nó tha lỗi . Mãi mà hắn không nghĩ ra được gì nên đành đi ngủ , mặc kệ , chuyện gì đến sẽ đến , ngày mai rồi tính .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN