Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu )
C 138
–Tình yêu phải có sự tin tưởng và sự tha thứ lẫn nhau thì tình yêu đó mới bền vững, mới có hạnh phúc , do đó , trước đây dù chúng ta đã xảy ra chuyện gì , em đều bỏ qua hết__nó nói , giọng nói đã có độ ấm khiến cho người đối diện cảm thấy được yên tâm và lòng được thoải mái .
–Cảm ơn em__hắn nói rồi thả chân nó xuống đất ôm nó vào lòng , một buổi tối hắn đã nói hai lần cảm ơn . Dần dần hắn đẩy nó ra hai khuôn mặt sát nhau , rồi môi chạm môi . Bọn họ hôn nhau , được một một lúc hắn rời khỏi môi nó . Trông nó sau nụ hôn thật dễ thương . Hai má đỏ ửng khuôn mặt thì cúi xuống đất không giám nhìn hắn . Nó là đang ngại đi ? Hắn cười rồi nói :
–Em ngồi đây , anh đi mua nước uống__hắn nói rồi đứng dậy đi mua nước . Lúc này nó mới ngước đầu lên nhìn hắn cho đến khi hắn hòa vào dòng người đông đúc đi lại trên đường . Đưa tay sờ trên môi mình , nó mỉm cười . Lúc nãy cảm giác được hôn cũng không phải là tệ , môi hắn cũng mềm . Nhưng rồi nó lắc đầu mạnh một cái , nó đang nghĩ gì vậy chứ . Thật là…. Nó ngồi ở ghế đá đợi hắn , nhìn dòng người đang vội vã đi trên đường nhưng trông họ lại hạnh phúc . Có một gia đình 3 người vừa đi vừa nói vui vẻ . Gia đình??? Từ khi nó về đây vẫn chưa được gặp người thân ngoại trừ cái người được gọi là anh hai kia . Nó nghĩ rồi quyết định chốc nữa hắn về sẽ hỏi thử .
\”Tít tít\” , điện thoại nó có tin nhắn đến . Nó mở ra xem , nội dung tin nhắn khiến nó bất động . Khuôn mặt nó trở nên lạnh lùng , mắt cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại .
–Điện thoại có gì hay mà em nhìn chăm chú vậy???__giọng hắn vang lên trước mặt nó . Hắn lúc mua nước về thì thấy nó cứ ngồi nhìn điện thoại , khiến cho hắn tò mò muốn biết trong điện thoại có những gì . Nó ngước khuôn mặt lạnh lùng lên nhìn hắn , hắn cảm thấy lạ . Nó bị sao vậy ???
–Anh thật khiến tôi….cảm thấy thật ghê tởm__nó giọng nói lạnh lẽo nói . Hắn bất động vì câu nói của nó . Tại sao nó lại nói vậy chứ ???
–Em bị làm sao vậy ???__hắn hỏi.
–Làm sao ư ? Tự anh xem đi__nó nói rồi đứng dậy đưa điện thoại có tin nhắn mình vừa đọc cho hắn xem . Hắn nhận điện thoại từ nó rồi nhìn vào , chai nước trên tay hắn rơi xuống đất và lăn vài vòng . Đưa tay lướt trên điện thoại , nội dung tin nhắn chỉ là những bức ảnh . Nhưng những bức ảnh này lại khiến cho người ta chói mắt . Trong ảnh là hắn và nhỏ Nhi ngủ cùng nhau . Chuyện này , tại sao chứ ??? Những bức ảnh này chắc chắn là do nhỏ chụp rồi . Hắn vội nắm tay nó nói :
–Em hãy nghe anh nói , chuyện này….__hắn chưa kịp nói hết câu thì nó đã dựt tay mình ra khỏi tay hắn , nó nói không để hắn nói tiếp :
–Ảnh này không phải ảnh ghép , anh có gì để nói nữa ???__nó nói , nó là người giỏi về máy tính tất nhiên ắt sẽ biết ảnh nào là qua sử lý . Ảnh người gửi tới đó là ảnh gốc không phải ghép thì hắn nói được gì chứ . Hắn im lặng không nói được gì , nó nói tiếp :
–Mọi chuyện tối nay anh….hãy xem tôi chưa nói gì , chúng ta không có gì hết__nó nói rồi quay lưng bỏ đi không lấy lại điện thoại . Hắn như người chết đứng nhìn theo nó . Muốn lên tiếng gọi nó nhưng hắn không làm được , chuyện đến mức này hắn còn gì để nói chứ . Hắn nắm chặt điện thoại nó trong tay mình . Nhỏ làm vậy là muốn gì đây ??? Chuyện hôm đó hắn không nhớ gì cả . Không biết đâu là thật , đâu là giả nữa .
~•~•~
Hôm sau .
Hắn lại tỉnh dậy sau cơn say như muốn chết đi . Hắn nhìn quanh phòng , tự cười giễu mình . Đây là phòng ngủ của hắn , không phải là khách sạn . Hắn cười nhưng nước mắt lại lăn dài trên má . Tim hắn như có ai đó đang bóp nghẹt lại .
\”Cốc cốc\” có tiéng gõ cửa phòng hắn vang lên , hắn vội lau nước mắt rồi nói vọng ra ngoài .
–Vào đi .
Được người trong phòng cho phép , người bên ngoài liền đẩy cửa đi vào . Là C.Phong . Trên tay cậu còn bưng thêm cốc nước.
–Này uống nước này cho giải rượu đi__C.Phong nói rồi đưa cốc nước cho hắn , hắn nhận lấy uống một hơi hết sạch nước trong cốc rồi đem trả lại cho C.Phong . C.Phong nhận lấy cốc nước rồi đặt nó lên bàn , cậu nhìn hắn hỏi :
–Sao hôm qua cậu uống say
vậy ??? May là Zin gọi tới nên bọn tớ mới biết tới đón cậu đấy.
Hắn không trả lời , C.Phong nghi ngờ hỏi :
–Giữa cậu và cô ấy xảy ra chuyện gì à ???
Hắn lục điện thoại của nó rồi mở tin nhắn hôm qua cho C.Phong . Nhìn vào bức ảnh C.Phong cũng tức giận chứ nói gì là nó. Nhưng cậu biết mọi chuyện không phải là như vậy .
–Hôm trước tớ không về nhà là ngủ ở khách sạn , tỉnh dậy thì nhỏ Nhi lại ở bên cạnh . Thật sự hôm đấy tớ say không nhớ gì hết . Tối hôm qua cô ấy lại một lần nữa thích tớ tuy rằng là mất trí nhớ nhưng những bức ảnh
này…
–Tớ biết rồi , tớ sẽ giúp cậu điều tra rõ mọi sự việc__C.Phong ngắt lời hắn nói , hắn nói chừng đó thì cậu cũng đã biết là nó đã hiểu lầm hắn . Người ngoài cuộc bao giờ cũng rõ ràng hơn người trong cuộc mà . Mọi chuyện sẽ được sáng tỏ trong vphi tiếng nữa thôi . Lúc đó người như nhỏ phải trả một cái giá rất đắt .
Chính nó đã nói tình yêu cần có sự tin tưởng nhưng tại sao nó lại không tin hắn chứ .
~•~•~
Phía bên nó .
Mới sáng sớm nó đã nhận được một cuộc điện thoại bàn .
–Alô__giọng nói lạnh lẽo của nó vang lên giữa không gian biệt thự rộng lớn chỉ có mình nó .
\”Bức ảnh làm cô hài lòng chứ thưa tiểu thư Dương Băng Băng\”__một giọng nói có vẻ giễu cợt vang lên . Là giọng con gái , giọng nói này nó đã từng nghe thấy , đây không phải giọng của nhỏ Nhi sao . Thì ra chính nhỏ là người đã gửi những bức ảnh đó. Có điều , tại sao nhỏ lại gọi nó là Dương Băng Băng .
–Cô gọi tên ai vậy ???__nó hỏi .
\”Đây không phải tên cô sao ? À , tôi quên cô bị mất trí nhớ , xin lỗi\”__nhỏ nói nhưng trong giọng nói lại tỏ ý cười chứ không có thật lòng xin lỗi . Nó có thể tưởng tượng nhỏ bây giờ vẻ mặt rất đắc ý . Nó không nói lại nhỏ , nhỏ nói tiếp :
\”Tôi gọi điện cho cô , muốn nói cho cô biết . Anh Phong là của tôi , tốt nhất cô nên tránh xa anh ấy ra nếu không đừng trách tôi\”
–Cô đe dọa tôi ??? Vậy chúc cô may mắn__nói rồi nó liền cúp máy không để cho nhỏ nói gì cả. Nhỏ không biết đang chọc vào người không nên chọc sao ??? Nó lại ấn vào một dãy số gọi đi , bên kia bắt máy vang lên giọng đàn ông .
–Điều tra cho tôi , ngày hôm kia con gái ông Ninh đã làm gì và báo ngay trong ngày hôm nay cho tôi__nói rồi nó cúp máy . Vứt điện thoại lên nệm ghế sofa , nó chán nản dựa người ra sau . Nó đã nói với hắn trong tình yêu cần có sự tin tưởng nhưng lúc đó nhất thời không biết làm sao nó đã nói ra những lời đó . Bây giờ ngẫm nghĩ lại thì bản thân mình cũng là người ngu ngốc trong tình yêu , bản thân là một người luôn làm việc chắc chắn vậy mà có lúc lơ là đi . Mọi chuyện cần làm rõ . Nhất định phải có ẩn tình gì trong chuyện này . Nó vừa cúp máy không lâu thì chuông lại vang lên . Nó nhắm mắt lại để cho chuông điện thoại reo một lúc lâu nhưng người gọi điện đến cũng có kiên nhẫn đấy chứ , vẫn cố gắng gọi . Nó vơ tay nắm điện thoại nghe , mắt vẫn nhắm lại .
–Alô__nó nói giọng nói lạnh lẽo , bên đầu dây kia im lặng hồi lâu mới lên tiếng .
\”Là anh , tối nay chúng ta gặp nhau được không ???\”__giọng hắn trầm thâp ở đầu dây bên kia vang lên . Nó mở mắt ra khi nghe giọng hắn , một lúc chần chừ nó cũng đáp .
–Được , thời gian
\”Tối nay , 7h tại công viên hôm qua\”__hắn nói , nó không trả lời gì liền cúp máy . Không biết hắn tính nói gì với nó đây ??? Nhưng mà hiện tại nó không có đủ can đảm để nói chuyện gì với hắn cả .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!