CÔ NHI VIỆN THIÊN THẦN
Chiều nay hắn vs bọn bạn hắn đi làm từ thiện tại cô nhi viện Angel , cứ đến thứ hai đầu tuần là bọn hắn lại tới đó một lần , ở đó bọn trẻ rất ngoan rất thích chơi vs bọn hắn , chúng là những đứa bị cha mẹ mình bỏ rơi rất tội nghiệp , mỗi lần bọn hắn tới là bọn trẻ giữ lại đến xế chiều mới được về , nhưng hắn và bọn bạn còn nghe sơ ở cô nhi viện đó nói còn có 1 người con gái mà bọn trẻ rất yêu quý còn hơn cả bọn hắn nữa cơ , cứ mỗi lần người đó tới là bọn trẻ chơi đùa vs cô rồi còn bắt cô ngủ qua đêm ở đó cho bằng được nữa kìa . Hắn và bọn hắn cũng muốn biết người đó là ai nhưng chưa có dịp được gặp cô gái đó lần nào cả vì cô ta chỉ đến những lúc rảnh thôi
13h tai biệt thự hắn :
–Này nhanh lên chúng ta đitới cô nhi viện Angel phải mất 30´ đó à nha__Linh đứng ở trên tầng hai nói to vọng vào các phòng ngủ để các bạn mình nghe thấy . Cô ko biết bọn bạn của mình ăn mặc sửa soạn kiểu gì mà mất gần 1 tiếng rồi vẫn chưa thấ ra khỏi phòng.
–Đây ra đây rồi , gì mà nói to thế__Như nói , cô là người ra khỏi phòng đầu tiên ( trừ Linh vì cô nàng đứng ở ngoài sẵn mà ) tiếp theo đám bạn còn lại cũng ra khỏi phòng theo .
–Rồi ra rồi đây , chúng ta đi chung đi để còn thay phiên nhau lái xe nữa chứ đi đường dài mệt lắm __Nam nói khi cả bọn đã đứng ngoài sân của khu biệt thự.
–Ok , cứ như vậy đi__Thế là cả bọn cùng đi chung một xe tới cô nhi viện và quên nói luôn Zun cũng có mặt tại biệt thự bọn hắn vì cậu qua đây chơi và nhận lời mời của bọn hắn rủ cậu đi cùng tới cô nhi viện (bọn hắn đi xe lamborghini dài thường giành cho diễn viên ca sĩ á.) . Bọn hắn tới cô nhi viên thì đã là 13h45´ rồi bởi do bọn hắn chải chuốt ghê quá mà . Những đứa trẻ đang chơi trước sân cô nhi viện thì nghe tiếng còi
\”bíp..bíp\” , ngó ra thì thấy bọn hắn ngồi trên xe ô tô bấm còi , bọn nhỏ đồng thanh reo lên :
–A , anh chị ấy tới rồi kìa__bởi bọn hắn hay tới đây vào chiều thứ hai nên bọn trẻ đã quen vs việc này nên khi thấy bọn hắn chúng ko ngạc nhiên chỉ là vui mừng reo lên thôi . Những sơ chơi vs bọn trẻ khi thấy bọn hắn thì cười rồi ra mở cổng cho bọn hắn lái xe vào. Khi xe đã đỗ vào chỗ đỗ xe thì bọn hắn bước xuống còn mang một đống quà .
–Hôm nay , chúng ta có mang quà cho các em này__Đan nói , thật ra thì cô cũng là một người tốt rất yêu trẻ con bạn bè , việc cô ghét nó cũng chỉ là nghĩ nó như mấy đứa con gái khác tiếp cận bọn cô để chuộc lợimà thôi .
–A , có quà có quà__bọn trẻ reo rồi vây quanh bọn hắn để được phát quà , món quà là những con gấu xinh đẹp. Bọn hắn phát quà cho bọn trẻ xong thì phía ngoài cổng lại có tiếng còi xe ô tô nhưng bọn hắn ko để ý vì cứ nghĩ đó chỉ là những người bình thường cũng đi làm từ thiện thôi , còn bọn trẻ thì cứ chăm chú nghịch ngợm những con gấu đó. Các sơ khi thấy chiếc xe đó thì càng cười tươi hơn khi nhìn thấy bọn hắn , các sơ lại vội ra mở cửa , riêng có một sơ ở lại nói :
–Các con \”Thiên Thần\” của các con tới rồi kìa__sơ nhấn mạnh hai chữ thiên thần , bọn trẻ khi nghe hai chữ này thì ngừng những động tác hành hạ con gấu lại ngước lên nhìn sơ vừa nói hỏi:
–Thiệt ko ạ ???
–Kia kìa__sơ đưa tay chỉ về chiếc xe BMW đang đỗ vào chỗ để xe bọn trẻ nhìn theo hướng sơ chỉ còn bọn hắn thì tròn xoe mắt ngắm nhìn chiếc xe , Như lên tiếng :
–Wow , Siêu xe hạng nhất Việt Nam , ai có phúc mà được đi chiếc xe đó vậy .
–Đúng là đẹp thật , nhìn ngoài đời còn đẹp hơn trên báo chí nữa__Long .
–Đẹp thật__Hắn , Khánh , C.Phong , Đan , Hân , Nam suýt xoa . Riêng Zun khi cậu nhìn thấy chiếc xe đó thì cậu cũng đoán ra được chủ nhân chiếc xe đó là ai , nhưng cậu thắc mắc ko biết người đó tới đây làm gì , sao biết nơi này mà tới và bọn trẻ sao gọi người đó là \”Thiên thần\”.
–Đó là xe của cô gái mà bọn trẻ gọi là \”thiên thần\” đó, sơ đã kể cho các con nghe rồi hôm nay các con được gặp con bé là một may mắn rồi__sơ nói khi cứ nghe bọn hắn suýt xoa chiếc xe mà ko để ý tới chủ nhân chiếc xe đó .Bọn hắn gật đầu cũng tự nói trong lòng rằng \”hôm nay mình thật may mắn vừa được nhìn siêu xe vừa được xem người mà bọn trẻ tôn sủng hơn cả mình nữa chứ\” . Bọn hắn hết để ý xe thì nhìn người con gái đang bước xuống xe nhưng người đó đang quay lưng về phía bọn hắn nên vẫn chưa thấy được khuôn mặt chỉ thấy được mái tóc ánh tím thôi . Bọn trẻ vây quanh cô gái đó còn cô ngồi xuống giữa vòng quanh đó hỏi :
–Các em có ngoan ko ???
–Dạ ngoan ạ__cả đám trẻ đồng thanh .
–Giỏi bây giờ vào trong nhà trước chốc chị lấu quà phát cho các em sau nhé .
–Dạ__bọn trẻ lại đồng thanh nói . Cô đứng dậy giữa đám trẻ , hai tay thì nắm hai bàn tay nhỏ bé của hai đứa trẻ nhỏ nhất trong số đó . Cô quay lưng dắt bọn trẻ đi tới chỗ các sơ đứng đợi , cô nhìn bọn trẻ cười nhưng trong nụ cười của cô vẫn thấp thoáng nét buồn trong đó mà cô ko để ý ở chỗ các sơ đang đứng có những cái tượng người đang nhìn cô như sinh vật lạ , và những cái tượng đó lại là bọn hắn (trừ Zun ko bị đơ như tượng hihi)
–KIM NI__cả nhóm bọn hắn nói to đúng người con gái đó chính là nó , lúc bỏ về từ trường nó ko biết làm gì nên lái chiếc xe yêu quý của mình đi chơi mà vẫn giữ nguyên bộ dạng cải trang như lúc đi học vậy vì nó nghĩ đi chơi về rồi tắm rửa ngủ luôn , cô nhi viện Angel là nơi nó chợt nghĩ ra và đây cũng là điểm dừng cuối cùng của cuộc hành trình ngày hôm nay mà nó đi . Nó nghe thấy tên mình được ai đó kêu thì mới rời mắt bọn trẻ nhưng trên môi vẫn còn nụ cười cho đến khi nhìn thấy những con người đứng bên cạnh các sơ mà nó yêu quý là bọn hắn thì nụ cười đó đông cứng lại và dần dần vụt tắt , trên khuôn mặt đó bây giờ là một khuôn mặt lạnh lùng như tảng băng bắc cực thôi . Nó ko để ý tới bọn hắn nữa mà quay lại nhìn bọn trẻ . Hôm nay nó định tới đây chơi rồi ngủ cùng bọn trẻ một đêm rồi sáng hôm sau về nhưng có lẽ hôm nay nó chỉ có thể ở lại chơi một lúc thôi. Nó dắt tay bọn trẻ tới chỗ các sơ đang đứng , nó nhìn sơ chào :
–Chào các sơ , các sơ khỏe???
–Ừkm chào Ni , hôm nay con tới chơi làm ta vui lắm__Bà Hà ,đây là tên của một sơ trong số đó , người này đã làm ở cô nhi viện rất lâu rồi và bà là người duy nhất trong số các sơ biết quá khứ và thân phận thật của nó , cái thân phận nó ghét nhất đó là con gái của ông ta (cha nó) . Bởi lúc nhỏ nó hay tới đây chơi cùng Khánh và lúc đấy bà Hà cũng làm ở đây rồi nên bà biết nó , lúc nó bỏ đi hồi nhỏ bà biết tin đó cũng rất buồn bà khóc đỏ hết cả mắt. Đến khi nó về nước có tới đây nói cho bà biết thân phận giả Kim Ni này để anh hai nó (Khánh) ko tìm thấy nó và dặn bà gọi tên giả này nên các sơ mới vào đây ko lâu cũng gọi nó vs cái tên Kim Ni .
–Thiệt ko ???__nó nói .
–Thiệt thiệt __bọn trẻ reo lên
–Nào tất cả im lặng , à giới thiệu vs con đây là…__Một sơ nhìn nó nói nhưng chưa dứt lời thì phía hắn có người chen vào :
–Dạ chúng con quen nhau rồi ạ__và người nói câu này chính là Nam , cậu nhìn nó nói tiếp — Cô đừng nói ko quen chúng tôi à nha , sáng nay chúng ta vẫn còn là học sinh cùng lớp mà .
–Vậy ư__nó cười khẩy nói
–Đúng chứ cô nghĩ sao?!!__Long hỏi nó , nó nhìn bọn trẻ ra hiệu cho bọn trẻ vào nhà bọn chúng hiểu ý nó nên vào nhà chơi cùng các sơ chỉ còn bà Hà ở lại vì bà là người thân thiết nhất vs họ , nó nhìn bọn hắn nói:
–Tôi thì nghĩ khác , trong cuộc sống ko có gì là mãi mãi cả tôi vs các người cũng vậy cũng ko thể là bạn bè mãi mãi được , mà tôi cũng có nói các người là bạn bè tôi đâu .
–Cô…cô..__Đan nghe nó nóivậy tức quá ko biết nói sao cô lặp đi lặp lại chữ \”cô\” , rồi sau vài giây lặp đi lặp lại thì cô cũng nói :
–Vậy cô ko làm bạn bè vs chúng tôi thì cô sẽ làm gì vs chúng tôi , cô có biết được làm bạn bè vs chúng tôi là do cô gặp may mắn thôi đó .
–May mắn ư , haha…__nói cười ra tiếng nhìn bọn hắn nói tiếp –Cái may mắn đó tôi ko cần từ các người hãy để giành cái may mắn đó cho người khác đi , mà cô hỏi tôi ko làm bạn bè vs bọn cô thì sẽ làm gì ư , tôi nói cho cô và các người nhà họ Dương cô à ko phải trừ một người ra (ai ta) còn lại phải biết rằng tôi chẳng muốn làm gì hay là có quan hệ gì vs dòng họ đó cả .
–Cô nói hay quá ha , sợ cô đặt chân vào biệt thự nhà họ Dương còn chưa được lấy đâu ra đòi có quan hệ chứ__Đan nói , câu nói của Đan làm cho nó bừng tỉnh lại , bởi nãy giờ nó nói những câu khiến cho Khánh dễ nghĩ ngờ về nó là ai hơn.
–Cô nói vậy là có ý gì đây __Khánh nói , cậu nghe nó nói vậy thì cũng thấy thắc mắc \”sao cô ta có thể nói vậy nếu như cô ta ko có quan hệ vs gđ nhà mình nhưng nếu có quan hệ thì làm sao mình ko biết được , hay đấy là…..mà cũng ko được em gái mình sao có thể \’ xấu xí \’ như vậy . Vậy rốt cuộc cô ta là ai , có quan hệ vs gia đình mình ko\” , anh nghĩ trong lòng .
–Tôi chẳng có ý gì cả các người tự nghĩ đi__nó nhìn Khánh nói rồi quay sang nhìn Zun nói :
–cậu nói đi .
–nói…nói..gì__Zun sợ nhìn nó nói lắp bắp .
–tối qua __nó nói hai từ này khiến cho Zun hiểu ý nó muốn bảo tối qua cậu ko về nhà đó mà.
–À…hihi tớ hôm qua ngủ ở nhà mấy bạn này__Zun hất mặt về bọn hắn nói .
–Tại sao cậu phải báo cáo hoạt động của cậu cho cô tachứ__Đan nói khi Zun \”khai trình\” hoạt động của cậu cho nó biết .
–Thôi đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa tớ đang khổ sở lắm đây__Zun khuôn mặt méo mó nhìn Đan nói .
— Cậu thân thiết vs họ quá ha , vậy cứ ở đó lâu dài vào__nó cười nửa miệng nói.
–Ơ e…à nhầm tớ sao có…__Zunđịnh xưng em vs nó nhưng nhớ ra có bọn hắn ở đây nên đổi lại cách xưng hô nhưng chưa kịp nói xong thì Đan chen vào :
–Cậu ấy có thể ở vs chúng tôi được vì vậy cô hãy cứ lo cho cô đi , đồ nhà nghèo bày đặt làm sang .__câu nói của Đan làm cho \”sợi dây đã rối nay rối hơn\” , Zun bây giờ ko biết phải nói thế nào vs nó nên chỉ biết nhìn xuống đất im lặng . Đúng lúc này chuông đt Khánh lại reo lên , anh ra hiệu cho tất cả im lặng rồi bắt máy :
–Chuyện gì__anh nhăn mày nói khi người gọi tới là thư kí của anh .
\”thưa tổng giám đốc có chuyện lớn vs công ty rồi , bên chi nhánh DBB cũng đòi hủy bỏ hợp đồng vs chúng ta\”__anh thư kí nói một lèo .
–Sao có thể được chứ cậu có hỏi lý do vì sao họ làm như vậy ko .
\”Dạ có nhưng họ ko nói rõ lý do cho tôi biết , giờ phải làm sao đây nếu bên đó mà hủy hợp đồng nữa thì công ty chúng ta có nguy cơ phá sản đấy\”__anh chàng thư kí nói giọng có vẻ lo lắng .
–Vậy hẹn cho tôi gặp họ chiều nay đi .
\”tôi biết ngay giám đốc sẽ nói vậy mà , tôi cũng đã hẹn rồi nhưng họ bảo chiều nay bận , mai giám đốc có thể trực tiếp tới gặp họ tại công ty chính nhưng đấy là tôi nghĩ thôi bởi họ muốn trốn tránh ko muốn gặp chúng ta nên giám đốc đi hay ko thì tùy\”
–Được rồi anh làm việc của anh đi chuyện đó tôi sẽ lo__anh nói xong thì ngắt máy liền , dạo gần đây công ty anh gặp nhiều khó khăn anh đã mất ăn mất ngủ nhiều đêm để cho công ty ổn định lại mà bây giờ đây còn xảy ra chuyện này nữa thì anh phải làm sao đây . Anh quay sang nhìn Zun nói:
–Tại sao chi nhánh Dream của cậu lại đòi hủy hợp đồng vs bên tôi__câu nói của Khánh làm cho Zun trợn tròn mắt , dạo này cậu cũng ko tới công ty xem xét tình hình mọi việc cậu đều nhờ Na Na hết nhưng cậu đâu bảo bên công ty hủy hợp đồng vs đối tác đâu , trừ phi …. cậu nghĩ tới đây thì quay ra nhìn nó , nó thấy Zun nhìn thì nói :
–Công ty đó tôi mới nghe đã đổi giám đốc điều hành rồi .
–Sao có thể chứ__Zun
–Chắc do cậu làm nhiệm vụ ko được tốt thôi__nó nhún vai nói .
–Nếu vậy thì chuyện này ko liên quan tới cậu (Zun) , nhưng bị mất hợp đồng này thì công ty có thể bị phá sản__Khánh nói .
–Vậy bây giờ phải làm sao đây , anh phải mất ăn mất ngủ mấy đêm liền để làm cho công ty ổn định lại vậy mà bây giờ thì…__Hân nói , câu nói của Hân làm cho nó để ý tới Khánh nhiều hơn , dưới mắt anh có cuồng thâm do mất ngủ và anh hình như đã tiều tùy hơn so vs trước nhưng nó vẫn chưa thể bỏ qua chuyện này , đúng vậy chuyện này đều là do nó ra chỉ thị cho Na Na làm nó muốn cho Đan biết hậu quả khi ko nghe lời cảnh cáo của nó . Khánh đang định nói tiếp thì nhớ ra còn có người lạ là nó (chắc là người lạ ko?) và Zun thì anh quay ra nhìn nó, nhưng khi anh nhìn nó thì bắt gặp ánh mắt của nó đang nhìn chằm chằm vào mình , trong ánh mắt đó còn hiện lên nét thương cảm nữa , ánh mắt đó là có ý gì đây ??? Nó đơ người ra nhìn Khánh một lúc thì phát hiện anh đang nhìn mình nên thu tầm mắt lại nhìn về phía khác nói , nhưng câu nói của nó nói mục đích người cần nghe vẫn là Khánh :
–Các người cứ bàn đi tôi về, mà tôi khuyên anh đừng nên mất ăn mất ngủ vì chuyện vô ích này sẽ chẳng được gì đâu , muốn gở nút thắt đã buộc thì cần người đã buộc như.gx nút thắt đó__nó nói vs Khánh rồi nhìn các sơ nói :
–Các sơ ra xe lấy quà cho lũtrẻ hôm nay con có việc ko ở lại được nên sẽ về ngay bây giờ .
–Sao mới tới ko chơi đã con.
–Dạ thôi ạ để hôm khác chứ bây giờ thì ko được rồi__nói rồi nó cùng bà Hà ra lấy quà . Lúc đang lấy quà bà Hà nói (ở chỗ này cách xa bọn hắn 10m nên bọn hắn ko nghe thấy gì nha) :
–Con vẫn chưa nói cho Khánh biết sao .
–Dạ chưa , bây giờ thì ko thể nói ra được con còn nhiều chuyện phải lo lắm__nó tay thì lấy quà ra khỏi xe đặt xuống đất còn miệng thì trả lời
–Thằng Khánh nó hay tới đây nhưng phần lớn nó thường ra sau vườn hoa oải hương mà hai đứa hay chơi hồi nhỏ , ta thấy nó rất muốn tìm ra con đó .
–Dạ con biết sắp tới sinh nhật anh con sẽ nói , thôi bây giờ con phải về sơ cho con gửi lời xin lỗi tới bọn trẻ nha__Nó sau khi đặt hết hộp quà xuống đất thì nhìn sơ nói lời tạm biệt rồi lên xe phóng đi nhanh (do lúc nãy các sơ mở cửa chưa đóng nên nó mới đi như vậy) làm cho bọn hắn cũng hoảng vì tốc độ đi xe của nó sao ko thể đi nhanh vậy được trừ Zun ,C.Phong , Như vì họ biết nó còn là \”nữ hoàng tốc độ\” mà . Phía bọn hắn sau khi nó lái xe đi chỉ để lại đằng sau một màu bụi trắng phớ,thì Khánh lại nói:
–Chuyện lúc nãy tớ nói thì mai các cậu cùng tớ tới công ty chính của tập đoàn DBB gặp họ lúc 7h để xem có giải quyết được gì ko__Khánh nói và cũng quên luôn lời khuyên của nó mất rồi , cả đám gật đầu đồng ý vs câu nói của Khánh .Hắn nhìn Zun hỏi :
— cậu có đi cùng chúng tôi ko Zun cậu cũng cần nên biết lý do cậu bị mất chức giám đốc chứ__khi hắn hỏi Zun thì cậu cũng miễn cưỡng gật đầu chứ thực ra cậu ko đi thì cũng đã biết lý do rồi , lời nói của nó chính là lý do rồi cần gì phải đi đâu xa , lời nói nó bao giờ cũng có trọng lực đối vs người khác cả .
–Mà cậu có biết chiếc siêu xe hạng nhất đó là của ai kohay là của cô ta (nó) __Long nhìn Zun nói .
–À…thì…__Zun ấp úng nói , cậu phải tìm lời nói dối nào đó để cho mọi người tin , sau vài giây cậu tìm được lý do cậu nói
–tớ nghe cô ấy (nó) nói đó là xe của cô chủ nhà cô ấy , cô ấy làm osin cho một ngôi biệt thự ở trung tâm thành phố mà , chủ nhà đấu cũng hay làm từ thiện nên sai cô ấy tới ấy mà .
–Mà cô chủ cô ta là ai sao có thể cho một con osin lái siêu xe của mình được__Đan nghi vấn hỏi Zun
–Chuyện đó sao tớ biết được , sao các cậu ko hỏi thẳng cô ấy chứ hỏi tớ thì được gì đâu .
–Tớ tưởng cậu biết rõ mọi thứ về cô ta__Long nói .
–Hihi làm gì có chuyện đó__Zun cười giả lả nói , thấy mọi người dần dần dồn Zun vào thế bí thì Như nói để giải vây cho cậu và cũng vì sợ cậu lỡ lời nói ra thân phận của nó , nếu nói ra thì lúc đó ko chỉ mình Zun chịu tội mà còn có cả cô & C.Phong nữa .
–Nào mọi người gác chuyệnđó qua một bên , đi giúp sơ chuyển quà vào cho các bé kìa .Lúc này bọn hắn mới nhìn về phía bà Hà đang khệ nệ bưng quà vào nhà , bọn hắn gác lại mọi chuyện tới giúp bà mang quà vào nhà phát cho bọn trẻ rồi vui đùa, ăn cơm tối ở đó rồi mới vềbiệt thự . Khi về tới biệt thự thì ai nấy đều mệt mọi , người nào về phòng người nấy tắm rửa ngủ sớm . Bọn hắn quyết định nghỉ học cho tới hết ngày sinh nhật Khánh rồi mới đi học lại . Lại một ngày trôi qua vs nó và bọn hắn thế đấy .
——————————————————-
Cuộc sống không có gì………………..
…………………………….gọi là mãi mãi
Vì vậy đừng………………………………..
……….vì một chút lầm lỡ………………
…………mà đánh mất tất cả…………..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!