Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu )
C 74
–Đúng là vậy , nhưng là vì hồi đó em muốn ăn đồ ăn mẹ nấu nên cố tình làm hỏng thôi__nó nói , nhớ lại lúc đó thì nó cảm thấy rất hạnh phúc , chỉ tiếc rằng sao lần đó nó ko nấu cho mẹ một bữa ngon chứ , bây giờ thì quá muộn rồi .
–Vậy thì em nấu cho hai ăn đi__Khánh nói , chỉ có như thế này anh mới có thể tin là sự thật.
–Zun mà đã nói cho hai biết việc em biết nấu ăn thì chắc hai cũng sẽ biết , đồ ăn em nấu ko phải muốn là em làm cho ăn đâu .
-Nấu cho hai ăn mà cũng khó vậy sao__Khánh nói có chút hờn dỗi .
–Thôi cái giọng nói đó của hai đi , lần sau có dịp em sẽ nấu cho ăn chỉ được một lần thôi nhé .
–Ok , đấy là em hứa đấy nhé , nào chúng ta cùng ngoắc tay hứa nhé__nói rồi hai anh em đều làm và đóng dấu vs nhau . Hai người nói cười vui vẻ vs nhau . Hôm nay nó đã nói rất nhiều , nhưng nó biết chỉ là vs Khánh mới nói nhiều như vậy thôi (chắc ko) .
–Thôi vào nhà đi__Khánh sau hồi lâu nói . Nghe Khánh nói vậy thì mắt nó nhìn lên chiếc đồng hồ mạ vàng đeo trên tay trái rồi nói :
–Được rồi , đi từ đây vào nhà là 3 phút , mà 3 phút này cũng vừa đủ nửa tiếng em giao cho họ làm lại phòng cho em .
–Em có cần tính kỹ thời gian như vậy ko ?__Khánh nhăn mày nói .
–Thời gian đối vs em là rất hiếm hoi đấy__nó nhìn Khánh nói .
–Hiếm đến mức vậy sao?__Khánh có chút ko tin hỏi.
–Thôi đi thôi…đừng hỏi gì nữa đứng đây cũng mất 1 phút rồi đấy__nó nói rồi kéo tay Khánh đi vào nhà .
Nó và Khánh đi vài nhà thì liền về phòng ngủ nó xem , rốt cuộc thì bọn hắn cũng làm lại căn phòng y như cũ .
–Trời ơi , căn phòng cũ này trông thật lạnh à nha__Long nói , bọn hắn do mãi dọn dẹp đồ dư thừa như sơn , chổi , ….. nên ko hề phát hiện nó và Khánh đã đứng trước cửa mà cửa thì ko khóa .
–Đúng đó , màu vừa nãy (tức là màu hồng nhạt) trông đẹp mắt hơn đó , lại thấy con gái hơn , chứ màu này trông u tối quá__Nam nói . Hắn chỉ đáp \”ừ\” moitj tiếng rồi thôi . Bọn hắn đã dọn dẹp những đồ dư thừa vào một thùng cat-tông lớn để đem vất , đến giờ bọn hắn mới được nghỉ tay chân , thật là mệt :
–A mỏi lưng quá đi mất thôi làm lại căn phòng rộng này thật là mệt chết đi mất__Linh đau mỏi lưng mà rên .
–Xin lỗi đã khiến mọi người bị liên lụy và cũng thành thật cảm ơn đã giúp bọn em__Hân chân thành nói . Lúc này Khánh gõ \”cốc cốc\” vào cánh cửa , bọn hắn đồng loạt quay lại nhìn phía cửa thì thấy nó và Khánh đang nhìn vào . Nó là người lên tiếng trước :
–Bây giờ đã là nửa tiếng gia hạn , hãy ra khỏi phòng tôi đi__nó đang đứng chắn cửa , sau câu nói liền né qua một bên y như kiểu muốn tiễn khách . Bọn hắn cũng ko biết nói gì hơn , ôm theo thùng cat-tong ra ngoài . Đợi bọn hắn ra khỏi phòng thì nó nói tiếp :
–Lần sau đừng vào phòng tôi khi chưa có sự cho phép của tôi__nó nói , giọng lạnh ko thể tả. Thấy nó cứ nói giọng lạnh thì Khánh chen vào nói :
–Thôi mọi người làm mệt rồi mà còn chưa ăn cơm chắc đói lắm rồi , xuống nhà hâm nóng đồ ăn rồi ăn đi .
–Ừkm__Bọn hắn đồng thanh đáp , thật sự bọn hắn vừa đói vừa mệt ko tả nổi , từ trước đến giờ họ có bao giờ bỏ bữa đâu. Nó ko nói gì vào phòng khóa cửa lại , bọn hắn nhìn cánh cửa trước mắt đã khóa thì ko biết nói gì hơn , cả đám rủ nhau xuống lầu ăn cơm .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!