Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu )
C 90
–Các người định mang như thế này đi vs tôi ???__nó nhìn bọn họ mà ko biết nói gì hơn , muốn đi chơi vs nó mà mang váy vs áo quần hàng hiệu trị giá mấy chục triệu , họ muốn khoe của sao .
–Chứ mang thế nào , mà chị mang đồ như thế đi chơi sao???__Đan hỏi , nó mang một áo sơ mi trắng cổ đứng phối hợp với cái khăn choàng cổ thả lỏng màu trắng nốt , bên ngoài khoác một cái áo dạ màu đen sắn ống tay lên gần khuỷu tay , cuối cùng là chiếc quần Jin mài rách từ nửa đùi trở xuống , trông nó giờ thật bụi .
–Đúng , các người muốn mặc vậy cũng được , giờ đi thôi , sẽ đi bộ , bây giờ đi ăn trước__nó nói tay lại cầm chiếc mũ lưỡi trai màu đen đội lên đầu úp xuống che mất nửa khuôn mặt .
–Ách sao lại đi bộ chứ__cả đám rên lên , họ đi bộ ko quen sẽ mỏi chân lắm .
–Nếu ko muốn cứ việc đi riêng__nó nói , nghe vậy bọn hắn liền chạy theo để đi bằng nó vừa nói \”ko\” , dù sao tgì nó bao mà , mấy khi được như vậy nên phải biết quý trọng chứ .
Nó dẫn bọn hắn đến nột nơi mà có lẽ bọn hắn chưa ai từng đến , riêng hắn thì :
–Là chỗ này lần trước chúng ta đến ăn sao ???__hắn hỏi , đúng , là nơi mà nó vs hắn đã từng ăn trước đây , đó là lần đầu tiên hắn ăn đồ ăn ven đường nhưng lại cảm thấy ngon miệng hơn những món ở nhà hàng , quán phở cũ (còn ai nhớ nơi này ko?^_^)
–Đúng , nếu ko muốn vào thì thôi__nó nói rồi là người đi vào trước hắn cũng theo sau , riêng bọn người kia thì đứng bất động vài giây thì liền đuổi theo nó .
Tìm được chỗ quen thuộc nó liền ngồi xuống , bọn hắn cũng ngồi xuống cạnh nó .
–Sao lại ăn ở những nơi thế này chứ , vệ sinh thực phẩm có tốt ko ???__Đan nhăn mày vừa nói vừa nhìn xung quanh . Ko biết quán ăn này bán như thế nào nhưng theo như quan sát cô thấy có rất đông người , bàn nào cũng chật kín nhưng hình như riêng cái bán cô đang ngồi là ko ai ngồi nói đúng hơn là chủ quán ko cho ai ngồi . Nhưng sao nó lại chọn chỗ này chứ ???
–Ko muốn có thể đi__nó nói , vào quán rồi nó vẫn đội chiếc mũ lưỡi trai trên đầu . Lúc này có người phục vụ nữ chạy lại bàn bọn hắn và nó .
–Xin lỗi quý khách , bàn này ngồi ko được__người phục vụ vừa nói vừa quan sát những vị khách trước mắt này . Rõ ràng họ ăn mang có vẻ rất giàu có , toàn là đồ hàng hiệu cô thường thấy trên báo chí thời trang thì tại sao lại phải vào một quán ăn nhỏ bé như này để ăn chứ.
–Sao chứ ??? Chúng tôi là khách mà , dù sao bàn này vẫn trống ko__Hân nói . Người phục vụ đánh giá Hân qua cách ăn nói , cô quá kiêu ngạo chăng ??? Nên nhớ đây là quán ăn nhỏ chứ ko phải nhà hàng có đặt chỗ trước chứ .
–Xin lỗi , nhưng vị trí ngồi này là ko thể , nếu ko hợp ý quý vị có thể đi quán khác__cô phục vụ nói , cô thật ko có cảm tình vs những người này , đặc biết cô gái vừa lên tiếng , cô ta thật ngạo mạn . Nhìn kỹ lại một lượt cô lại thấy có một người mang áo quần ko phải hàng hiệu nhưng rất biết phối làm cho đồ rẻ trở nên đẹp mắt , nhưng có điều người đó đội mũ che mất nửa khuôn mặt nên cô ko thấy được người đó có đẹp giống mấy người còn lại ko . Nhưng đẹp mà kiêu ngạo giống những người kia thì vô ích .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!