Nữ hoàng thế giới hút máu thần bí
Chương 8: Đi học - P1
Tuy nói là con trai không thích đi mua sắm nhưng với Vin thì không, mua sắm là thú vui của cậu. Cậu đi hết chỗ này rồi sang chỗ nọ khiến cho cả TTTM phải mừng ra mặt không chỉ là mua nhiều cậu và hắn lại vô cùng đẹp trai đến lỗi bệnh viện phải trật kín người nhất là khu tim mạch.
Còn chỗ của nó cũng chả khá hơn là bao, cô gặp gì mua đó khiến ai ai cũng kinh ngạc. Sau khi mua xong rồi 2 người đi về nhà. Về đến nhà cô chạy hồng hộc lên phòng thu xếp hành lý đi bụi à nhầm đi đến nhà Min. Chiếc xe độc nhất vô nhị bắt đầu lăn bánh, đây là lần đầu tiên Mun đến nhà Min vì vậy Cô rất hào hứng. Xe đi đến 1 ngôi biệt thự tráng lệ phải nói là to nhất thế giới hút máu này. Bao quanh biệt thự la những dây leo gai độc nhất của thế giới mà chưa có thuốc chữa cao 6 mét đỏ au. Nhìn thôi mà cũng nổi cả da gà da vịt rồi. Xe dừng lại ở 1 cánh cổng xanh lá cây hùng vĩ có độ cao là 6 mét độ rộng 10 mét bao bọc cánh cửa là những tia lửa điện lên đến 500 nghìn kw. Sau 5 giây cánh cổng mở ra chiếc xe lại lăn bánh vào. Xung quanh cổng vào là những bông hoa đang khe sắc đủ loại từ bình thường đến quý hiếm. Mà khoan có cả những loài đã tuyệt chủng nữa chúng toả hương thơm nghi ngút nhưng chúng có độc. Nếu không để ý kĩ thì sẽ không phát hiện ra vì chúng ẩn lấp quá kĩ. Xe hiện tại đang đứng trước 1 toà lâu đài tráng lệ màu trắng với 5 tầng. Min bước khỏi xe với vẻ mặt lạnh lùng vốn có của mình đằng sau là Mun đang trố mắt nhìn quanh toà lâu đài tráng lệ này. Đang đi thì Min đột nhiên cảm thấy có gì đó kéo kéo mình :
– Ê đây là đâu vậy Min nhà mày thiệt à.
Min k nói gì chỉ khẽ gật đầu. Mun nói tiếp :
– Trội ơi tao ở cùng mày lâu thế mà không biết căn biệt thự danh giá này là của mày đó.
Nó nghe vậy vẫn mặc kệ. Mun bị bơ đẹp hậm hực đi vào nhà. Vừa vào nhà cô lại 1 lần nữa mắt chữ A mồm chữ O. Ngôi biệt thự bên ngoài lạnh lẽo nhưng bên trong ấm áp với tông chủ đạo là màu vàng nhạt của những chiếc đèn Lưu Ly tinh tế. Ước trừng phòng khách phải to cỡ 1km vuông đấy. Cô không suy nghĩ hỏi :
– Min, rốt cuộc mỗi tầng rộng bao nhiêu vậy???
Nó :
– Hình như 2km vuông thì phải.
-Trội ôi, thế thì đi chắc mệt chết quá.
Nó nhàn nhã ngồi vào sofa nói :
– Nhà có đường không gian ở khắp mọi nơi nên không cần đi chỉ cần nghĩ đến nơi muốn đến rồi đọc “nabana” là được à.
Cô há hốc mồm :
– Hả đi đâu cũng được sao???
Nó :
– Không ngoài phòng tao, tầng 5 và phòng em trai tao vì có cách đi khác ra thì đi đâu cũng được.
Cô nghe vậy cũng hiểu được phần nào nên “àaaa” 1 tiếng rồi thôi.
Cô hôm nay rất là vui ( Xiêm : đương nhiên là vui rồi sắp được gặp hót boy mà lị.) nên cô đã tự mình biến lên phòng. Nó nhìn vậy chỉ biết thở dài. Rồi cũng đi lên phòng mình ( Xiêm : Chắc chắn 2 chị này lại đi ngủ đây mà).
1 lúc sau đến giờ cơm tối 2 chị mới bước ra khỏi phòng biến xuống bếp. ( Khụ không biết Xiêm cho đường không gian có đúng không nữa thấy họ lười quá ghê quá). Đang ăn thì Mun hỏi :
– Ê Min Vin đâu sao không xuống ăn????
Nó nghe vậy liền cười nham hiểm. Cô thấy liền nói :
– Nè làm gì mà cười nham hiểm vậy khiến người ta lạnh sống lưng lém nhoa.
Nó nghe thế liền thu lại nụ cười đó lại….
*còn tiếp*
Xiêm ấn nhầm hihi lâu lâu máy lên cơn mong mọi người thông cảm ạ *cúi đầu*
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!