Nữ Hoàng Yêu Đùa Giỡn - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
257


Nữ Hoàng Yêu Đùa Giỡn


Chương 9


Edit & Beta : Flora

“Ngươi lời này là có ý gì ?”

Thương Nguyệt Phi Hoàng lạnh lùng nhìn Hạ Vũ Phong, cho dù trong lòng khiếp sợ, mặt ngoài lại vẫn như cũ thanh sắc bất động.

“Có ý gì ? Ta nghĩ nữ hoàng ngài trong lòng biết rõ ràng.” Biết chính mình đã bắt được điểm yếu, Hạ Vũ Phong đắc ý nở nụ cười.

Thương Nguyệt Phi Hoàng cũng theo gợi lên khóe môi, ưu nhàn dựa vào lưng ghế dựa, ngón tay nhẹ vỗ về tay cầm ghế dựa có điêu khắc phượng hoàng.

“Ta là thật sự không hiểu ngươi đang nói cái gì, nếu ngươi nghĩ tiếp tục đánh câu đố với ta, ta không phụng bồi.” Nói xong, nàng định mở miệng để cho thủ vệ mang hắn đi.

“Vệ công công không phải thái giám đi !” Trước khi nàng kêu thủ vệ, Hạ Vũ Phong rất nhanh nói, thấy sắc mặt nàng hơi hơi biến hóa, biểu tình càng đắc ý.

Lục mâu nháy ánh sáng nghiêm nghị, Thương Nguyệt Phi Hoàng nhìn về phía hắn. “Ngươi muốn nói cái gì ?”

“Tiểu nhân nhìn thấy hình ảnh nữ hoàng cùng Vệ công công cùng một chỗ, đương nhiên ngay cả các ngươi làm “chuyện tốt” gì cũng nhìn thấy hết thảy.”

Hừ hừ, đây chính là thu hoạch ngoài ý muốn nha !

Ngay từ đầu hắn là hoài nghi bộ dáng hai người ái muội, vụng trộm quan sát, lại ở ngự hoa viên nhìn đến hình ảnh hai người vô cùng thân thiết.

Đương nhiên, cũng nhìn đến chuyện làm cho hắn thật kinh hãi.

Vệ công công đúng là thái giám giả !

Chuyện này nhất định không ai biết, xem ra nữ hoàng cùng Vệ công công mờ ám vụng trộm đã lâu, bí mật này nhất định đối với hắn có lợi.

Nữ hoàng cùng thái giám giả phát sinh, này đối hoàng tộc Thương Nguyệt nhưng là nạn lớn, cũng không tin Thương Nguyệt Phi Hoàng không sợ.

“Cho nên ? Ngươi hiện tại là muốn uy hiếp ta sao ?” Thương Nguyệt Phi Hoàng nhíu mày. Nếu bị phát hiện, nàng cũng không nghĩ quanh co lòng vòng.

Xem ra hẳn là hai ngày trước thời điểm nàng ở ngự hoa viên câu dẫn Vệ Tê Phượng bị thấy được. Ai, ai kêu nàng muốn cố ý trêu chọc Phượng, hậu quả chính là dục hỏa càng không thể vãn hồi……

Về phần bị nhìn đến, đây là ngoài ý của nàng.

Bất quá Hạ Vũ Phong cũng dám đến uy hiếp nàng, thật không hiểu nên khen ngợi hắn có dũng khí, hay là nên nói hắn ngu xuẩn.

“Nữ hoàng nói quá lời, tiểu nhân không có lá gan này, chỉ là sợ tiểu nhân nhất thời không tốt, không cẩn thận đem ngài cùng Vệ công công chuyện nói ra khỏi miệng, vậy không tốt.” Hạ Vũ Phong nham hiểm nói xong, khuôn mặt nhã nhặn giờ phút này xấu xí không chịu nổi đập vào mắt.

Thương Nguyệt Phi Hoàng khẽ nhếch mi, buồn cười nhìn hắn. “Hạ Vũ Phong, ngươi cho là bổn hoàng sẽ để cho ngươi có cơ hội nói lộ hết sao ?”

Trên đời này, còn không có người dám uy hiếp nàng.

Chỉ có một loại, Thương Nguyệt Phi Hoàng nàng tuyệt đối sẽ làm hắn không thể ngang ngược đi xa hơn, hơn nữa không thể mở miệng nói một câu gì.

“Nữ hoàng, ngài sẽ không nghĩ đến tiểu nhân không có chuẩn bị đi gì ?” Hừ, trước lúc xông tới đây, hắn liền chuẩn bị tốt tất cả.

Nghe ra ý trong lời của hắn, Thương Nguyệt Phi Hoàng khẽ nhíu mày.

“Nữ hoàng, ta sớm mua chuộc người ở trong cung, chỉ cần ta có gì ngoài ý muốn, chuyện ngài cùng Vệ công công sẽ bị truyền ra, cho dù ngay từ đầu có người không tin, nhưng ngài cũng biết lời đồn đãi lực sát thương là rất lớn đi ?” Hắn cũng không tin, như vậy hắn còn không thể làm cho nàng khuất phục.

Ha ha, chỉ cần nắm nữ hoàng Thương Nguyệt trong tay, không cần nói vinh hoa phú quý, liền ngay cả Thương Nguyệt quốc cũng thuộc về tay của hắn !

Nghĩ vậy, Hạ Vũ Phong không khỏi dào dạt đắc ý.

Lục mâu nhíu lại, Thương Nguyệt Phi Hoàng lạnh lùng nhìn hắn.

Không nghĩ tới Hạ Vũ Phong này so với nàng thông minh như vậy, tất cả hắn đều muốn làm tốt, mà nàng cũng quả thật bị nắm được nhược điểm.

Nàng có thể không để ý chính mình, cũng không thể không lo Vệ Tê Phượng.

Dù sao thái giám giả cũng không phải là một chuyện nhỏ, nếu lời đồn đãi truyền ra, trong triều bách quan nhất định sẽ muốn nàng làm sáng tỏ lời đồn đãi, xử trí Vệ Tê Phượng.

Đến lúc đó nếu nghiệm thân, cái gì cũng đều không lừa được, có thể tưởng tượng Vệ Tê Phượng kết cục như thế nào ai cũng biết.

Nghĩ vậy, Thương Nguyệt Phi Hoàng không thể không thỏa hiệp.

Nàng không thể để cho Vệ Tê Phượng gặp chuyện không may, nàng bảo vệ hắn mới được.

“Ngươi muốn như thế nào ?” Không có biện pháp, nàng chỉ phải trước cùng Hạ Vũ Phong tìm chính sách thoả hiệp, sau nữa nhanh chóng tìm ra người bị hắn mua chuộc.

Sau đó…… Vương bát này dám uy hiếp nàng nhất định phải chết !

“Rất đơn giản, tiểu nhân muốn nữ hoàng tuyên bố ta trở thành vị hôn phu của ngài. Về phần Vệ Tê Phượng, hắn có thể tiếp tục ở lại trong cung, nhưng không thể lại tiếp cận ngài.” Hừ, hắn tạm thời liền buông tha Vệ Tê Phượng, chờ tất cả thành kết cục đã định, lại trừ khử hắn cũng không muộn.

“Hảo, ba ngày sau, ta sẽ ở trên đại điện tuyên bố.” Thương Nguyệt Phi Hoàng nhếch cánh môi, cảm giác khuất phục thật không tốt.

Nhưng là, ai kêu nhược điểm của nàng bị người giẫm lên……

Nhìn bộ dáng Hạ Vũ Phong đắc ý cười to, Thương Nguyệt Phi Hoàng âm thầm cắn răng, chỉ có thể đem sỉ nhục này nuốt vào.

Thời gian ba ngày, nàng nhanh chóng bắt được người bị Hạ Vũ Phong dung tiền mua chuộc đi.

Sự tình thực không thích hợp.

Ba ngày này, hắn dường như theo nữ hoàng chuyên gắn liền với công công, biến thành người qua đường nhàn nhàn vô sự, chuyện gì cũng không cần làm.

Cảm giác, rất kỳ quái.

Hơn nữa ba ngày này nữ hoàng đều cùng Hạ Vũ Phong một chỗ, hai người bộ dáng thân mật, khiến cho trong cung thảo luận.

Điều này làm cho Vệ Tê Phượng cảm giác thực không thoải mái.

Ngày trước đều là từ hắn hầu hạ nàng, nhưng ba ngày này nàng không hề cần hắn hầu hạ, ngược lại làm cho cung nữ thay thế được vị trí của hắn.

Hơn nữa nàng cũng không nhìn hắn nữa, hắn giống bị đi đày nơi biên cương, rốt cuộc không chiếm được một tia coi trọng cùng ân sủng.

Đủ loại dấu hiệu quỷ dị làm cho Vệ Tê Phượng cảm thấy thực không bình thường.

Thương Nguyệt Phi Hoàng cùng Hạ Vũ Phong thân mật càng làm cho hắn để ý, ngực đè nặng một chút lửa giận, như thế nào cũng tiêu không được.

Hiện tại đều đã muốn là ban đêm, nàng còn để cho Hạ Vũ Phong lưu lại ở trong cung Tê Hoàng, làm cho hắn không thể không nghĩ bậy.

Trong lòng lửa giận, càng thiêu càng chích.

Đối nàng, hắn có sư chiếm lấy thật lớn, không thể cho phép nàng bị nam nhân khác đụng chạm.

Nàng là thuộc về hắn.

Khi nàng đưa hắn mang tiến cung, vì hắn mà gọi là Tê Phượng, bọn họ liền thuộc về nhau.

Nếu nàng dùng kế làm cho hắn yêu thương nàng, không ngừng thử tâm của hắn, hắn bước qua ranh giới giữa hai người, sẽ không buông tay.

Là nàng làm cho tâm của hắn ấm áp, nàng phải gánh lấy trách nhiệm.

Hơn nữa hắn cũng không cảm thấy nàng sẽ coi trọng tên Hạ Vũ Phong kia, nhất định là có nguyên nhân gì……

Mân bạc môi, thi triển khinh công, Vệ Tê Phượng vụng trộm ẩn vào cung Tê Hoàng.

Đối nơi này, hắn cực rất quen, khéo léo tránh đi tất cả thủ vệ, đi vào tẩm cung, nhanh nhẹn dung lực tai để cho hắn dễ dàng nghe được đối thoại bên trong.

“Hôm nay là ngày thứ ba, nữ hoàng, đừng quên ngày mai ngài ở đại điện tuyên bố tiểu nhân trở thành vị hôn phu của ngài.”

Vị hôn phu ?

Vệ Tê Phượng nhíu mày, con ngươi đen có nghi hoặc cùng lửa giận.

Hạ Vũ Phong trong lời nói là ý gì ?

“Ta biết.” Chịu đựng tức giận, Thương Nguyệt Phi Hoàng lạnh giọng đáp.

Đáng chết !

Đã là ngày thứ ba, nàng vẫn là tìm không ra người bị Hạ Vũ Phong mua chuộc, chỉ có thể tiếp tục khuất phục, chịu đựng ánh mắt cùng thái độ của Hạ Vũ Phong. (F : có ai đâu mà tìm ra a)

Mỗi khi nhìn đến ánh mắt Hạ Vũ Phong dâm uế nhìn nàng, đều làm cho nàng có chút xúc động, muốn đem tròng mắt của hắn mà móc ra.

Nếu không phải vì Vệ Tê Phượng, nàng mới sẽ không chịu nhục như vậy.

Ngày mai chính là ngày thứ tư, vừa lên lâm triều, nàng phải trước mặt mọi người tuyên bố để cho Hạ Vũ Phong trở thành vị hôn phu của nàng……

Nàng mới không cần !

Nhưng là nếu không chiếu làm, hắn nhất định sẽ nói ra chuyện Vệ Tê Phượng là thái giám giả, thật là làm sao bây giờ……

Thương Nguyệt Phi Hoàng vắt hết óc, chính là không thể nghĩ được một biện pháp tốt.

Riêng việc này lại không thể tìm hoàng huynh hoàng tỉ hỗ trợ, dù sao nàng cũng lén gạt đi bọn họ, chỉ phải tự mình mà suy nghĩ.

Mà hiện tại, nàng đã không còn cách có thể nghĩ……

Nhìn Thương Nguyệt Phi Hoàng sắc mặt bình tĩnh, Hạ Vũ Phong gian dâm nở nụ cười. “Nữ hoàng, hy vọng ngài có thể dựa theo ước định, nếu không chuyện Vệ Tê Phượng là thái giám giả, ta nhất định sẽ khiến cho mọi người đều biết.”

Thái giám giả ?

Vệ Tê Phượng nhíu mày, nhất thời hiểu được.

Hạ Vũ Phong chính là lấy việc này uy hiếp Hoàng nhi, nàng mới không thể không khuất phục. Tất cả liền vì bảo vệ hắn……

Đã biết sự thật, Vệ Tê Phượng một chút cũng không cảm thấy cao hứng.

Nữ nhân ngu xuẩn kia ! Hắn đường đường một đại nam nhân, phải cần nàng bảo vệ sao ? Hắn Vệ Tê Phượng có hèn nhát đến tình trạng này sao ?

Đúng, hắn là chán ghét phiền toái, nhưng hắn vẫn là biết bọn họ không có khả năng lén lút cả đời, chuyện hắn là thái giám giả sớm hay muộn cũng sẽ sáng tỏ.

Cho dù không phải bị người phát hiện, hắn Vệ Tê Phượng cũng không có khả năng tiếp tục làm thái giám hèn nhát. Hắn biết thân phận của nàng, nàng sớm hay muộn đều sẽ nạp vị hôn phu.

Mà vị hôn phu của nàng chỉ có thể là hắn, hắn cũng không nghĩ cả đời sẽ làm tình nhân ngầm của nàng.

Vốn hắn đang nghĩ biện pháp, xem muốn xử lý tình hình bọn họ như thế nào, không nghĩ tới biện pháp còn không có nghĩ đến, đã bị phát hiện, còn làm cho nàng bị uy hiếp……

Nhìn trong phòng kia khí giận rõ ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn lại còn phải nhẫn nhịn, Vệ Tê Phượng không khỏi vừa tức lại…… Cảm động.

Nữ nhân này…… Là thật tâm muốn bảo vệ hắn nha !

Hắn hiểu được nàng có bao nhiêu kiêu ngạo, thân nàng là nữ hoàng, có cao ngạo tự tôn, tuyệt đối là không thể chấp nhận bị uy hiếp.

Nhưng vì hắn, nàng lại khuất phục.

Cái này gọi là hắn có thể nào mà không cảm động ? Tuy rằng…… Hắn thật sự rất muốn bóp chết nàng.

Đường đường một đại nam nhân, thế nhưng bị khinh thường như vậy, cần nữ nhân của chính mình tới bảo hộ, thử hỏi tôn nghiêm còn để đâu.

“Không cần phải nhấn mạnh, ta biết nên làm như thế nào.” Thương Nguyệt Phi Hoàng trừng mắt hắn, vẻ mặt lạnh lùng. “Không có việc gì ngươi có thể đi xuống.”

“A, nữ hoàng, ta sẽ chờ mong ngày mai lâm triều, còn có đêm mai chúng ta đêm động phòng hoa chúc……” Nói xong, Hạ Vũ Phong cười to rời đi.

“Đáng giận !” Hạ Vũ Phong vừa đi, Thương Nguyệt Phi Hoàng tức giận đến nhảy dựng lên, dùng sức quét tới bữa tối trên bàn. “Vương bát đản chết tiệt !”

Ở hoàn cảnh xấu cảm giác thật sự rất kém. Hơn nữa Hạ Vũ Phong kia bộ dáng đắc ý, lại chói mắt.

Nhưng nàng lại không có cách bắt hắn, chỉ có thể nghe theo hắn.

Nghĩ đến ngày mai lâm triều thật sự muốn tuyên bố hắn trở thành vị hôn phu của chính mình, Thương Nguyệt Phi Hoàng liền toàn bộ không cam lòng.

“Làm sao bây giờ……” Nàng vẫn tìm không thấy người bị mua chuộc. Hạ Vũ Phong so với nàng suy nghĩ càng cẩn thận, hại nàng căn bản bắt không được nhược điểm.

Nàng nên làm cái gì bây giờ……

“Rất đơn giản, trực tiếp công bố chuyện ta là giả thái giám không được sao ?” Thanh âm trầm thấp từ cửa truyền đến.

Đột nhiên thanh âm tới làm cho Thương Nguyệt Phi Hoàng bị dọa đến, nhanh chóng quay đầu, kinh hãi nhìn về phía người tới. “Chàng, chàng như thế nào ở trong này ?”

Hắn là khi nào thì xuất hiện ?

Còn có lời nói của hắn, chẳng lẽ……

“Đúng vậy, nàng cùng Hạ Vũ Phong nói chuyện ta toàn nghe được.” Đọc ra biểu tình của nàng, Vệ Tê Phượng gật đầu thừa nhận.

Hơn nữa hắn cũng không nghĩ che giấu lửa giận của mình.

“Nàng ngu ngốc này ! Làm chi ngơ ngác mà nghe Hạ Vũ Phong uy hiếp !” Hắn tức giận đến lần đầu tiên gõ nhẹ cái trán của nàng.

“Nga, đau quá.” Ôm cái trán, Thương Nguyệt Phi Hoàng nháy lục mâu, biểu tình tràn đầy vô tội. “Ta là muốn bảo vệ chàng……”

“Ta là nam nhân, hẳn là ta bảo vệ nàng, mà không phải nàng bảo vệ ta.” Hắn Vệ Tê Phượng không thể chịu thua kém như vậy, không chỉ bị nữ nhân bảo vệ, còn không có năng lực đem nữ nhân của mình đưa cho người khác !

Lời nói của hắn làm cho Thương Nguyệt Phi Hoàng tâm ấm áp, môi giương cao, thân thủ mềm mại ôm lấy hắn. “Thực xin lỗi, chàng đừng tức giận, được không ?”

“Ai kêu nàng không có việc gì đùa giỡn như vậy.” Vệ Tê Phượng tức giận nhìn nàng, đại chưởng vẫn là ôn nhu ôm lấy nàng.

Nàng né hắn ba ngày, thẳng đến thấy nàng, hắn mới biết được chính mình có bao nhiêu nhớ nàng.

Nàng khi dựa vào, ấm áp này , thẳng đến khi ôm nàng, tâm lạnh như băng cùng bất an kia mới dần dần cảm thấy ấm áp.

Ba ngày này, hắn cũng từng bất an, sợ nàng không thương hắn, không cần hắn, kia hắn nên làm cái gì bây giờ ?

Nghĩ vậy, hắn liền không biết làm thế nào, ngay cả vàng bạc châu báu dưới giường cũng không cách nào an ủi hắn, cả đầu nghĩ đều là nàng.

May mắn, nàng vẫn là thương hắn.

Điều này làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra, ngực bị sít chặt cũng nhẹ nhàng trở lại.

“Ngày mai khi lâm triều, nàng liền tuyên bố chuyện ta là thái giám giả đi.” Gắt gao ôm nàng, hắn ôn nhu nói.

“Không được !” Thương Nguyệt Phi Hoàng nhanh chóng lắc đầu. “Nếu công bố, chàng có biết kết cục sẽ như thế nào không ?” Nhất định sẽ oanh động toàn bộ Thương Nguyệt quốc, đến lúc đó nàng đều không có nắm chắc có thể bảo vệ hắn.

“Vậy so với chuyện để nàng nạp hắn làm vi phu tốt hơn.” Hắn bất cứ giá nào, lúc này đây, đổi hắn bảo hộ nàng.

“Không được.” Thương Nguyệt Phi Hoàng liều mình lắc đầu. Nàng không thể mạo hiểm. “Ta không thể cho chàng gặp chuyện không may. Nhất định sẽ có biện pháp…… Ta trước chiếu cho Hạ Vũ Phong, sau đó mau chóng tìm ra người bị hắn mua chuộc, có thể đối phó hắn.”

Nắm vai của nàng, Vệ Tê Phượng chăm chú nhìn nàng. “Hoàng nhi, ta không có khả năng trơ mắt nhìn nàng nạp hắn làm vi phu.” Hơn nữa biết nàng vẫn là vì hắn, hắn càng không thể để cho nàng làm như vậy. “Yên tâm, ta không có việc gì, tin tưởng ta.” Tuy rằng còn không có nghĩ ra biện pháp giải quyết, nhưng sự tình đã lửa sém lông mày, hắn không thể lại trốn tránh.

“Không được, ta không thể bắt chàng ra đánh cược.” Cắn môi, Thương Nguyệt Phi Hoàng quật cường nhìn hắn, lục mâu có cố chấp.

“Hoàng Nhi !” Vệ Tê Phượng nhíu mày.

“Ta quyết định, ta muốn trước chiếu Hạ Vũ Phong. Yên tâm, ta sẽ không làm cho hắn chạm vào ta, hắn đừng hòng mỗi một chuyện đều thực hiện được.”

“Hoàng nhi, không phải vấn đề này……”

“Ta mặc kệ !” Không nghĩ lại nghe hắn nói, Thương Nguyệt Phi Hoàng lớn tiếng nói xong, “Dù sao ta đã muốn quyết định !”

Tâm từ trước đến nay luôn bình tĩnh, bởi vì hắn, lòng đã sớm rối loạn.

Hắn là nhược điểm của nàng, vì hắn, nàng cái gì đều nguyện ý làm.

“Ngươi ──” Thấy nàng cố chấp như vậy, Vệ Tê Phượng cũng tức giận. “Thương Nguyệt Phi Hoàng, ta là tuyệt đối sẽ không để cho nàng nạp Hạ Vũ Phong làm vi phu !”

“Chàng không thể ngăn cản ta……”

“Ta có thể.” Hơn nữa hắn liền chứng minh cho nàng xem.

Không nghĩ lại nghe cái miệng nhỏ nhắn kia tiếp tục nói ra lời làm cho người ta hộc máu, Vệ Tê Phượng nhanh chóng che lại cái môi anh đào kia đang còn muốn nói chuyện.

Hết

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN