Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)
Chương 3: Nụ cười của TìTan
Buổi chiều cô đi xuống dưới nhà thấy Tề Nam ngồi ở đó.. Tề Nam nghe có bước chân đi xuống ngó lên nhìn Tì Tan không nói lời nào tiếp tục nhìn máy tính
– Tề Nam ở đây có xe motor không?
Cô đang cần về nhà lấy đồ để mặc chứ đồ trên lầu toàn là đầm nghĩ thầm mai mốt tập luyện mặc đầm tập à càng nghĩ càng nhíu mày.. Tề Nam thấy cô đứng nhíu mày miệng tự nhếch lên nhàn nhạt trả lời
– không có có xe hơi à
Cô nghe vậy bĩu môi .. Nghe bước chân đi xuống ngồi lại ghế ngồi ngó thấy Tề Lai Tề Phong Tề Phú xuống cùng miệng còn cười nữa .. Thấy cô nhìn Tề Phú chạy lại ngồi gần cô nhìn cô hỏi
– ở trong phòng có váy đó cần gì về nhà mặc váy đi cgái mặc váy cho đẹp
Nói xong nở nụ cười kinh bỉ nhìn cô … Cô nhìn hắn cũng nở nụ cười kinh bỉ giống hắn nhưng… 4 người nhìn thấy nụ cười đó thì cứng đơ… Tề Phú thấy lưng mình hơi lạnh đưa mắt nhìn 3 người kia.. Tề Lai định mở miệng nói thì nghe giọng Dương Khang từ bên ngoài
– Tì Tan mày đừng cười như vậy mày còn yếu lắm đánh không lại Tề Phú đâu
Cô nhìn ra cửa thấy Dương Khang vừa đi vào vừa nở nụ cười tay xách cái ba lô .. Cô thấy cái balô xong liếc Tề Phú 1 cái đứng dạy đi lại Dương Khang lấy cái balo.. Nhàn nhạt mở miệng
– coi như mày biết đều
Dương Khang cười xoa đầu cô
– Lên tắm đi xuống ăn cơm
Tì Tan nhìn mấy người ở đây hơi lắc đầu rồi lên phòng tắm… Dương Khang thấy Tì Tan lên rồi mới nhìn Tề Phú mở miệng nói
– Chú đừng có nhìn nó bằng cặp mắt đó nó ghét lắm đó hồi nảy mà tôi không dô kịp chắc 100% mắt phải Chú bị bằm rồi
Tề Ưng nghe vậy nhíu mày.. Tề Laii lên tiếng
– không đâu con bé nó đánh chẳng lẽ nó không thấy người ở đây à nó mà dám
Dương Khang nghe vậy cười ha hả đáp lời
– mấy chú không tin nhìn như vậy 1 nữa đi Tì Tan có gì mà nó không dám làm ” im lặng 1 chút nói tiếng ” Tì Tan nó rất ghét nhìn nó bằng ánh mắt kinh bỉ với tát vào mặt nó đó thà là đừng dọng vào mặt nó chứ đừng tát dù là ai củng vậy nó điên là người đó chỉ còn 1% để sống thoi
Nghe vậy Tề Phong cười cười lên tiếng
– chân Tì Tan bị gì vậy thấy nó đi không được thẳng cho lắm
Dương Khang nhíu mày lắc đầu
10p sau Tì Tan xuống thấy mọi người ở phòng ăn nên vào ngồi chung thấy ai củng ngồi 2 bên nên Tì Tan ngồi ở trước bàn vừa ngồi xuống liền thấy được những cặp mặt kinh ngạc của 5 người đàn ông .. Cô lạnh lùng nhìn mấy người đàn ông lên tiếng hỏi
– sao vậy ngồi không được à?
– được nhưng 1 khi cô ngồi đó rồi phải làm cho xứng đáng ở vị trí cao nhất ” Tề Laii nói
Cô bĩu môi ngồi ghế đầu thoi mà nghĩ gì mà xa thế…. Tề Nam liếc cô ánh mắt có vài phần hài lòng lên tiếng hỏi cô
– Chân trái cô sao thế
Cô nhìn Tề Nam cười cười mở miệng nói
– Rớt nài gãy xương đùi đang bắt ốc
Nghe Tì Tan nói vậy Dương Khang giật mình nhìn Tì Tan với ánh mắt không tin được giọng cà lăm hỏi
– Tì.. tan m..ày đừng nói là.. đua xe bị té.. nha hồi đó.. mày nói mày thích đua xe.. tao còn.. tưởng mày nói giỡn..ai cờ đâu..
Cô nhìn Dương Khang nở nụ cười nhàn nhạt im lặng không nói gì
– chân vậy sao mà tập luyện? Tề Laii hỏi 4 người khác củng nhìn cô
– không sao
Nghe cô trả lời như vậy Tề Laii giật giật môi gãy chân còn đang bắt óc tập luyện như vậy mà còn nói không sao..im lặng 1 chút lên nói
– để tôi về nghiên cứu làm cho chân đỡ nhức mắc công có ảnh hưởng với tập luyện nữa
Cô nở nụ cười tươi không thấy đôi mắt đâu nhìn Tề Laii nói cảm ơn
5 người thấy nụ cười của cô như bị mất hồn nụ cười rất đẹp cô có đôi mắt hí nên khi cười chẳng thấy đôi mắt đâu
– Tì Tan mai mốt mày làm ơn đừng cười như vậy hút hồn ngta
Dương Khang lên tiếng nhắc nhở
Nghe Dương khang nói vậy cô lườm anh ta cô cười cảm ơn thoi mà làm gì ghê vậy
– Nè Mấy Chú tôi có việc nói
Dương Khang ngó 4 người đàn ông đang còn mất hồn lên tiếng cười nhạo
Nghe Dương Khang nói vậy 4 người mới bình thường lại
– Tề Ưng mấy chú giải thích cho Tì Tan nghe đi
Tề Nam lên tiếng nói
– chúng tôi là Tề Gia ba của chúng tôi qua đời cách đây 3 năm về trước chúng tôi không phải con ruột của Ba chúng tôi là côi nhi… 2 năm trước chúng tôi thua trận với Kim Gia cho nên phải làm tay sai cho Kim Gia 6 năm Kim Gia quá Mạnh chúng tôi không chơi lại nên đành yên lặng cho tới 4 năm nữa mà trước lúc Ba chúng tôi mất Ba nói để cho 1 đứa cgái làm người đứng đầu Tề Gia phải làm người con gái đó mạnh mẽ nhất
Cô im lặng nhíu chặt mày nhìn 5 người lên tiếng nói
– như vậy là tôi còn phải thế cho Dương Khang mà còn phải lo cho Tề Gia?
Tề Phong nhìn cô mở miệng ra nói
– Không phải lo mà là gánh ” nhìn cô nhíu chặt mày định nói tiếp thì Cô đã trả lời là Được.. 5 người đàn ông giật mình nhìn cô
Cô nhìn 4 người Tề Ưng nói
– tôi sẽ làm từ bây giờ tôi sẽ là người của Tề Gia chết củng sẽ là người Tề Gia.. Ba các chú đâu dẫn chị lên thắp nhan
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!