Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)
Chương 37: Em gái con Tì Tan
Dương Gia đãi tiệc mừng họ không ai không dám đi, những gia tộc lớn có con cháu gái thì dẫn đi nếu có cơ hội thì bắt quan hệ với Dương Gia, Dương Phong Hàn nổi tiếng độc thân hoàng kim, nhưng vẫn không nữ sắc nên bọn họ nịnh bợ Ông Cụ nhiều hơn
Dương Phong Hàn dìu Ông Cụ từ cầu thang bước xuống
mọi người bắt đầu đi lại chúc họ, Hoắc Lã Thạc với La Quân cùng nhau đi lại chào hỏi Ông Cụ, Ông Cụ tên Dương Lịch Vân
– ông Vân ông khỏe chứ ” Hoắc Lã Thạc cười cười hỏi ông
– Cháu còn nhớ ông à ông tưởng cháu quên người ông này rồi chứ hứ ” Ông hời dõi nhìn Hoắc Lã Thạc
– haha ông, Phong Hàn có kể cho ông về Tì Tan không ” Hoắc Lã Thạc chớp mắt nhìn Ông cụ nói
– à biết Tiểu Hàn có hay nói cho ông nghe hôm nay con bé có tới không ” Ông Cụ Dương Lịch Vân cũng rất thích Tì Tan đang muốn nhìn thấy con bé đó ra sao
– nhìn rồi đừng có thích quá nha Tỷ Tỷ của con đó ” Hoắc Lã Thạc giở giọng đùa cợt nhìn Ông Cụ nói
– Hừ ” Ông Dương Lịch Vân nhìn ra cửa củng rất hồi hộp muốn gặp mặt Tì Tan
Dương Phong Hàn lườm Hoắc Lã Thạc củng nhìn ra cửa, mấy tháng rồi củng chưa gặp bảo bối nói chung củng nhớ
Lúc này cửa mở ra tất cả mọi người điều không hẹp mà cùng nhau nhìn ra cửa
thấy được một cô gái với khuôn mặt trẻ con, mới tóc dài màu vàng đuôi tóc được uống loạn, đôi mắt hí đậm làn da trắng nõn, mặc áo sơ mi xám tro cổ hở thấy được kha khá hình xăm, mặc quần tay đen, khúc trên thì đẹp mà nhìn lại xuống dưới chân cô thì mang dép lào màu trắng
Hoắc Lã Thạc che mặc nhìn Ông Vân, Ông Vân trên mặt hơi tỏ ra lạnh lẽo nhưng trong lòng rất kích động muốn đi lại bắt chuyện với cô, Ông Vân nãy giờ tưởng tượng Tì Tan là một cô gái tiểu thư thích mặc váy yểu điệu ai cờ lúc xuất hiện lại mặc như vậy
cái này không phải tại cô đâu tại Dương Phong Hàn bảo cô mang dép lào đi anh có mua cho cô đôi giày dây
– trời đất ai vậy hôm nay tiệc mừng họ của Dương Lão Gia mà lại có người mặc đồ như vậy ” một ông chung niên tỏ ra không hài lòng nói lớn
– con nhỏ này quê mùa chết đi được ” một thiên kim lại lên tiếng
Hoắc Lã Thạc mặt đen như đít nòi đi lại trước mặt Tì Tan, tất cả điều nhìn theo Hoắc Lã Thạc ai mà chẳng biết Hoắc Lã Thạc trọng sĩ diện có phim hay để coi rồi haha
– Tan Tỷ nhớ Tỷ chết đi được ” Hoắc Lã Thạc ôm cô giở giọng nũng nịu nói
tất cả kinh ngạc nhìn Hoắc Lã Thạc ôm con nhà quê này trời đất ruốt cuộc con nhà quê này là tiểu thư nhà ai
lúc này có mấy người vào sau nữa đó là Tề Ưng, Thái Bảo, Thuận Tii, Mã Tuấn Kỷ, Ngọc Như, Phi Yến, Tề Bạch, Dạ Sii bảo mệt nên không đi
một dàn mỹ Nam mỹ nhân đi vào tất cả điều nhìn mà phái thèm điều khinh bỉ nhìn Tì Tan, Tì Tan xoay mặt lại bĩu môi nhìn Tề Gia cmn tụi này chê cô mặc đồ xấu không cho đi chung nếu cho cô đi chung là đẹp đội hình rồi
– Hoắc Lão Đại con hàng này là ai thế ” Tề Phú khinh thường Tì Tan nói
– chú muốn chết à ” Hoắc Lã Thạc không biết gì nhớ thường thường Tề Gia hòa hợp lắm ai biết hôm nay chở mặt đâu mà Tề Phú còn dám nói Tan Tỷ là con hàng nữa chứ
– Hay cho Tề Phú ” Tì Tan hắng giọng nghiêm túc lườn Tề Phú
– hihi giởn chút thoi mà Tỷ ” Tề Phú cười cười đi lại nắn tay Ngọc Như
tất cả mọi người hết kinh ngạc này rồi tới kinh ngạc khác, con nhà quê này là ai mà tới Tề Phú của Tề Gia còn phải nể nang
Tì Tan chẳng thèm quan tâm ai dắt tay Tề Bạch đi lại phía Dương Lão Gia, Dương Phong Hàn, Tề Gia đi theo phía sau, Đứng trước mặt Ông Dương Lịch Vân
Cô cúi đầu chào Tề Bạch, Tề Gia cúi theo Mã Tuấn Kỷ củng cúi đầu theo
– Dương Lão Gia chúc mừng sinh nhật ông, con tên Tì Tan người của Tề Gia hôm nay có duyên gặp được ông
tất cả mọi người nhìn nhau hóa ra con nhà quên này là người Tề gia sao không nghe nói gì hết vây, Ông Vân gật đầu cười tươi nhìn Tề Gia
– Con nhiêu tuổi con ai? ” Ông Vân nhìn Tề Bạch hỏi
– Con là con của Ba Dương Phong Hàn ” Tề Bạch cười típ mắt nhìn Ông Vân nói
Ông Dương Lịch Vân giật cả mình nhìn Tề Bạch lại rồi nhìn Cháu mình, thằng nhóc chết tiệt này có con sao không báo cho biết để nó sống bên Tề Gia hứ
– Dương Lão Gia, Tề Bạch đùa ạ, nó là con của Tề Gia, củng là con của Dương Phong Hàn, Hoắc Lã Thạc lun ạ ” Tề Nam lườm Cô với TỀ Bạch nhìn ông Vân nói
– à à quá ra là vậy ” Ông Vân củng đã hiểu được một phần
Dương Phong Hàn nhìn Tì Tan ánh mắt chứa sự cưng chiều nói ” Em Gái lại đây
– ôi Anh Giai bgiờ mới thấy đó nha ” Tì Tan đi lại đứng kế Dương Phong Hàn cười đáp
– Tư Đô ” Dương Phong Hàn nói một Tư Đô liền hiểu ý đi lên lầu một lúc sau Tư Đô cầm hộp giày đi xuống đưa cho Dương Phong Hàn
Dương Phong Hàn quỳ một chân xuống trước những ánh mắt của mọi người ở đây, cởi dép Tì Tan ra mang vào lại đôi giày dây của mình mua cho cô, kế cả Ông Vân còn không ngờ cháu trai mình có ngày quỳ xuống mang giày cho đứa con gái khác thật không ngờ lun đấy
– Đẹp không? ” Dương Phong Hàn cười hé lộ hàm răng nhìn Tì Tan hỏi
– đẹp nha sao anh biết em thích loại này dạ ” Tì Tan chẳng còn sự nghiêm túc nữa mà thay vào đó như một đứa trẻ được người lớn tặng quà cười típ mắt không thấy được con mắt đâu
Dương Phong Hàn, Hoắc Lã Thạc, Tư Đô, La Quân, Tề Gia chết mê chết mệt vì nụ cười này của cô, bgiờ còn có Dương LỊch Vân nữa thấy nụ cười của cô mà trong lòng ông tự nhiên như được trẻ lại cảm giác thật tuyệt vời
Dương Phong Hàn nắm tay cô nhìn hết tất cả người trong buổi tiệc này hắng giọng lạnh lẽo nói
– Tì Tan em gái cưng của tôi ” lời nói vừa dứt tất cả mọi người điều chết đứng trời ơi em gái cưng của Dương Lão Đại đó, vậy mà bảo người ta là con nhà quên , Em Gái CCƯNG ĐÓ TRỜI Ạ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!